Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào!

Giấu Gì Sau Lưng?


trước sau

Advertisement
Đông Phương Tước lạnh lùng nhìn Hoắc Triệt, khóe môi nhếch lên thích thú, Hoắc Triệt tức giận đến hô hấp không thông. Giận cá chém thớt, hắn không biết làm gì, liền trút giận lên người hai nữ nhân đang ngồi kế bên, tay đấm chân đá.

Đinh Tiểu Lộ lại khinh thường nhìn hắn, tay nắm chặt lại thành nắm đấm, bỗng nhiên Hoắc Triệt xoay người nhìn cô.

" Cô gái theo tôi sẽ sướng hơn tên Đông Phương Tước băng sơn kia nhiều, tội gì phải theo hắn." Hoắc Triệt nói bằng giọng khinh khỉnh.

" Với lại mỗi đêm, tôi sẽ cho cô sướng như điên, làm cô cảm thấy như đang ở trên chín tầng mây." Hoắc Triệt vô liêm sỉ nói, khi nhìn thấy khuôn mặt làm lơ của Đinh Tiểu Lộ.

Vừa nói dứt lời, đã thấy chiếc giày cao gót của Đinh Tiểu Lộ xẹt qua mặt hắn. Vẫn chưa đủ hả giận Đinh Tiểu Lộ đang tính nhào qua cho hắn một trận, eo nhỏ đã bị Đông Phương Tước thủ đoạn ôm lại, Đinh Tiểu Lộ bực bội nói.

" Mau bỏ tôi ra, tôi phải đập cho hắn một trận."

Đông Phương Tước vẫn bình tĩnh, im lặng ôm lấy Đinh Tiểu Lộ.

" Tôi nói anh có nghe không? Mau bỏ tôi ra."

Đinh Tiểu Lộ trợn tròn mắt nói, Đông Phương Tước ném cô trở về trên ghế sô pha, thon dài chân đứng lên, tóm lấy chai rượu trên bàn. Hoắc Triệt vẻ mặt kênh kiệu, chưa kịp nhìn thấy gì, đầu ăn trọn chai rượu trên tay Đông Phương Tước, máu ồ ạt chảy ra đỏ thẫm, ngã khụy xuống đất. Còn đang vật vã muốn đứng lên, Đông Phương Tước đã thẳng đến người hắn đá liên tiếp. Từng cú đá như búa nện trên người hắn.

Hoắc Triệt cả người đau đớn, thân thể cũng gọi là cường tráng đi, chỉ là hắn không ngờ Đông Phương Tước lại vì một nữ nhân mà ra tay nặng như vậy, hắn lại không lường trước được. Hoắc Triệt lúc này nhìn như con mồi, nằm quằn quại dưới đất, mặc cho Đông Phương Tước đánh tới tấp.

Đông Phương Tước động tác dừng lại một chút, sau đó lại dùng chân đạp mạnh vào ngực Hoắc Triệt, đôi mắt không một chút thương xót, chỉ toát ra một cổ lạnh thấu xương. Hoắc Triệt nắm lấy cổ chân Đông Phương Tước cầu xin.

" Dừng lại,....tha cho ta...."

Đông Phương Tước gương mặt bình tĩnh hơn bao giờ hết, đôi mắt sắc bén như tula đòi mạng ở dưới địa ngục nói.

" Sao bây giờ lại cầu xin? Khi nãy ngươi thật sự rất oai nha, nói nữa ta nghe xem."

Hoắc Triệt cơ hồ như không thể thở nổi, lồng ngực đau buốt, đầu chảy máu không ngừng vô lực nằm dưới đất. Dù xung đột như vậy, nhưng không một ai dám vào can ngăn, bởi vì người đó là Đông Phương Tước.

Lý Kiệt lúc này mới chậm rãi đi đến, cầm một chiếc khăn tay đưa cho Đông Phương Tước, hắn cầm lấy nhẹ nhàng lau sạch rượu trên tay, rồi nói với Lý Kiệt.

" Đánh phế hắn, rồi gửi đến cho Hoắc gia."

" Vâng thưa boss!" Nói xong Lý Kiệt đi đến lôi Hoắc Triệt đi, Đinh Tiểu Lộ nãy giờ đứng nhìn ngây người không chớp mắt. Dù cô là sát thủ, gϊếŧ chết không ít người, nhưng mà vậy cũng tàn nhẫn quá đi, đánh tàn phế còn khổ hơn là chết.

Đông Phương Tước quay trở lại ngồi trên ghế, phiên đấu giá vẫn tiếp tục như chưa có chuyện gì xảy ra. Đinh Tiểu Lộ ngồi bên cạnh chỉ cảm thấy nhàm chán, ngáp ngắn ngáp dài.

Dần dần phiên đấu giá cũng xong, thứ cần lấy Đông Phương Tước cũng lấy được, vì phải chờ đến sáng ca nô mới đến, nên đêm nay Đinh Tiểu Lộ cùng Đông Phương Tước phải ở lại đây.

Ngô Quý đã chuẩn bị sẵn phòng cho Đông Phương Tước, nó ở khoan hạng VIP, phòng bốn số chín. Dĩ nhiên là Đinh Tiểu Lộ sẽ không có phòng riêng, Đông Phương Tước cũng sẽ không để cô ở một mình, để tìm kế chạy trốn.

Trong phòng rất là rộng lớn, Đinh Tiểu Lộ lẽo đẽo đi theo sau Đông Phương Tước.

" Vào phòng tắm rửa trước đi!" Đông Phương Tước lên tiếng trước.

" Được thôi!" Đinh Tiểu Lộ trả lời.

Bởi vì cả đêm ở trên du thuyền, Đinh Tiểu Lộ cả người đã đổ khá nhiều mồ hôi, cô không ngần ngại mà vào phòng tắm trước. Tiếng nước bắt đầu chảy, Đông Phương Tước lại tiến đến quầy rượu trong phòng, lấy một chai rượu vang rót ra ly, chầm chậm thưởng thức.

Một lúc sau, tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại, Đinh Tiểu Lộ bên trong lấy khăn tắm lau sạch. Lúc này Đinh Tiểu Lộ mới nhìn đến quần áo treo bên trong, cô như muốn chết ngất, là nội y gợi cảm a, nhìn thôi là đã muốn mệnh rồi. Đinh Tiểu Lộ lúc này mới nhận ra là cô không mamg theo quần áo, bên trong may mắn còn có áo tắm. Nhìn đống nội y trong suốt, lại dung tục Đinh Tiểu Lộ khóc không ra nước mắt.

Cửa phòng tắm mở ra, Đinh Tiểu Lộ mặc áo tắm bước ra, sau lưng giấu đống nội y để phi tang. Đông Phương Tước xoay người nhìn cô, lại thấy dáng vẻ lén lén lút lút của Đinh Tiểu Lộ mờ ám.

" Cô đang giấu gì sau lưng? Đông Phương Tước hỏi cô.

" Không có gì, chỉ là chút đồ của con gái mà thôi." Đinh Tiểu Lộ trả lời

Mỗi khi nói dối vành tai của Đinh Tiểu Lộ sẽ đỏ lên, Đông Phương Tước nhìn cô không tin tưởng.
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện