Truyện Ngắn

Eo Thon Nhỏ


REVIEW EO THON NHỎ


Tác giả: Khương Chi Ngư
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, từ đồng phục tới áo cưới, nữ truy, nữ chị đại mạnh mẽ cá tính x nam mọt sách nhút nhát, ngọt, sủng, sạch, HE.
Có người nói với tôi rằng tình đầu là khó quên nhất, bởi tình đầu thường để lại trong lòng chúng ta những hồi ức khó phai nhòa và xúc cảm thuần khiết. Cũng có người nói, tình cuối mới là tình yêu đáng giá nhất, bởi khi đó chúng ta đã đủ trưởng thành mọi mặt, đủ dũng cảm đối diện với trái tim mình. Nhưng tôi lại thấy rằng, tình yêu đẹp đẽ nhất phải kể đến đoạn tình cảm bền chặt từ khoảng thời gian học sinh đến tận cuối cuộc đời.
Trong “Eo thon nhỏ”, bạn sẽ được thấy một câu chuyện thanh xuân vừa ngọt ngào vừa xúc động về tình cảm gắn bó giữa cô nàng chị đại Đường Nhân và chàng mọt sách Lục Trì. Tình yêu giữa họ đâu chỉ khó quên, đâu chỉ đáng giá mà còn chân thành, sâu sắc vô cùng, bởi Đường Nhân và Lục Trì luôn kề vai bên nhau từ thời học sinh đến sau này, phấn đấu vì đối phương suốt năm tháng tuổi trẻ.
Đường Nhân là chị đại của trường tư nhân Gia Thủy, một cô nàng không ai không biết đến nhờ vào “thành tích chói lọi” của cô. Cầm đầu hàng trăm đàn em, đánh nam sinh khác đến nhập viện, dám tỉ thí bóng rổ với cao thủ trường trung học, không có điều gì mà Đường Nhân không dám làm. Những tưởng chẳng còn chuyện nào khác có thể sốc hơn hàng loạt chiến tích trên thì bỗng một ngày, cô nàng chị đại này lại gây chấn động toàn trường khi công khai theo đuổi Lục Trì!
Lục Trì là ai? Tất nhiên chẳng phải đại ca sánh vai chị đại, cũng chẳng phải thiếu gia hào hoa, phong lưu gì hết. Trong mắt mọi người, anh là tên mọt sách lầm lì, rụt rè, đã mắc tật nói lắp lại không thích kết bạn với ai, một anh chàng khá “quái gở”. Ai nấy đều thắc mắc vì sao chị đại siêu ngầu như Đường Nhân, người không hề để nam sinh nào vào mắt, lại vừa ý người như Lục Trì, đến nỗi sẵn sàng cúp học, mặt dày chạy theo phía sau người ta, trêu ghẹo người ta. Nhưng chỉ có mình Đường Nhân biết rằng, Lục Trì vô cùng lương thiện, vô cùng đáng yêu, ẩn sau vẻ lạnh nhạt, xa cách ấy là chàng trai ấm áp, tinh tế không ai sánh được.
Rõ ràng chính miệng Lục Trì nói không thích Đường Nhân trêu chọc, anh lại tự tay cởi áo khoác buộc vào hông cô khi phát hiện cô đến ngày đèn đỏ. Trời mưa to tầm tã, ngập cả sân trường, Lục Trì tự mình bế Đường Nhân lên, lội mưa đưa cô vào ký túc xá. Nếu lần gặp đầu tiên, ấn tượng Lục Trì để lại với Đường Nhân chỉ là bóng lưng cao gầy, vậy thì sau lần gặp thứ hai, chàng thiếu niên nhút nhát, nói lắp ấy đã chiếm trọn trái tim cô rồi.
Sự theo đuổi mãnh liệt của Đường Nhân từng bước phá vỡ khoảng trống tẻ nhạt trong thế giới của Lục Trì, tựa như cơn mưa rào đột ngột trút xuống giữa tiết trời khô ráo, mới đầu khiến người ta khó chịu, bức bối, sau đó được thay bằng cảm giác dễ chịu, thoải mái. Vì Đường Nhân, lần đầu Lục Trì học cách nói dối người khác, lần đầu anh biết mong ngóng, chờ đợi sự xuất hiện của ai đó, và cũng là lần đầu tiên, Lục Trì “mộng xuân”. Đường Nhân giành được hết mọi “lần đầu tiên” của Lục Trì, chậm rãi nắm giữ trái tim anh, tới nỗi tên mọt sách trong mắt bạn bè lại dám cả gan ép chị đại vào vách tường, hôn cô trước sự chứng kiến của toàn trường.
Bạn bè đều chỉ thấy mặt nổi của vấn đề, chỉ chê bai, coi thường một Lục Trì nói lắp, rụt rè, trầm tính mà chẳng ai chịu tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của những khuyết điểm đó. Chẳng ai biết rằng năm tháng tuổi thơ, quãng thời gian học cấp 1, cấp 2 của Lục Trì đau đớn, khó nhọc ra sao, duy nhất Đường Nhân thấu hiểu điều ấy. Hơi ấm và ánh sáng Đường Nhân mang đến là động lực để Lục Trì thay đổi bản thân, để anh lấy lại sự tự tin và mạnh mẽ, bởi vậy, Lục Trì thực sự rung động, tham lam muốn cất giấu sự ấm áp đó cho riêng mình.
------------------------------------------------
Lục Trì cúi đầu cắn cắn má cô, lưu lại một dấu răng nho nhỏ.
Ở trước mặt mọi người đánh dấu chủ quyền lên má cô, trong lòng anh đột nhiên có cảm giác thoải mái lạ thường.
Đường Nhân che mặt: “Sao cậu lại cắn tớ?”
Lục Trì đứng thẳng người, từ trên cao nhìn xuống cô: “Hứa…Hứa…không được thân mật với người…người khác.”
Đường Nhân nhịn cười, trong lòng tuy biết anh đang ghen, nhưng ngoài miệng lại hỏi: “Người khác là người nào?”
Lục Trì nhíu mày, trả lời: “Con trai.”
------------------------------------------------------
“Eo thon nhỏ” là bộ truyện thanh xuân vườn trường vừa ngọt ngào lại vừa giàu ý nghĩa, gợi lại hồi ức năm tháng của một thời học sinh đã qua. Như nữ chính Đường Nhân dõng dạc tuyên bố, nếu đã có gan yêu đương, sao không có gan cùng nhau học tập, “Eo thon nhỏ” không chỉ là câu chuyện về quá trình theo đuổi crush không mệt nghỉ của chị đại, còn là câu chuyện về tuổi trẻ, về nỗ lực của những thiếu niên. Học sinh trường tư nhân Gia Thủy có lẽ sẽ nhớ mãi huyền thoại về cặp đôi Đường Nhân - Lục Trì, bên nhau suốt từ thời cấp ba lên tới giảng đường đại học và nắm tay đi trọn cuộc đời sau này.
Tôi tin rằng trong đời, mỗi bạn cũng sẽ có giây phút nổi loạn như cô nàng Đường Nhân của chúng ta, hay giây phút thầm thương trộm nhớ ai đó, giây phút quyết định bất chấp tất cả mà theo đuổi người ấy. Đó đều là dấu ấn riêng nhất thuộc về thanh xuân mà khó trở lại lần hai. 
Không quan trọng xuất phát điểm bạn thế nào, không quan trọng bạn từng vấp ngã ra sao, quan trọng nhất là bạn có đủ dũng khí phấn đấu như cô nàng Đường Nhân, sẵn sàng học tập tốt để sánh vai cùng người ấy, hay dũng khí vượt qua nỗi đau tuổi thơ, sự thiếu vắng hơi ấm gia đình như chàng trai Lục Trì không. Truyện đã được xuất bản bởi đơn vị Amunbooks nên nếu yêu thích thể loại thanh xuân vườn trường, nữ truy, bạn hãy nhanh chóng “rước” ngay một em về tủ sách nhé!

Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!