Hai Thế Giới

Chương 8


trước sau

Advertisement


Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 8
Chương 8: Phát hiện bất ngờ (Author: Kagi)
Khi Key về đến nhà thì trời đã tối, hai tên kia đang coi truyền hình, thấy hắn vào, Will đã ngoắc tay gọi hắn lại rồi nói:
-Này, năm nay là năm tân lịch 27 đúng không?
-Ừ, thì sao? Key không hiểu.
-Ba năm nữa là kỉ niệm ba mươi năm kết thúc chiến tranh, đúng không?
-Ừ, khi đó cả Terra Magica sẽ tổ chức một lần thi đấu lớn để kỉ niệm, không lẽ các cậu muốn tham gia?
Để kỉ niệm về ngày kết thúc chiến tranh, cứ mỗi năm năm cả Terra Magica lẫn Địa cầu đều tổ chức hàng loạt các sự kiện lớn, trong đó có việc thi đấu giữa các học viện nhằm tao sự cọ sát và gia tăng hiểu biết.
-Ừ, giải đấu cá nhân tôi không nói, thế cậu có muốn tham gia giải đấu đồng đội không, ba chúng ta cùng tham dự? Will nói, Fei cũng nhìn vào hắn.
-Được thôi, nhưng không phải một đội cần bốn thành viên sao? Key hỏi.
Sau chiến tranh, nhận ra chủ nghĩa cá nhân lúc trước không còn thích hợp, Terra Magica đã đúc kết các kinh nghiệm để hình thành phương thức chiến đấu mới. Họ nhận ra quân đội quy mô lớn chỉ thích hợp với những người bình thường hoặc một vài người có cấp độ thấp. Khi đó trình độ bọn họ ngang nhau, phối hợp cũng dễ dàng mà không khập khiểng, quân đội mới thể hiện ra sức chiến đấu tốt, còn những cao thủ thì chỉ dùng để trợ trận.

Sau một thời gian nghiên cứu, một hệ thống quân đội đã dần hoàn thiện, lúc này người ta lại tập trung vào những người có trình độ tương đối. Chỉ với một người thì lại rất dễ lộ ra yếu điểm, còn quá nhiều người thì lại không tiện phối hợp. Từ đó phương thức tác chiến theo từng nhóm nhỏ đã hình thành và từng bước được cải thiện. Hiện giờ sau nhiều năm nghiên cứu thì một nhóm khoảng bốn người đạt hiệu quả tốt nhất.
Với một nhóm nhỏ, bọn họ dễ dàng phối hợp với nhau đồng thời giữ được tính độc lập nhất định. Trong đó tùy vào thành viên mà khắc phục nhược điểm và tăng cường ưu điểm của nhóm mình. Rất nhanh hình thức chiến đấu mới này đã được áp dụng. Sau đó ở lần thi đấu thứ hai kỉ niệm mười năm chiến tranh đã được đưa vào thi đấu. Từ đó đến nay đã qua bốn kì, càng ngày càng nhiều kiểu chiến thuật phối hợp mới được đưa ra và nghiên cứu. Lần này có vẻ hai tên cùng phòng cũng muốn tham gia đại hội vào ba năm sau.
-Đây mới là chuyện chúng tôi muốn nói với cậu? Cậu mời Anna vào nhóm mình đi. Will nói.
-Sao? Mời cô ta à? Key có vẻ khá bất ngờ.
-Đúng vậy. Chúng tôi cũng có coi qua một số chiến thuật phối hợp nhóm rồi. Nhóm mình sẽ do tôi làm mũi nhọn chủ công, cậu và Fei làm hỏa lực chính, còn cần một người hỗ trợ và yểm trợ phía sau nữa, hiện tại thì Anna là nhân thủ tốt nhất rồi còn gì. Will trình bày. nguồn (.)
-Nhưng tôi đã thân thiết gì với cô nàng đâu, làm sao mời được?
-Không sao, với tính tình của cô nàng chỉ sợ trong cả học viện hiện tại cũng chỉ có mỗi chúng ta là quen biết cô ta thôi, cậu mời hẳn cô ấy sẽ đồng ý mà. Fei nói khá chắc chắn.
-Nhưng cũng còn ba năm cơ mà, bây giờ đã mời không khỏi quá sớm sao? Key nói.
-Không sớm đâu, hiện tại chỉ có chúng ta biết cô ta, sau này chỉ sợ nhiều người biết thì cô nàng rất nhanh bị cướp đi thôi, dù sao quang minh hệ cũng là hệ tốt nhất đảm nhận việc hỗ trợ mà. Cậu mau mời cô ta đi thôi. Hơn nữa quen nhau càng lâu thì càng hiểu nhau hơn, phối hợp cũng sẽ ăn ý hơn nhiều. Fei nói.
Nhìn hai tên cùng phòng kẻ tung người hứng, có vẻ việc này đã được quyết định rồi. Hơn nữa điều mà hai người nói cũng hoàn toàn đúng, Key cũng đành chiều theo:
-Được rồi, khai giảng xong tôi sẽ tìm cô ta vậy.
-Không, ngày mai đi liền đi, khai giảng xong cô ta sẽ nhập học. Rất có khả năng sẽ quen được bạn và bị phát hiện tài năng, phải mời cô ta trước mới được. Will nói.
-Nhưng.....
-Đừng nhưng nhị gì nữa, mai đi tìm cô nàng đi. Fei hùa theo.
-Rồi, mai tôi sẽ đi vậy. Key đành cam chịu.
Nằm trên giường, nghĩ đến những thứ hai tên kia vừa nói, Key lẩm bẩm:
-Chiến thuật nhóm sao, biết thế lúc trước đã hỏi ông ta một ít rồi.
Rất nhanh mắt hắn đã nhắm lại.
Đó là một buổi tối trong rừng. Cả không gian đều chìm vào giấc ngủ, khắp nơi đều yên lặng và tối tăm, chỉ trừ một chỗ.
Tại một khoảng đất trống có một đống lửa cùng hai người đang ngồi. Một cậu bé châu á và một người đàn ông trung niên. Người đàn ông đang nướng một con thỏ, đồng thời trò chuyện với cậu bé.
-Này ta nói, cậu có thể nói nhiều một chút không a? Sao lại im lặng hoài vậy?
Cậu bé không đáp, người đó vẫn nói tiếp.
-Cậu nói muốn tham quan thế giới, ta đành phải mua súng cùng vài thứ dụng cụ, sau đó dẫn cậu đi vòng vòng, hết rừng núi rồi lại đồng cỏ. Đi đến giờ cũng đã hai tháng rồi, rốt cuộc cậu muốn đi đâu đây.
-Tham quan thế giới. Cậu bé cuối cùng cũng mở miệng. nhưng câu nói của cậu cũng không làm người kia hài lòng hơn bao nhiêu.
-Thôi không nói chuyện này nữa, sau này cậu muốn làm gì, muốn vào một trường học nào đó không, có rất nhiều bộ môn đó? Sau này lớn lên cậu có thể ra ngoài kiếm việc làm, kế toán này, giáo viên này, luật sư này, .... Người đàn ông nói.
-Rất nhàm chán. Cậu bé trả lời.

-Thế cậu muốn thứ gì kích thích sao, ta có thể gửi cậu vào một học viện quân sự nào đó sau này, nếu may mắn cậu còn được điều khiển robot cơ.
-Tôi ghét những thứ máy móc, từ trong tiềm thức tôi đã ghét chúng. Cậu bé nói.
-Thế cậu muốn học thứ gì nào, không lẽ cứ đi lang thang mãi sao, sau này cạp đất sống à?
-Ma pháp. Sau một hồi ngẫm nghĩ, cậu bé trả lời.
-Ma pháp sao? Người đàn ông có vẻ bất ngờ.
Cậu bé gật đầu. Người nọ sau khi nghĩ một hồi, nhìn kĩ Key lại một lần rồi nói:
-Thôi được, ngày mai ra khỏi rừng ta sẽ nhờ vài người bạn giúp cậu kiểm tra vậy. Tiếc thật, nếu cậu có hứng thú với quân sự, ta có thể chỉ cậu một vài cách phối hợp nhóm cũng như các kĩ năng tác chiến cơ bản a, trước đây ta dù sao cũng là quân nhân.
-Khoan ra khỏi rừng đã. Cậu bé nói.
-Sao vậy? Cậu còn muốn làm gì à.
-Tham quan thế giới.
Người đàn ông: ....
Nhìn lên trần nhà được sơn màu xanh với vài họa tiết trang trí. Một lúc sau, Key bật dậy, nhìn xung quanh một chút, liếc xuống ngực sau đó xuống dưới nhà.
Trời đã sáng, Key nhanh chóng vệ sinh cá nhân, coi tin tức một tí sau đó ra khỏi nhà. Hôm nay hắn còn phải làm một nhiệm vụ do hai tên cùng nhà giao.
-Chắc hẳn cô ta ở thư viện. Key nghĩ thầm.
Rảo bước trên con đường quen thuộc, hắn lại có vẻ gì đó là lạ. Dù sao trước đây số người gọi là bạn của hắn cũng quá ít đi, dẫn đến bây giờ tự nhiên phải đi mời một cô gái chỉ mới gặp hai lần, nói chuyện chưa được mười câu. Khó trách hắn thấy lạ.
Trên đường không khí của cả học viện sôi nổi hẳn lên, hàng loạt những người phụ trách công tác chuẩn bị chạy đôn chạy đáo khắp nơi. Các học viên năm trên sau một kì nghỉ cũng trở lại trường học chuẩn bị lễ khai giảng. Trong bầy không khí nhộn nhịp ấy, có vẻ chỉ có thư viên với kiến trúc tháp là yên tĩnh, đơn độc, từng tia nắng rọi lên vẻ già nua sau mười mấy năm xây dựng, một số song cửa còn phản chiếu những tia nắng mặt trời. Xung quanh trồng rất nhiều cây cối với vài tiếng chim léo lắt. Cho dù là hoàng hôn hay ban mai, nơi đây đều mang vẻ đẹp tĩnh lặng và lạ lùng của nó. Điều này khiến Key rất thích thư viện.
Đến thư viên, rất nhanh Key tìm được chỗ cô nàng đang ngồi, hắn bước tới kéo ghế ngồi đối diện. Anna có vẻ rất chăm chú nên không để ý. Trong lúc chờ cô bé, hắn cũng sắp xếp lại ý nghĩ trong đầu. Một lúc sau, cô nàng cũng đã đọc xong, ngước lên thấy hắn, có vẻ khá kinh ngạc.
-Là, là anh, Key? Vẫn với cái giọng nói rụt rè.
-À, đúng là tôi, Key. Một câu trả lời vớ vẩn.
-Anh tới đây làm gì vậy? Cô ta hỏi trong khi Key đang ngồi trước mặt cô tay không một quyển sách, đến thư viện mà không tìm sách thì dĩ nhiên là tìm cô nàng rồi.
-Tìm cô. Hắn trả lời cứng ngắc.
-Có, có chuyện gì vậy? Câu trả lời của Key làm cô còn lúng túng hơn.
-À, chẳng là hai tên cùng phòng muốn mời cô vào nhóm của chúng tôi tham gia kì thi đấu đội ba năm tới. Họ nói quen nhau sớm sẽ dễ phối hợp hơn.
-Sao cơ? Cô bé mất đi vẻ rụt rè, đôi mắt xanh trong suốt mở to.
-À chúng tôi muốn mời cô vào nhóm để thi đấu ba năm tới. Key làm ra vẻ thân thiện nhất có thể.
-Vậy, vậy sao? Thế anh có thể nói cho tôi sở trường, cách thức tu luyện và chiến đấu của bọn anh không. Mắt Anna sáng lên một cái, có vẻ rất hứng thú, hoàn toàn không còn vẻ rụt rè khi trước.

"Đây được coi là đồng ý nhỉ?" Key nghĩ thầm, miệng lần lượt trả lời câu hỏi của cô gái. truyện từ
-Thế tối nay tôi đến tìm anh nhé, phòng 116 đúng không, bảo hai người bạn của anh chờ ở nhà luôn nhé. Sau một hồi trò chuyện, Anna nói.
-Ừ, thế .... chào nhé. Không biết nói thêm gì, Key đành ra về.
-Chào. Anna bắt đầu cắm cúi viết gì đó vào cuốn tập, vẻ mặt hoàn toàn chăm chú.
Key bước về nhà, vẫn còn bất ngờ vì vẻ mặt nghiêm túc và hứng thú của cô bé nhút nhát nọ.
Buổi tối quả nhiên Anna đã tìm tới, vẻ mặt vẫn còn phần nào rụt rè nhưng trong mắt lại có vẻ khá hớn hở. Trong nhà hai tên kia đã ngồi chờ, họ không biết Anna định nói gì. Nhưng rất nhanh, cả ba đều kinh ngạc.
-Theo tôi, với trình độ của chúng ta hiện tại, nếu cố gắng, tới khi giải đấu bắt đầu rất có thể chúng ta đều đạt trình độ năm sao, tức là bước vào hàng ngũ cao cấp. Anna nói.
-Cô cho là vậy thật sao? Fei hỏi.
-Đúng vậy, thử nghĩ xem, tất cả chúng ta đều ở mức ba sao hai đẳng. Trong khi đó ai cũng biết đều ở mức độ trung cấp thì việc thăng từ ba sao lên bốn sao là rất dễ dàng. Tôi đoán đến kì nghỉ hè thì bốn chúng ta đều lên học năm thứ hai thôi. Chỉ có từ bốn sao lên năm sao thì khó khăn hơn. Tuy nhiên với hai năm, chỉ cần cố gắng cũng như có kế hoạch cụ thể thì đạt năm sao trước khi đại hội bắt đầu cũng không phải là không thể.
Ba người bọn Key nhìn nhau, sau đó lại nhìn vào Anna, cô nàng nói tiếp.
-Vậy cứ cho là tới lúc đó chúng ta đều được năm sao đi, vậy tức là khi đó sẽ dùng ma pháp cấp cao để thi đấu, riêng với Fei thì là thuật pháp. Buổi chiều tôi đã phân tích phương thức chiến đấu cho nhóm chúng ta. Nhóm ta sẽ thi đấu theo đội hình một hai một với Will ở đầu và tôi ở cuối. Trong trận đấu tôi sẽ yểm hộ cho Will tấn công đồng thời hai cậu sẽ đảm nhiệm vấn đề hỏa lực. Khi đó ......
Sau một lúc trình bày về hình thức chiến đấu. Có vẻ thấy đã đủ, Anna cũng không nói tiếp. Cô nàng nhìn một lượt qua ba người đang ngơ ngác, hỏi:
-Vậy, có câu hỏi gì không?
-Không, không có. Key miễn cưỡng trả lời thay cho hai tên còn đang kinh ngạc kia.
-Vậy tôi, tôi về nhé. Anna lúc này đã khôi phục vẻ nhút nhát.
-À vâng, chào nhé. Key nói, quên cả việc ra tiễn do vẫn còn bất ngờ.
Một lúc sau, Fei nói:
-Không ngờ chúng ta lại vớ được một thiên tài chiến thuật.
-Thật quá may mắn mà. Will cũng đồng ý.
-Không ngờ cô bé đó lại hiểu biết chiến thuật nhiều như vậy. Thôi tối rồi đi ngủ đi, mai là khai giảng đó. Key nói.
Ngày mai chính là lễ khai giảng của học viện Minith. Cũng là một lễ khai giảng đầy bất ngờ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện