z

Chương 39


trước sau



Tất cả mọi người trong quán vỗ tay, ho to: Đồng ý đi,đồng ý đi...

- Nam: Xin lỗi em, nhưng anh không thể đồng ý lời tỏ tình này của em đựoc.

- Duong Cảm thấy như sét đánh ngang tai.

-Dương:Vậy những ngày qua anh đối với em là gì? Hả.

-Dương: Anh không có gì nói với em sao hả? Võ Đình Nam xấu xa.

- Nam cứ thế mà quay mặt bước đi..

-Dương:Anh không thể quay mặt lại nhìn em một cái sao?


... Cái thằng này nhẫn tâm thế.

- Sao lại không đồng ý chứ a Nam quá đáng quá.

- Tùng: Cứ từ rồi khoai sẽ nhừ thôi. (cười đắc chí)

- Han: em không ngờ anh cũng vô tình y bạn anh luôn đấy.

Dương quay lưng lại khóc vì cậu không muốn để Nam nhìn thấy, vẻ mặt yếu đuối của cậu.

....

5 phút sau Nam quay lại. Trên tay cậu là bó hoa baby thật to(hoa baby trắng đại diện cho 1 mối tình thuần khiết, trong trắng, thơ ngây như chính vẻ ngoài của hoa vậy)

.- Nam: Đỗ Hoàng Dương quay lại đây cho anh, em lại khóc rồi đúng không. Con dê con mít ướt. Nín, không khóc nữa, nghe lời anh sắp nói đây này:

Nam quỳ gối xuống.

- Nam: Đỗ Hoàng Dương em là người đầu tiên khiến anh muốn khỏi bệnh. Em là người đầu tiên, anh muốn được bảo vệ, muốn được chở che. Em là người đầu tiên khiến anh cảm thấy, cuộc sống này tươi đẹp biết bao. Em là người đầu tiên biết sở thích của anh, anh thích gì, muốn ăn gì, nấu đồ ăn cũng hợp khấu vị của anh. Mẹ của anh hiện tại cũng không hiểu anh bằng em. Người ta ai cũng nói anh khó gần, anh cao ngạo, lạnh lùng. Chỉ có em nói anh chân thành, ấm áp. Anh có bao giờ đem ấm áp tới cho em đâu. Anh hứa sẽ thay đổi vì em.

Nếu như chỉ còn được yêu em 4 ngày, thì anh sẽ yêu em 4 ngày xuân, hạ, thu, đông

- Nếu chỉ còn được yêu em 3 ngày, thì anh sẽ yêu em ngày hôm qua, ngày hôm nay và ngày mai

- Nếu chỉ còn được yêu em 2 ngày, thì anh sẽ yêu em ngày chẵn và ngày lẻ

Và nếu chỉ còn lại 1 ngày, thì anh sẽ yêu em ngày mà anh còn sống.

- Đỗ Hoàng Dương anh hứa sẽ yêu em, bằng cả sinh mệnh và trí tuệ của anh... Đỗ Hoàng Dương cảm ơn em vì tất cả. Cảm ơn chàng trai có trái tim ấm áp. Luôn chỉ nhìn về phía anh. Cảm ơn em vì nhiều lần anh thờ ơ, khiến em đau long, khiến em tổn thương. Nhưng em chưa một lần từ bỏ anh. Vẫn luôn ở bên cạnh anh như thế. Nếu sau này em ở bên anh mà mệt mỏi quá, thì em hãy nói để biết mà sữa sai. Nếu sau này anh vô tình nổi giận với em, thì em hãy tùy ý mắng anh, đánh anh cũng được. Đừng có nhường nhìn anh quá. Chỉ cần là em muốn, thì anh làm gì cũng được. Đỗ Hoàng Dương em có thể đồng ý làm người yêu của anh không ? Sau nay tất cả những ngày lễ, ngày sinh nhật của em,đều có anh bên cạnh được không?


- Nam : Pé Yêu em đồng ý nha!!!

- Dương cậu vẫn đứng im đó, ngoài việc khóc ra cậu chẳng biết làm gì hơn cả. Cậu chỉ mỉm cười trong hạnh phúc và 1 cái gật đầu nhẹ nhàng.

Nam đứng dậy tặng hoa cho Dương, Duong vòng tay qua cổ ôm Nam thật chặt.

- Dương: Anh hứa đấy, từ giờ không được bắt nạt em. Từ giờ không được lừa dối em nữa. Anh có biết lúc nãy anh quay đi, em tổn thương nhiều thế nào không? Hụt hẫng thế nào không?

Anh nói là sau này em muốn gì, anh cũng chịu phải không?

-Nam: Phải, là anh sai. Dê ngốc, thôi nín đi nào, mọi người nhìn kìa. Anh hứa thì anh sẽ thực hiện mà.

- Dương: À em còn có quà sinh nhật cho anh.

- Nam : Nghĩa là anh có quà á?

- Dương: Nè vòng tay, em mua cho anh á

- Nam : Nhanh nhanh đeo vào cho anh đi.

- Dương: Tinh.. Tinh(Dương giơ tay ra, cậu cũng đeo cái vòng giống hệt Nam)

- Nam : Á thì ra là có âm mưu.

... Mọi người vỗ tay hô to .. Hôn đi, hôn đi...

- Dương: em muốn sau này anh chỉ được nhớ về ngày sinh nhật hôm nay của anh thôi. Nhớ về nụ hôn hôm nay của em thôi.


(Dương nhón chân lên hôn anh, nụ hôn dịu ngọt)

... Mọi người... Ồ lên... Hạnh phúc... Quá....

Nhưng họ không biết ơ đâu trong góc tối đó. Có một người tổn thương sâu sắc. Một người có thể vì Dương và làm tất cả...

-- Thịnh: em nói muốn đi Mỹ cùng anh, nhưng xem ra anh phải đi một mình rồi. Người luôn khiến em tổn thương lại là người khiến em hạnh phúc nhất.. Chúc em hạnh phúc. Võ Đình Nam nếu cậu để cho em ấy khóc thì đừng trách tôi vô tình.

... Chủ quán cà phê: Thịnh nói chuyện với cậu 1 lát

-- Thịnh: Gì vậy cậu

- chủ quán cà fê: Chi phí thuê quán hôm nay là 3 triệu. Cậu lấy rẻ cho nó rồi đấy.

-- Thịnh: Để con trả tiền dùm em ấy. Cậu cứ nói với em ấy là. Quán có dịp lễ đặc biệt nên tăng miễn phí đi ạ,nếu không thì nói là khuyến mãi lấy 500k thôi nha cậu.

- Chủ quán: cháu yêu cậu ta sao?

-- Thịnh: dạ phải, yêu 10 năm rồi

- chủ quán: Thời gian yêu bao lâu không quan trọng, quan trọng là rung động vì ai con à. Tự tin lên, rồi sẽ có người khác phù hợp với con thôi.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện