Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Đi? Đi Không Được


trước sau

094. Đi? Đi không được

"Cái gì? Cậu nói rõ ràng! Có ý gì? Cái gì mà Liên Hân cũng không thấy?!"

Phong Khải Ninh ở bên kia điện thoại đột nhiên cất cao âm lượng, Nghiêm Tự duỗi tay xoa xoa cặp mắt mỏi mệt.

"Chính là ý tứ trên mặt chữ." Hắn thở dài, dừng một chút, không biết có nên nói cho hắn chuyện khác hay không.

Cậu sinh viên kia ở phòng y tế bị Liên Kỷ tra tấn, máu nhỏ đầy trên sàn.

Sau khi được đưa đến bệnh viện hắn đã biết Tô Tử Tích đã xử lý ổn thỏa.

Nếu không ai ngăn cản không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng hiện tại, quan trọng nhất chính là tìm người, cứu người, mọi người đã hoàn toàn rối thành một nồi cháo, Phong Khải Ninh ở Nam Phi, liền không cần nhúng tay vào gây rắc rối, chờ hắn trở về tự mình biết rồi nói sau.

Nghiêm Tự áp xuống câu chuyện, thông báo cảnh cáo qua loa, treo điện thoại.

Phong Khải Ninh bị hắn treo máy, lập tức liên lạc với Liên Hân, lại không có người trả lời, gọi Tô Tử Tích, suốt ba lần đều không có người tiếp, hắn nâng ly champagne bên người tạ lỗi, từ trong tiệc rượu của công nhân quặng mỏ đứng dậy rời đi, đi nhanh về hướng trợ lý: "Jason, đặt vé máy bay."

* *

Trên Ấn Độ Dương mênh mông vô tận, hơn mười chiếc tàu chở hàng loại lớn nối đuôi nhau.

Vừa rời khỏi hải quan, tiến vào vùng biển quốc tế, trong nháy mắt các tàu hàng treo quốc kỳ của nhiều quốc gia bị hạ, hơn mười cờ hình vương kỳ Solomon phần phật dâng lên, đón gió phấp phới, đưa ra cảnh cáo có khả năng xuất hiện hải tặc, thân phận của chủ nhân đoàn tàu.

Liên Hân lung lay bị uy một ngụm milkshake, cả người bị Mãn Long ôm ở trên người, lấy tư thế khỉ ôm thân cây, phía dưới tràn đầy côn thịt thô to màu tím, đồ vật bành trướng ở trong tiểu huyệt ra ra vào vào, mang theo dâm dịch, bàn ăn được bày ở bên cạnh, Liên Hân ngẫu nhiên nhìn một cái, hừ hừ một tiếng, Mãn Long liền tùy tay đưa lên miệng, lại đỉnh mông, cho cái miệng phía dưới ăn no.

Hai ngày này Mãn Long toàn bộ đem Liên Hân bó ở trên người, là bó thật sự, dùng một vòng quần áo đem cô chặn ngang bó ở trên người mình, để dương vật luôn cắm ở trong tiểu bức, mặc kệ mềm hay cứng, cơ hồ một giây cũng không lấy đi ra ngoài.

Liên Hân mới đầu còn tưởng rằng hắn không biến thái, còn được tính là bình thường, nào biết lão đại cực hạn, mới là cực hạn biến thái.

Ngay từ đầu hắn một chút cũng không thân thiện a, như thế nào sau khi bị kẹp qua một lần tình dục liền khoa trương như vậy.

Lúc làm việc cũng muốn cắm, đi đường cũng muốn cắm, ở mạn thuyền ngám cảnh cũng muốn cắm, chẳng sợ người chèo thuyền đi lên đưa cơm, mặt cũng không đổi sắc ôm cô tùy ý mà đỉnh, cũng mặc kệ người chèo thuyền bỗng nhiên nhìn chằm chằm nơi giao nhau của hai người, tròng mắt trừng lớn bao nhiêu, kinh hách trong lòng bấy nhiêu.

"Cút." Hắn thậm chí còn nghiêng đầu nhìn người chèo thuyền, dưới thân lại đưa đẩy một cái.

Liên Hân bị dương cụ thô to tiến sâu vào bên trong, hoàn toàn chiếm đoạt, nhịn không được dâm đãng kêu, lúc này bị cắm đã lâu lắm, bị cắm quá nhiều, âm đạo sắp biến thành hình dạng của hắn, cô thậm chí có thể thông qua vách trong âm đạo miêu tả ra hình dáng gân xanh trên dương vật hắn.

Hắn đi xuống xử lý công việc, tiểu huyệt Liên Hân mới có thể được phóng thích một chút, nhưng dương vật bị rút ra từ trong tiểu huyệt sẽ để lại cảm giác hư không, không chờ cô nằm bò nghỉ ngơi bao lâu, Mãn Long vừa đi sẽ quay, từ phía sau bẻ ra hai cánh mông, tách ra môi âm hộ, đem côn thịt thô to lại lần nữa cắm vào.

Hắn còn tìm đến Moc muốn một chút đồ vật SM, hai người có đôi khi quấn lấy nhau trên dây thừng treo ở giữa không trung, gió biển thổi làm người lắc lư, có đôi khi hắn đem Liên Hân nhẹ nhàng trói buộc thành một khối, chỉ chừa một lỗ nhỏ lộ ra, để hắn cắm, các loại góc độ các loại phương thức mà thao, thả vui thích cực hạn mà bắn tinh thật sâu, nhất định phải đem cơ mông kiên cố để ở giữa hai chân gắt gao bắn vào, một giọt đều không dư thừa, muốn bắn đến Liên Hân ngao ngao kêu to mới thỏa mãn.

Vòng đi vòng lại, không dứt.

"Còn muốn ăn sao?" Mãn Long mặt mày lãnh khốc nhẹ nhàng hỏi.

Liên Hân liếc mắt nhìn bàn ăn, gật gật đầu.

Bàn tay thô to, săn chắc của hắn cầm nĩa đưa đồ ăn.

"A... ưm... Tôi khi nào, có thể cập bờ a." Liên Hân trong lúc vô tình nhắc tới hứa hẹn lúc trước.

Mãn Long đút hai miếng, liếc nhìn cô một cái, không có trả lời, bỗng nhiên buông bộ đồ ăn, bàn tay to dừng lại trên cặp mông trắng nõn mạnh bạo nhéo vài cái, eo cường tráng bỗng nhiên hoạt động như động cơ.

"A, a, a ha! Long ca... Dương vật quá lớn! A! Sướng quá! Phía trong bị cắm sướng quá..."

"Nha nha... Không... A... Không cần..."

Liên Hân cúi đầu nhìn thoáng qua, vòng eo rắn chắc đang ra sức đong đưa, cơ bụng xinh đẹp, điên cuồng mà đem côn thịt lớn đưa vào bên trong, Liên Hân nhắm mắt cảm thụ được tần suất đâm thọc mưa rền gió dữ, bắp đùi thật nhanh lại run run, đầu vú phun ra sữa, nói không nên lời.

Mãn Long nhấp nhấp khóe môi lãnh lệ độc ác.

Đi? Đi không được.

~~~


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện