Giam Cầm Một Bông Tuyêt Nhỏ

Đến Âu Dương Gia Chơi


trước sau

Advertisement
Reng!

Chuông báo hết giờ, tất cả học sinh đều cất hết sách vở vào cặp để ra về.

- Băng, có cần mua gì ăn đến thư viện không?- Mộng Khiết quay sang nhìn Băng hỏi.

- Chúng ta đến để học.- Băng buồn cười nhìn Mộng Khiết, cô nàng Mộng Khiết này lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn uống.

- Haizz người gì đâu mà cười đẹp như vậy. Chúng ta đi thôi.- Mộng Khiết cầm cặp sách nắm tay Băng định đi.

Bỗng nhớ ra một điều...

- À, anh nói với chú Hải tí đến đón em sau nhé. Em đến thư viện đã.- Mộng Khiết quay lại nhìn Thiên Vũ nói.

Thiên Vũ thì im lặng coi như chả nghe thấy gì.

Mộng Khiết đùng đùng kéo tay Băng đi khỏi phòng.

___________

Hơn một tuần Băng học trong trường này cảm thấy không quá áp lực như mấy trường cô đã học. Không có bạo lực, không ganh đua. Nhưng đấy là vì Băng vẫn chưa hiểu được bản chất thật của ngồi trường này. Họ không có tự tay mình làm việc ác, mượn gió bẻ măng, con làm cha chịu. Đó là luật lệ ngầm trong trường dành cho con nhà quý tộc. Băng đương nhiên không nhìn ra được điều đó.

...

- Được rồi, các em ngồi ngay ngắn để phát đề thi.- Thầy Triệu lên tiếng.

- Các em có 180 phút để làm. Không được quay cóp nhìn bài bạn nghe chưa?- Thầy Triệu phát đề xong thì nhắc nhở.

- Rồi ạ.- Học sinh đồng loạt nói.

Băng cắm cúi vào làm bài, Mộng Khiết từ nãy đến giờ nhìn thấy câu nào mình biết thì làm, không biết lại ngồi vẽ vời lung tung.

- Băng, làm bài được không?- Mộng Khiết đẩy nhẹ khuỷu tay Băng nói nhỏ.

- Em còn hai bài nữa, chị ráng đợi nhé.- Băng nhìn thầy giáo xem có để ý đến mình không rồi quay sang nói nhỏ với Mộng Khiết.

Mộng Khiết còn tưởng Băng phải còn nhiều bài lắm, lúc nào cũng nói mới vào trường chưa rõ kiến thức vậy mà giờ lại làm còn thừa tận 30 phút.

Mộng Khiết giơ bàn tay hai ngón trỏ và ngón cái cong lại chạm đầu ngón tay vào nhau, ba ngón tay duỗi thẳng tạo thành chữ OK coi như Mộng Khiết đã hiểu.

Thiên Vũ ngồi sau đang làm bài nghe Băng nói còn hai bài thì hơi ngẩng đầu lên, anh còn tận năm bài nữa lận, cô bé này là Thánh à?

- Chị Khiết Khiết. - Băng đóng nắp bút đẩy nhẹ khuỷu tay Mộng Khiết nói nhỏ.

- Sao, có chuyện gì?- Mộng Khiết đang vẽ chả để tâm lắm.

- Em xong rồi. Đây này.- Băng chìa đáp án đến gần chỗ Mộng Khiết để cô nhìn cho rõ.

- Em đúng thật là học bá. Good.- Mộng Khiết cười rồi hì hục chép bài.

Băng quay xuống dưới nhìn đồng hồ thì đập phải ánh mặt Thiên Vũ đang nhìn Băng từ đằng sau. Thảo nào Băng cảm thấy hơi lành lạnh.

- H-học trưởng.- Băng cúi đầu nói nhỏ chào Thiên Vũ.

- Ừ.

Băng không nghe nhầm chứ? Học trưởng đang nói với cô?

Chuyện này quá mức kì lạ rồi.

- Hết giờ rồi, Thiên Vũ em thu bài hộ thầy rồi để ở phòng thầy nhé.- Thầy Triệu nói xong liền đi ra khỏi phòng học.

Thiên Vũ đi từng dãy một để thu bài.

- Rất tiếc phải nói cho anh biết là em đã làm hết bài.- Mộng Khiết vẻ mặt tự đắc nói.

- Tự hào vì chép được bài?- Thiên Vũ hờ hững nói.

- Cái tên này...- Mộng Khiết khó chịu.

Băng thấy vậy phải giữ tay Mộng Khiết lại trách cô định làm gì.

- Cảm ơn học trưởng.- Băng đưa bài cho Thiên Vũ nói.

- Nhiệm vụ.

Thiên Vũ nói xong thì lạnh lùng đi ra ngoài lớp.

...

- À Băng, hôm nay đến nhà mình chơi đi. Mẹ và ba mình rất mong được gặp Băng đấy.- Mộng Khiết khoác tay Băng nói.

- Cái...cái này có hơi...- Băng hơi ngại.

- Hơi gì chứ. Băng rất tốt yên tâm, mắt chọn người của Mộng Khiết đây chưa bao giờ là sai cả.- Mộng Khiết vỗ ngực tự hào.

- Nhưng...

Băng chưa nói đã bị Mộng Khiết che miệng lại.

- Không nhưng nhị gì hết. Tí nữa phải đến đấy, mình đã dặn người làm chuẩn bị kĩ rồi, Băng không đến là giận thật đấy nhé.

- D-dạ.

Cuối cùng Băng vẫn phải đến Âu Dương gia.

Truyện convert hay : Chiến Thần Vô Song Cửu Trọng Thiên Trần Cuồng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện