Dungeon Hunter

Chương 11


trước sau


Thanh trạng thái VIP hiện ra ở phía trên bên trái. Kim Yong-woo không chỉ cho tôi một tài khoản mà còn đảm bảo rằng tôi được quyền xem mọi thứ trong diễn đàn.

Tôi đã biết về việc này từ lâu. Của biếu là của lo, của cho là của nợ. Thường một người sẽ có chút chần chừ với món quà này nhưng tôi thì khác. Kiểu của tôi là đã tặng thì nhận, không nên làm người tặng buồn:v.

Dù sao thì đó không phải là cho không. Tôi đổi lại cho cậu ta một ‘Lõi’. Đó là ‘Lõi’ mà tôi có được từ một con quái cấp cao.

Con người định giá cái ‘Lõi’ này cao chót vót. Nó là một tinh thể hoàn toàn bằng mana tinh khiết. Nó chẳng có giá trị với đám quỷ hay quái vật cấp cao nhưng một kẻ có thể hấp thụ ‘Lõi’ của đối thủ để trở nên mạnh hơn.

Tôi dự định giữ vị thế chủ động trong thế giới loài người vậy nên tôi gom góp tất cả mana có thể trước khi đám quái vật trong hầm ngục sờ được tới.

‘May mà mang cái này theo cả đống. Mình phục mình quá.’

Tôi biết rằng tôi đã cho đi một ‘Lõi’ có giá trị lớn. Thực ra thì Kim Yong-woo đã toát hết mồ hôi hột khi tôi cho cậu ta thứ đồ đó.

Nhìn qua cái xe, chắc tài khoản của cậu ta trong ngân hàng có nhiều số 0 lắm đây. Cộng thêm cái ‘Lõi’ này nếu bán đi chắc cỡ 5 tỷ won. Chao ôi, đủ ăn chơi cả đời.

Thực tế thì tiền đối với Kim Yong-woo lúc nào cũng càng nhiều càng ít. Cấp độ của các Dị năng giả lúc này chưa đủ để họ có thể giết các quái vật sẽ rơi ra một ‘Lõi’ ở cấp độ này. Thành ra nó cực kỳ cực kỳ hiếm.

Nhờ vậy tôi có thể thoải mái thư giãn trong căn nhà này.

‘Cậu ta bán nó trong một cuộc đấu giá bí mật ở San Francisco thì phải?’

Dù có tò mò, nhưng tôi vẫn xua đuổi ý nghĩ này đi. Tiền bạc cũng chỉ là phù du. Và 15 năm nữa thì thị trường kinh tế tiền tệ cũng sẽ sụp đổ. Kể cả nếu tôi có thể ngăn được điều này, tôi cũng không làm, ngu gì.

“Nhiều thật.”

Mắt của tôi quay trở lại màn hình. Trang chủ tràn ngập các loại bài đăng khác nhau. Bài đăng mới liên tục được up lên, chỉ 1 phút trôi qua, tất cả các bài đăng trên màn hình đều bị thay thế.

Có kha khá Dị năng giả đăng ký vào đây. Nếu như tôi muốn xem riêng một bài đăng nào đó thì tôi cần phải tìm một diễn đàn riêng.

Ban đầu tôi tìm các thông tin chung. Có những thông tin cơ bản ngoài tên của từng Dị năng giả. Một vài thứ bị khóa và khi tôi bấm vào chúng, một cửa sổ hiện ra và ghi rằng cần phải có 100 điểm.

Tôi có 10 điểm. Thông tin mà tôi cần có thể dễ kiếm được nên tôi không cần nhiều điểm.

Có một bài đăng có tên là ‘Bản đồ đường vào Hầm ngục’. Có một lí do cho việc các Chủ Hầm ngục mang theo một bản đồ. Người duy nhất biết rõ về hầm ngục hơn tôi đó là Yihi.

Tôi bắt đầu đọc các bài đăng từ dưới lên trên.

‘Phải xem đám con người này biết được bao nhiêu thông tin rồi.’

Tôi nhanh chóng cảm thấy thất vọng. Chẳng có thông tin nào đáng giá.

Đó là một bài sơ lược của các Dị năng giả về chi tiết của đám quái vật, cách kiếm được ‘Lõi’ và thông tin về các nhiệm vụ cơ bản. Tôi không cần các thông tin đó.

Tuy nhiên các ‘thông báo khẩn cấp’ ở đầu có một vài giá trị.

「Nguy cấp: Ale Snake. Cẩn trọng với những đòn tấn công mạnh mẽ bằng độc của chúng, sẽ gây tê liệt. Hãy xem danh sách hình ảnh đính kèm. 」

「Gần đây tìm thấy thi thể của một Dị năng giả ở trong hầm ngục. Kiểm tra cho thấy đây là hậu quả của một mâu thuẫn nội bộ. Làm ơn cực kỳ cảnh giác tới các ‘Người hùng’ khác khi càn quét.」

「 Một đợt quái vật đã bắt đầu tại Trung Quốc. Hãy ấn vào đường link để xem thêm chi tiết. 」

Một đợt quái vật ý muốn nói đến sự việc khi quái vật tràn ra khỏi hầm ngục. Một thông báo chính thức cảnh báo các Dị năng giả về mối nguy hiểm.

Sau khi xem qua một vài thứ lặt vặt khác, tôi bấm vào diễn đàn để tìm kiếm các ‘thành viên càn quét’.

‘Có thể tìm thấy mọi người ở đây.’

Đôi khi tôi cũng thắc mắc về thứ này. Con người liên tục bước vào hầm ngục của tôi. Hóa ra họ có thể tìm một tổ đội càn quét và bước vào khi họ muốn.

‘Mình phải công nhận cái thứ gọi là Internet này thật hữu dụng.’

Thật tiện lợi. Mong rằng tôi có thể sử dụng được mọi thứ ở trong thế giới này. Đây thực sự là một nền văn minh máy móc. Thế giới đang ở trong một tình thế cực kỳ mất cân bằng. Họ ngu dốt đến kỳ lạ nhưng lại có thể sử dụng mana để tạo ra các công cụ giúp ích cho mình.

Có một bài đăng nhỏ trên diễn đàn mà tôi xem kĩ.

Cần chỉ số sức bền trên 35. Cần tìm một ‘Người hùng’.

Tôi đã có 2 pháp sư và cung thủ. Miễn tiếp tân binh.

Bạn có muốn tham gia không?

Ngoại trừ một số ít, tất cả các bài đăng đều có tag “chiêu mộ hoàn thành” ở trên đó. Cứ mỗi 10 phút lại có các bài đăng mới.

‘Như kiểu đi thi ấy nhỉ.’

Có rất nhiều yêu cầu cho việc chiêu mộ. Những yêu cầu tối thiểu cho cuộc càn quét luôn luôn là có khả năng hay kĩ năng nhất định… và gần như tất cả đều từ chối tân binh.

Tân binh là những người chưa từng tham gia càn quét hầm ngục lần nào. Nếu về mặt đó, mình cũng là một tân binh nhỉ.

“Mình vẫn phải đăng ký thôi.”

Sau khi lẩm bẩm mấy từ đó, tôi gửi một tin nhắn nhỏ. Cách gõ mổ cò trên bàn phím từng khiến tôi thấy thú vị.

- Ê, nhận tôi đi. Tôi mạnh vãi nồi luôn đấy. Đám Kobold và Goblin không phải đối thủ của tôi.

Một tin nhắn vừa mang tính khách quan vừa mang tính chủ quan. Tôi biết là tôi mạnh, nhưng chừng đó thôi là chưa đủ. Để đề phòng người kia không nhận ra điều đó, tôi đã viết 3 câu trên.

Nhưng mặc cho tôi có đợi bao lâu, vẫn không có câu trả lời nào cả.

“Hmm… Họ đủ người rồi sao”

Những bài đăng mới liên tục hiện lên. Tôi cũng gửi tin nhắn cho họ.


- Tôi xin lỗi.

- Tìm cuộc càn quét khác đi.

- Mày là bố thiên hạ à?

Tôi đã gửi 29 tin nhắn trong một giờ và chỉ nhận được 3 câu trả lời. Và phản hồi của họ đều không tốt.

Tất nhiên tôi biết lí do tại sao.

‘Giọng điệu.’

Có một thứ gọi là phép tắc trên Internet. Họ không thể nhìn thấy mặt người còn lại và cần phải nêu rõ danh tính của mình.

Nhưng tôi không phải là người lịch thiệp như các Công Tước và Đại Công Tước. Tôi đã ở trên chiến trường từ khi còn nhỏ và phần lớn chỉ học được ‘chửi’

Đó là ngôn ngữ của những người đàn ông mạnh mẽ.

Và tôi không muốn vậy. Tôi không muốn thay đổi cách nói năng của mình kể cả tôi có bị trời đánh.

Tính cách của tôi là tự nhiên và không thể nào thay đổi được. Chẳng phải nó được trui rèn sau 300 năm sao? Một ngày tôi sẽ có thể thích nghi được nhưng không phải lúc này.

‘Mình có nên đi càn quét với bên ‘Thiên ý’ không nhỉ?’

Tôi lắc đầu.

‘Không. Mình không thể từ bỏ.’

Tôi là Randalph Brigsiel. Và tôi gửi tin nhắn tới tất cả các bài đăng. Rồi một trong số đó cũng sẽ chấp nhận tôi thôi.

Bên cạnh đó, tôi muốn theo dõi trực tiếp một cuộc càn quét. Tôi muốn được nhìn hầm ngục của mình từ góc nhìn của một tân binh. Thêm vào đó, tôi có một mong muốn mãnh liệt là tìm ra những tài năng còn ẩn mình.

Mấy cái tên ‘Người hùng’ từ kiếp trước. Nhưng chúng không phải là những kẻ mạnh mẽ duy nhất. Có những kẻ với tiềm năng lớn bỏ mạng rất sớm. Tôi cần tìm những người như vậy.

Lúc này, một bài đăng mới xuất hiện.

Cần sức bền trên 33. Việc chiêu mộ cho một nhóm càn quét sẽ được mở trong 6 phút. Xin hãy trả lời.

Cần 8 người cho một cuộc càn quét. Người đó đã chiêu mộ được 6 ‘Người hùng’ nên chỉ còn lại một chỗ trống.

Tôi gửi một tin nhắn như lúc trước. Một câu trả lời được gửi lại vào 3 phút sau.

- Randalph-nim? Anh có kinh nghiệm càn quét không?

Tất nhiên, tôi có kinh nghiệm trong hầm ngục. Rất nhiều kinh nghiệm là đằng khác. Nhưng tôi chưa từng tham gia một cuộc càn quét. Tôi gõ phím với một cảm giác cay đắng.

- Đây là lần đầu tôi tham gia càn quét.

- Được rồi, class của anh là gì?

Tôi suy nghĩ một lúc trước khi trả lời đại khái.

- Cận chiến.

- Tôi hiểu rồi. Ngày nay không có nhiều tân binh sẽ gửi tin nhắn như vậy nên tôi cảm thấy mình nên giúp đỡ. Đi càn quét hử… ngày mai vào giờ ăn trưa, đi theo cửa ra số 3 ga Suyu và đi tới tiệm ‘Street Café’ nhé.

- Hiểu rồi.

- Làm ơn để lại số của anh. Và khi tới hãy nhắn hoặc gọi tôi.

Tôi được nhận khá dễ dàng. Tôi thở phào và ngả người vào lưng ghế.

‘Đập banh xác lũ quái vật cấp cao còn dễ chịu hơn.’

Gửi một tin nhắn đơn giản cứ như thể là một trận chiến vậy. Trong trường hợp của tôi, việc chiêu mộ của tôi đã hoàn thành. Tôi sẽ chiến đấu với lũ quái vật theo một phong thái ngầu lòi nhất và người bên kia sẽ có ấn tượng tốt về tôi.

Tích tắc.

Tiếng tích tắc vang lên từ đồng hồ trên tường.

Kim Yong-woo đã chi khoảng 4 tới 5 tỉ won cho một căn villa xa hoa ở khu Cheongdamdong cho tôi. Tất cả những nội thất và trang thiết bị đều đã được chuẩn bị từ trước.

377 mét vuông. 5 phòng ngủ và 3 phòng tắm.

Nó khác nhiều so với một lâu đài nhưng có đủ những thứ tôi cần.

Tôi nhìn lên trần nhà. Mọi thứ giờ thật khác biệt.

Tôi nhớ việc có Yihi ở bên nhưng cơ thể tinh linh của em ấy không thể rời khỏi hầm ngục. Tất nhiên, tôi luôn có thể triệu hồi bản thân trở về hầm ngục. Dẫu vậy, nếu tôi làm vậy thì tôi sẽ trở nên khó thích nghi hơn.

Tôi có thể trở về sau khi đã quen với mọi thứ. Dù sao thì, rõ ràng là tôi sẽ thích nghi nhanh thôi. Sự khác biệt dần dần sẽ phai nhòa.

Tôi nhắm nghiền mắt lại.

Đêm nay sẽ là một đêm thật dài đây.

Team dịch: Đéo cần tên

Trans: Mắm

Editor: Ma cô



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện