Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

: Lai Giả Bất Thiện, Thiện Giả Bất Lai


trước sau

Sáng hôm sau, Hoàng Thiên trực tiếp ngồi luyện công hấp thu linh khí, võ công của hắn đã quá thuần thục rồi, tập đi tập lại cũng không thấy hiệu quả gì cho việc rèn luyện cơ thể nữa nên hắn trực tiếp ngồi tu luyện luôn.

Dù sáng sớm ánh nắng rất yếu ớt nhưng nồng độ linh khí lại cao hơn trước nhiều nên hiệu quả cũng không tệ.

Khoảng 3 tiếng sau hắn đột nhiên cảm giác được cơ thể hơi khác thường cảm giác như từng tế bào đàng rục rịch hưng phấn lạ thường, hằn tiếp tục vận chuyển pháp quyết 1 mạch trưa, khi nồng độ linh khí đạt mức cao nhất, từng tế bào trong cơ thể hắn như được thăng hoa.

Hắn cảm giác cơ thể không những rắn chắc hơn trước tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn trước ít nhất gấp 2 lần, có nghĩa là giờ vận chuyển 1 chu thiên, hắn chỉ cần khoảng 27 giây ( linh khí nồng độ x3, tốc độ hấp thu x2 : 162/6=27 )

Điều làm hắn vui mừng vô cùng, hắn quyết định tiếp tục tu luyện, loại cảm giác thăng hoa ấy làm hắn muốn ngừng mà không được đúng như khi hắn bắn pháo vào Mộng Dao vậy.

Loại cảm giác thăng hoa ấy gọi là đột phá chăng, hắn tu luyện kiểu này chắc gọi là tu tiên nhỉ, mà sao trong tâm pháp lại không nhắc gì về cảnh giới vậy.(Vì sao thì sau này sẽ giải thích nhé)

Sau khi đột phá, hắn cảm nhận được ngũ giác của mình có vẻ nhạy bén hơn ít nhất là 3 thành.(+3/10 nhé)

Đang mải mê tu luyện bỗng dưng hắn cảm nhận được có người đang nhìn hắn. Hoàng Thiên nhìn về phía hắn cảm nhận được, quả nhiên, có một người … đang bay!!!! Cmn ngươi ngưu bức đấy.

Loại này đánh không lại thì chạy rất khó giải quyết, tại sao hắn lại ở đây nhỉ.

- Tên kia đứng trên đó có gì oai, cút xuống đây.

Hoàng Thiên dần cảm thấy không ổn.

Lai giả bất thiện, thiện giả bất lai.

Kẻ đến tất không thiện, kẻ thiện đã không tới làm gì.

Hạ Vũ là kẻ có dị năng giúp có thể bay được tuy không có sức chiến đấu gì nhưng rất hữu dụng cho trinh sát, mở tầm mắt,…

Hắn bay xuống về chỗ đoàn xe đang đỗ bên ngoài nhà của Hoàng Thiên, cách khoảng 300m.

- Báo cáo thủ lĩnh, có vẻ như ở trong đó chỉ có 3 người, 1 nam 2 nữ theo như quan sát của tôi từ tối qua tới giờ.

- Đàm Lục, kẻ này thực sự mạnh như ngươi nói vậy sao.

Hà Nhạc nói.

- Đừng xem thường hắn, trận chiến của hắn với bọn ta ta đã kể hết chi tiết cho người rồi đó, chả lẽ ngươi không thể tự mình đánh giá sao.

- Thú vị, thế người phụ nữ bên cạnh hắn thật sự xinh đẹp như vậy sao.

Hà Nhạc nói với Hà Vũ.

- … vâng chính xác rất đẹp, cao ngạo, lạnh lùng, nhưng lại rất quyến rũ.

Hà Vũ ngẩn người ra một lúc mới nói.

- Ồ, được rồi, để ta xử lý.

Hà Nhạc lần này mang tới 63 người, toàn bộ đều trang bị súng ống đạn dược đầy đủ.

Khi mạt thế bắt đầu, Hà Nhạc cùng đàn em là 1 lũ xã hội đen chuyên cho vay nặng lãi, đâm thuê chém mướn đang bị cánh sát tóm gọn và tạm giam.

Hắn có tới gần trăm đàn em nhưng 1 số bị biến thành zombie, 1 số bị tấn công và cảm nhiễm giờ chỉ còn lại 63 người tuyệt đối trung thành với hắn.

Hắn nhân cơ hội hỗn loạn dẫn dắt đàn em của mình thoát khỏi ngục giam, chiếm cứ 1 siêu thị chuẩn bị khai trương không có người nên mới sống sót được dễ dàng.

Thỉnh thoảng có người đến đó tìm kiếm thức ăn, nhưng nam thì bị chúng giết, nữ thì bị chúng coi như đồ chơi. Những thú tính cặn bã nhất càng ngày càng hoàn mỹ triển khai.

Hắn còn gặp lấy được trang bị vũ khí vật tư của 1 đại đội bộ binh bị tiêu diệt bởi bởi 1 đoàn zombie.

Đáng nhẽ họ sẽ không bị tiêu diệt nhưng trong đám zombie đột nhiên xuất hiện 2 con zombie hơi khác thường.

1 con zombie cao lớn ít nhất là 3m, không sợ súng đạn, kể cả pháo cối cũng chỉ làm nó bị tạc mất 1 mảnh thôi, nhưng họ chỉ có 4 viên và không hạ được nó.

1 con zombie cực nhanh, nó liên tục vờn quanh đám người, thỉnh thoảng chờ đợi sơ hở thì sẽ lao vào cướp đi tính mạng của vài binh lính rồi lại lao ra.

Không bao lâu sau, toàn quân bị diệt.

Khi thịnh yến kết thúc, đoàn zombie này cũng bắt đầu di chuyển đến nơi khác.

Những thứ còn lại đương nhiên thuộc về kẻ nhặt được và Hà Nhạc cùng đàn em là những kẻ may mắn đó.

Rất nhiều súng còn nguyên vẹn thậm chí còn thừa khi phân phối, đạn dược cũng rất nhiều, có lẽ do bị tập kích bất ngờ nên không kịp dùng.

Từ khi có những thứ này, dã tâm của Hà Nhạc càng lớn hơn. Hắn muốn làm vua. Nhất là khi hắn và 1 số đàn em phát hiện ra tinh thể kì lạ trong tim của bọn zombie trong 1 lần vô tình và thức tỉnh dị năng.

Dị năng của hắn là cường hóa thân thể, khiến thân thể hắn trở lên cứng cỏi vô cùng, thậm chí đạn bắn vào cơ thể hắn chỉ đi sâu vào trong được 1 đoạn, lực lượng của hắn cũng được tăng cường, mạnh không biết bao nhiên lần so với đàn em của hắn nên hắn vẫn ngồi vững vị trí lão đại.

- Mang thuốc nổ đến nổ nát cánh cửa kia ra.

Không bao lâu sau, khi Hoàng Thiên còn đang dặn dò 2 nữ nhân ở im trong nhà thì một tiếng nổ lớn vang lên.

Hắn chạy ra xem xét, khi lớp bụi tan đi, cánh cổng dày nửa mét của nơi này đã bị tạc ra 1 lỗ thủng lớn.

- Cmn bọn này kiếm bom ở đâu ra vậy chứ.

Hắn mang theo hai thanh súng lục và 4 băng đạn phụ, cầm theo 1 thanh thép mới toanh đã bị hắn mài nhọn ở đầu, việc này đã tốn cả 1 buổi chiều của hắn trong 1 công xưởng gia công đồ dùng bằng kim loại, may là ở nơi đó có máy phát điện, cùng vật liệu hắn chỉ cần mang xăng đến là sử dụng được. Hì hục mãi mới hoàn thành cái thứ thô kệch này.

cẩn thận quan sát bên ngoài sau mé cửa.

- Cmn, bọn này cướp vũ khí của quân đội sao.

- Kẻ đang lấp ló sau cánh cửa kia, ngươi khôn hồn thì đầu hàng và cút khỏi đây, ta có thể tạm tha cho ngươi một mạng.

Hạ Nhạc lớn tiếng nói.

- )(#@)$()@#*. Ngươi không nói không ai bảo ngươi thiểu năng đâu.

Hoàng Thiên đáp lại.

Cũng đúng lúc hắn cần thử xem cơ thể đột phá mạnh gấp 2 lần này như thế nào.

Hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, Hoàng Thiên biết chúng sẽ không bỏ qua, hắn cần phải tiên phát chế nhân.

Đang lúc Hạ Nhạc không hiểu tại sao hắn lại bị nói là thiểu năng thì tiếng súng liên tục vang lên.

5 viên 4 tên bạo đầu.

Sau 1 đợt bị đanh bất ngờ, bọn hắn cũng bắt đầu phản kích lại, đạn xối ra như không cần tiền 1 dạng. Hoàng Thiên bị ép không thò đầu ra được, nhưng có vẻ lũ này hơi thiểu năng thật, bọn chúng chỉ biết cầm lên và nhấn hết băng đạn thì thôi, hỏa lực áp chế xuất hiện khe hở.

6 viên 6 tên bạo đầu.

- Toàn bộ tản ra hai bên, tới sát gần tường, Hà Vũ ngươi mang theo súng len lút bay lên ám sát hắn, Đàm Lục ngươi dựa vào tốc độ của mình hãy tìm vị tí thích hợp để hạ, Thạch Đầu ngươi hóa đá xông tới, anh em sẽ yểm hộ cho ngươi đảm bảo ngươi không vượt qua giới hạn dị năng, nếu có thể hãy khống chế lấy hắn.

Kế hoạch rất hoàn mỹ nhưng Hà Nhạc tính không bằng trời tính.

Hoàng Thiên thấy một kẻ toàn thân đen xì lao lên là biết hắn không phải kẻ ngu, chắc chắn là có dị năng phòng ngự không cần lãng phí đạn.

Đợi hắn vào rồi giải quyết. Tiếng chạy bịch bịch của thạch đầu đến gần, khi cái thân thể hắn vừa chạy qua mép cửa chỉ kịp nhìn thấy Hoàng Thiên đứng 1 bên đang vận sức chờ.

Hai chân trụ vững, hai tay tụ lực, eo và tay đồng thời phát lực, Định Quân thương pháp, tỏa định địch nhân, thương ra như long, trầm trọng cương mãnh, nhất kích trí mệnh.

Keng…..Phậpppppp….Kétttttttt

Một kích này cơ hồ nhanh đến cực hạn, Thạch Đầu còn chưa kịp phản ứng đã bị đầu nhọn của thanh thép đâm trúng trán, phát ra tiếng kim loại va chạm, tóe cả tia lửa, nhưng ngay sau đó, đầu hắn sinh sinh bị thanh thép này xuyên qua.

Đầu bị xuyên qua nhưng năng lực vẫn còn duy trì nên khi thanh thép xuyên vào ma sát tạo ra tiếng két vô cùng chói tai.

Hoàng Thiên rút thương ra chưa kịp thở dốc bỗng nhiên hắn thấy 1 cái bóng lạ lạ trên mặt đất, cùng với linh tính mách bảo nguy hiểm, ngay lập tức hắn nhớ tới tên biết bay khi nãy, đồng thời lăn sang 1 bên.

Hà Vũ khi vừa nhìn thấy cái bóng của Hoàng Thiên cũng đồng thời thấy Thạch Đầu bị hắn nhất kích đoạt mệnh.

Khi hắn rút thương ra Hà Vũ mới kịp hoàn hồn. Chuẩn bị ngắm bắn hắn thì hắn lại lăn sang 1 bên, Hà Vũ lập tức quét súng sang, nhưng hắn đã nhảy vào trong vườn cây.

- Cmn không phải ngươi nói rằng hắn dị năng là tốc độ sao, sao hắn có thể xuyên thủng đầu Thạch Đầu được chứ.

Hà Nhạc phẫn nỗ hét về phía Đàm Lục.

- Ta không biết nhưng rõ ràng tốc độ của hắn rất nhanh mà.

Hà Nhạc còn chưa kịp chửi tiếp thì đã thấy Hà Vũ đang xả đạn. Hắn mong rằng Hà Vũ sẽ đắc thủ, tên khốn kia đã làm gãy mất 1 cánh tay đắc lực của hắn.

Hà Vũ sau khi thấy Hoàng Thiên lao vào vườn cây hắn vẫn tiếp tục bắn bừa. Đó cũng chính là sai lầm chí mạng của hắn.

Hoàng Thiên dựa vào tầm nhìn che khuất, di chuyển qua 1 bên khác rồi lao ra khỏi rừng cây, nhắm thằng Hà Vũ. Hà Vũ còn đang hăng say nhả đạn thì

Đoàng Đoàng Đoàng…

3 viên liên tục, Hà Vũ rơi xuống, máu của hắn còn đang tung tóe trên không, 2 viên vào người 1 viên vào đầu chết ngay tại chỗ.

- May mắn sáng nay đột phá không thì để tên kia đắc thủ rồi, cũng chưa chắc có thể xuyên thủng đầu tên hóa đá kia.

Tình thế xoay chuyển quá nhanh, hoặc có thể nói Hà Nhạc quá ngu khi tự đại về thế lực của mình.

Rõ ràng hắn rất nhiều người, rõ ràng hắn có rất nhiều dị năng giả, nhưng tại sao bây giờ lại tổn thất nhiều như vậy, nếu không phải tại tên Đàm Lục chết tiệt kia…

Đang tức giận, cố gắng tìm lý do thoái thác cho sự ngu dốt của mình thì dị biến lại phát sinh.

Truyện convert hay : Danh Môn Tình Cảm Chân Thành: Đế Thiếu Trăm Tỷ Sủng Nhi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện