Giam Giữ Phối Chủng

Trở Về (3)


trước sau

Advertisement

Chương TrướcChương TiếpBất đắc dĩ, Mia đành phải ăn bữa sáng trái đất với Frederick, còn trêи chiến hạm, sáng sớm là khi giọng của Jonah vang lên, đèn trong chiến hạm sáng lên.Tuy rằng thiết bị ăn uống trêи thuyền có thể hợp thành rất nhiều đồ vật đủ để cho người ăn, nhưng Mia luôn cảm thấy tuy rằng bề ngoài của mấy thứ kia giống đồ ăn trêи trái đất, nhưng ăn vào hương vị lại rất khác.Jonah giải thích là, cậu vẫn chưa phân tích cấu tạo đồ ăn trái đất, chỉ có thể sử dụng hình ảnh và một ít văn tự khẩu ngữ, phân tích khẩu vị để làm ra, nói đơn giản, trí não cũng không thể tưởng tượng ra hương vị chân chính.Mia đưa Frederick đến một quán ăn gần nơi tổ chức hội nghị, bên trong có quầy tự chọn đồ ăn sáng, có cả đồ ăn phong phú nói rằng người ngoài hành tinh cũng sẽ thích.Ngoại hình mê hoặc lòng người của Frederick làm quán ăn dậy sóng, nhưng anh chẳng hề để ý đến ánh mắt của mọi người, anh lấy trăm loại đồ ăn mỗi thứ một cái bằng cử chỉ vô cùng ưu nhã.Hành vi của Frederick làm Mia rất khó để không nhìn anh bằng vẻ mặt kinh hãi, Frederick vẫn như bình thường: “Jonah bảo tôi thấy món gì thì lấy mẫu món đó, như vậy cậu ta mới có thể phân tích ra khẩu vị chân chính của đồ ăn trái đất.”Bữa sáng này kết thúc trong vô số ánh mắt kinh diễm, kinh hãi và ngạc nhiên, lúc đưa Frederick đến hội trường, Mia nhìn thấy người Naples như lời Frederick nói.Thoạt nhìn quả thật người đàn ông kia không khác gì người trái đất, tóc màu đen, còn đồng tử, đứng quá xa, đương nhiên cô không nhìn rõ.Anh ta tuấn tú như Frederick, tao nhã cao lớn, mặc tây trang không hề cẩu thả, ngoài khí chất cao ngạo lạnh băng thì không nhìn ra dấu hiệu bị điên.Nhưng ánh mắt của người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh anh ta lại hoảng hốt, hai chân dưới váy ngắn hơi run, sắc mặt đỏ ửng, môi lại trắng bệch, Mia biết đó đại biểu cho cái gì, nhất định là cơ thể người phụ nữ bị nhét đồ, đồ vật kia không ngừng ma sát trong mật huyệt của cô ấy mới có thể làm cô ấy thành ra như vậy.Quả nhiên, giây tiếp theo hai đầu gối người phụ nữ mềm nhũn khuỵu xuống, người đàn ông dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi mà bế cô ấy lên, lạnh nhạt từ chối sự quan tâm của mọi người, bước nhanh ôm người phụ nữ đi đến phòng nghỉ. Mia không chịu được xoay người muốn đuổi theo, nhưng lại bị Frederick túm lại.“Em muốn đi để bị cậu ta công kϊƈɦ, hay là nghe người phụ nữ thét chói tai?”“Rốt cuộc anh ta muốn làm gì cô ấy!”Frederick cong khóe môi, ánh mắt quỷ dị: “Có thể làm gì?”Bộ dáng đó của anh làm Mia nhớ đến những chuyện Frederick làm với cô, cô thở phì phò nói: “Mấy người ngoài hành tinh các anh không coi người là người!”Nói xong cô quay đầu đi, quay lại xe ổn định tâm trạng một lúc lâu rồi mới gọi điện thoại nói cho Peter là Frederick đến tìm cô, chắc mấy ngày nay cô phải đi với Frederick, cô hy vọng Peter cũng đi cùng.Suy nghĩ của Mia là không muốn để bản thân đơn độc ở chung với Frederick, cô không hy vọng mình có lỗi với Peter, hoặc là nói, không thể có lỗi với Peter nữa, tuy rằng cô thật sự không còn phát sinh quan hệ với Frederick, nhưng cô gọi tên của anh, thủ ɖâʍ đạt đến cao trào, nghĩ thế nào cũng vô cùng sa đọa.Peter nói gần đây anh hơi bận, có điều Frederick là ân nhân của cô, anh ta sẽ cố gắng dành thời gian để chiêu đãi.Mia thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhớ đến người phụ nữ kia, không biết vì sao cô vẫn trở về hội trường.Hội nghị liên quan đến siêu năng lực không công khai ra ngoài, không cho người thường vào, nhưng Mia rất quen thuộc hội trường xa hoa này, bảo vệ của hội nghị cũng chỉ là người bình thường. Cô vừa lẩm nhẩm xin lỗi vừa dùng năng lực Frederick dạy cô, dời tầm mắt của bảo vệ đến nơi khác, lén lút đi vào.Lần đầu tiên dùng loại năng lực này làm chuyện xấu, Mia mới phát hiện siêu năng lực rất tốt, chẳng trách yêu cầu đầu tiên trong sách dạy học tiêu chuẩn là khống chế đạo đức, ý chí và tình cảm của học viên.Cô mới học mấy tháng, lần đầu chơi xấu đã thuận lợi, vượt qua mười mấy bảo vệ, tránh vài cái máy theo dõi, đi vào hội trường tìm vị trí ở phía sau, giả vờ như là người tham dự đến trễ ngồi xuống.Sau khi xác định vị trí của cô ấy và người đàn ông kia, rất nhanh Mia đã phát hiện Frederick tóc bạc bắt mắt ngồi ở hàng ghế phía trước, Frederick đột nhiên quay đầu nhìn theo hướng cô đang ngồi, dọa cô vội vàng tránh sau lưng ghế, một lúc lâu sau mới dám ló đầu ra, nhìn lén xem Frederick có phát hiện ra cô hay không.Cũng may Frederick không quay đầu lại nhìn nữa, trong thời gian nghỉ ngơi của hội nghị, cô cầm lấy một ly trà, tìm được bóng dáng đôi nam nữ kia đang đi trêи hành lang, cô vội vàng chạy qua, làm bộ không cẩn thận đụng vào người phụ nữ, hất trà lên người cô ấy.“Ai da! Xin lỗi xin lỗi, tôi sẽ làm sạch giúp cô!”Mia làm bộ hoảng loạn lấy khăn tay ra, vừa lau vừa nắm lấy tay người phụ nữ, nghiêng ngả kéo cô ấy đến WC nữ.Đồng tử khủng bố như rắn của người đàn ông co rụt lại, đang định trực tiếp theo sau, lại bị một người vỗ vào bả vai.Mia nào biết sinh mệnh của mình bị treo trêи tơ nhện, tràn ngập nguy cơ, cô kéo người phụ nữ đến trước bồn rửa tay, vừa nói xin lỗi vừa dùng khăn tay lau quần áo cho cô ấy. Hốc mắt người phụ nữ đỏ ửng nói không sao, ra sức muốn đi, Mia lại kéo tay cô ấy hỏi: “Cô có cần giúp đỡ không?”Trong nháy mắt nghe hiểu lời Mia, nước mắt người phụ nữ kia đột nhiên chảy ra: “Cô sẽ chết, anh ta không cho tôi đơn độc tiếp xúc với bất cứ ai, mau để tôi ra ngoài đi.”Mia đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này quá thảm, tuy rằng Frederick mạnh hơn cô lại còn cầm tù cô, nhưng phát hiện tình huống tinh thần cô xảy ra vấn đề, anh vẫn đánh thức cô chăm sóc cô.Hơn nữa tuy rằng xem như cô bị nhốt trêи chiến hạm, nhưng ngoài Frederick ra vẫn còn Jonah để nói chuyện, cho dù cơ thể cô sa đọa rất sâu, nhưng lúc đưa ra yêu cầu muốn quay về trái đất, Frederick vẫn đồng ý với cô.

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện