Giá Trị Khác Loại

Chương 26


trước sau

Lê Sầm đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, "Bây giờ em muốn làm gì? Làm đi."

Từ khoảnh khắc hắn bước vào thì ánh mắt Đường Gian đã không thể rời khỏi đôi giày da đó. Hiện tại được cho phép, cuối cùng cậu cũng có thể hôn lên đôi giày đó.

Là mùi da thuộc, hương vị giống với tin tức tố của tiên sinh. Chỉ cần hít một hơi đã đủ khiến đầu óc cậu rối loạn.

Cậu giương mắt nhìn, đôi con ngươi nhuốm màu dục vọng.

Lê Sầm dùng mũi chân đá vào đũng quần cậu, nhìn thứ đồ bị khóa run rẩy kịch liệt, "Đã lâu không bắn, khó chịu không?"

Đường Gian hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của câu hỏi này, mờ mịt gật đầu.

Hắn nở nụ cười xấu xa, nói: "Vậy nội dung chính của buổi hôm nay là 'khen thưởng' em bắn tinh."

Bắn tinh? Đường Gian chậm chạp chớp mắt, tiên sinh thật sự tốt đến vậy sao?

Lê tiên sinh được gắn mác tử tế ngồi xổm xuống đất, ngón trỏ ấn vào một vị trí trên khóa trinh tiết, sau khi ngón tay nhận dạng thành công cái khóa lập tức rơi xuống.

Rốt cuộc tầm mắt của Đường Gian cũng di chuyển từ người tiên sinh sang hạ thể của mình. Nơi đó đã được thoát khỏi bể khổ nhưng lại không thể ngóc đầu, ủ rũ mềm nhũn.

Hắn lấy hai cái kẹp vú kẹp lên đầu vú cậu, hai cái kẹp siết chặt làm cậu đau đến thở hắt.

"Khi lắc người chuông trên đầu vú sẽ kêu."

Tai cậu đỏ bừng, tiếng chuông giòn giã vang lên, dương vật dưới thân cũng vì kích thích ấy mà cương cứng. Cậu ngẩng đầu, ánh mắt trông đợi nhìn chằm chằm hắn, cầu xin được giải thoát.

"Tiên sinh..."

Lê Sầm xoa nhẹ vành tai đỏ ửng của cậu, xoay người lấy một cây roi trên tường xuống, nói: "Yên tâm, sẽ làm em thích."

Roi đầu tiên quất xuống, Đường Gian thở phào một hơi. Roi vừa rồi không mạnh bạo như roi đợt trước, cảm giác đau đớn yếu hơn rất nhiều.

Không lâu sau cậu đã không còn tâm tư nghĩ đến việc khác, roi quất một lần nữa chạm vào da thịt, chuyển hướng vuốt ve những vị trí nhạy cảm của cậu. Thân thể không ngừng chuyển động, tiếng chuông đinh tai liên tục vang lên làm cậu xấu hổ đến độ muốn cắt cả tai mình.

Khi một trong những roi ấy quất trùng đùi trong, cậu đã đạt được khoái cảm đầu tiên của mình. Không đợi cậu thích ứng thì roi tiếp theo đã quất xuống. Gậy nhỏ bên dưới lại không nhịn được cương lên, khi roi dài tiếp xúc với gậy nhỏ thì cũng là lúc nó run rẩy bắn ra lần hai.

Lê Sầm quỳ xuống, nhìn thẳng vào mắt cậu, hỏi: "Thích không?"

Giọng Đường Gian run run, "Dạ thích, tiên sinh."

Hắn vừa lòng nghịch cái kẹp trên đầu vú phải, nói tiếp: "Ngoan, sẽ làm em thích hơn nữa."

Hắn đặt cây roi sang một bên, duỗi tay cầm dương vật cậu bằng chính đôi tay mình.

Đường Gian kinh ngạc trừng to hai mắt, hét lên: "Không... Tiên sinh, bẩn..."

Lê Sầm giữ gậy nhỏ trong, vừa dịu dàng xoa nắn, vừa đặt lên môi cậu một nụ hôn, "Đừng sợ, đừng sợ. Đường Đường sạch nhất."

Không rõ là được những lời này của hắn an ủi hay do thao tác của hắn quá tốt mà không lâu sau cậu đã chìm sâu trong bể dục vọng.

Tay của Lê Sầm là liều thuốc kích dục tốt nhất, cậu nhanh chóng bắn trong tay hắn, tốc độ còn nhanh hơn cả lần đầu bắn tinh kia.

Hắn quệt số chất lỏng đó lên ngực cậu, tiếp đó bắt đầu đợt thủ dâm tiếp theo.

Đợi đến lần thứ năm xuất tinh trong tay Lê Sầm thì tinh dịch đã chuyển sang dạng loãng, cậu cảm thấy mình như thể không muốn bắn tinh trong năm tới nữa rồi.

Hắn đứng lên, bàn tay dính đầy chất lỏng màu trắng để bên miệng cậu, ra lệnh: "Liếm sạch."

Đường Gian ngoan ngoãn ngậm ngón tay hắn vào miệng mút, thầm nghĩ cuối cùng thì cuộc tra tấn này đã kết thúc.

Đáng tiếc mọi chuyện lại không theo ý muốn của cậu, Lê Sầm cầm roi lần nữa, bắt đầu chỉnh lại tư thế quỳ cho cậu, "Hai tay đặt sau lưng nắm chặt, đầu gối mở rộng, mông ngồi trên chân, ngực ưỡn thẳng."

Nếu có chỗ nào khiến hắn không hài lòng thì roi sẽ ngẫu nhiên quất xuống một vị trí nào đó.

Khi Đường Gian đã quỳ đúng tư thế hắn muốn, hắn bèn lên tiếng hỏi: "Còn muốn bắn tinh không?"

Cậu khóc không ra nước mắt, "Không muốn, tiên sinh..."

Lê Sầm gật đầu, dùng đôi giày mà Đường Gian khao khát giẫm lên dương vật cậu.

Đường Gian đau đến hét to, mặt mũi đổ đầy mồ hôi lạnh.

Thế nhưng tiên sinh lại không hề động lòng, "Có thể thấy em rất thích đôi giày này, vậy thì hôm nay để nó phục vụ lần cao trào cuối cùng của em."

Đường Gian khóc lóc nức nở xin tha, "Xin lỗi tiên sinh, nhưng em... Thật sự không bắn được nữa."

"Thật sao?"

"Dạ vâng, tiên sinh. Xin ngài tha cho em."

Lê Sầm thở dài lau đi giọt nước nước mắt trên khóe mắt cậu, giọng điệu không rõ là thỏa mãn hay nuối tiếc, "Xin tha à..."

Dẫu vậy đôi chân bên dưới vẫn không ngừng chuyển động, lúc mạnh lúc nhẹ, dùng giày da với hoa văn tinh xảo chà đạp bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể một người đàn ông.

Đường Gian biết tiên sinh đã quyết định nên đành từ bỏ việc cầu xin, chịu đựng khoái cảm tinh thần mà dương vật bị giày nghiền ép mang tới. Vả lại trong chính lúc ấy cậu còn dần dần cảm thấy hứng thú với đau đớn, thậm chí còn có cảm giác muốn bắn tinh.

Cậu không thể kiểm soát được gì, điều duy nhât có thể làm là sa vào khoái cảm dưới chân tiên sinh, thỏa mãn dục vọng của tiên sinh.

Không lâu sau cậu thật sự bắn ra... Chất lỏng tanh tưởi liên tục chảy ra, nhỏ "tách tách" xuống sàn.

Đường Gian sững sờ vài giây, khóc lạc cả giọng.

Cảm giác... Thân thể bị đục rỗng...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện