Đô Thị Đại Phản Diện

Anh Ẩn Tàng Thật Là Sâu Đó Nha!


trước sau

Trần Long khẽ nhíu mày, đem cửa mở ra:

"Cô lại tới làm cái gì?"

Không sai, người tới lại là Bích, hơn nữa trên người cô gái này còn tỏa ra nồng nặc mùi rượu.

"Làm gì lại không cho em vào? Trong nhà lại có em nào đúng không? Hừ!"

Phốc...

Trần Long bị hỏi như vậy liền bật cười.

"Cô là vợ tôi hay sao mà quản?"

"Chà.. Chà... Tiểu Long Long đừng tức giận.. Haha.. Vào nhà lại nói!"

Bích nói xong liền cúi người luồn qua cánh tay Trần Long, chui vào trong nhà, bộ dạng tự nhiên quả thực là coi đây giống như nhà mình vậy.

Đuổi không được, Trần Long cũng mặc kệ, tiếp tục ngồi gõ máy tính.

Bích tất nhiên là không có để yên, cô tiến đến bên cạnh thì thào.

"Em tự do rồi!"

Phốc...

"Bệnh thần kinh! Cái gì mà tự do rồi? Không lẽ trước đó có ai nhốt cô?"

Bích quyệt cái miệng bất mãn nói:

"Em và Thành đã đường ai nấy đi!"

"Há?" Trần Long nghe vậy nhíu mày, hơi có hứng thú một chút.

"Tên mặt trắng nhỏ đó thật dám cắm sừng em!"Bích hưng phấn nói.

"Oh!"

Làm như cô hiền lành lắm không bằng, lại còn giả bộ người bị hại?

"Anh còn nhớ cô gái hôm trước xông vào phòng hát không? Tối hôm đó cô ta và Thành ngủ qua đêm cùng với nhau!"

"Làm sao cô biết?" Trần Long há to miệng, trong lòng có chút đáng tiếc, đáng tiếc gái đẹp lại hay bị vẻ ngoài của thằng Thành lừa.

Lên giường với thằng ẻo lả như thế thì làm sao có được trải nghiệm tốt?

Bích không nhận ra thái độ bất thường của Trần Long, cô vẫn còn đang say sưa kể chuyện.

"Cô gái kia cũng không phải người bình thường, không biết thằng Thành dụ dỗ ra sao, thế mà cô ta trở về nhà liền gọi cha mẹ quay trở lại ép hôn."

"Sau đó thì sao? Cô bị đá ra rìa rồi?"

Tin này đối với Trần Long tuyệt đối là tin xấu à, Bích nếu không còn hôn ước với Thành, vậy thì lần sau cùng hắn làm chuyện vui vẻ sẽ thiếu đi 500 điểm đưa nón.

"Hừ! Em giả bộ mà thôi, cha mẹ anh ta thấy em đáng thương liền tặng cho một công ty nhỏ, còn nói khi nào kết hôn sẽ tặng nhà ở."

"Oh!" Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, cũng không phát hiện thêm tình huống cẩu huyết gì, Trần Long ồ nhẹ một tiếng sau đó tiếp tục chơi máy tính.

Mà Bích thấy thế liền lay lay cánh tay của Trần Long.

"Anh không phát hiện ra sao? Bây giờ em là người có tiền nha, ai cưới được em thì không cần lo lắng về kinh tế về sau nha!"

Oh!

"Làm sao? Có hứng thú hay không?" Bích chớp chớp mắt.

"Cô nói bậy bạ gì thế? Tôi là người lăng nhăng như thế sao? Tôi đã có bạn gái!"

Phốc...

"Có suy nghĩ qua đổi bạn gái?" Bích rỉ tai.

Trần Long híp mắt:

"Tôi không phải đã nói rõ với cô rồi sao?"

"Nhưng mà em không phục, em có gì thua Kiều Linh?"

Trần Long nghe vậy hỏi ngược lại:

"Vậy cô có gì hơn Kiều Linh?"

"Em ngủ với anh so với Kiều Linh nhiều!"

Câm lặng tập 1!

"Mẹ em rất dễ tính, lại rất xinh đẹp, em ủng hộ anh tán mẹ em!"

Câm lặng tập 2! Bonus thêm một ngụm nước miếng.

"Mẹ của Thành còn cho em 5 cô nhân viên nữ để mở công ty, em cho phép anh quy tắc ngầm bọn họ!"

Câm lặng tập 3, nước miếng chảy ra bắt đầu không thể tính bằng ngụm.

Bích nhìn thấy thế cười cười, lại nói tiếp:

"Vừa có tiền, vừa có nhà, vừa có nhiều gái xinh, thế nào? Có động tâm hay không?"

"Khục...cô vẫn là quá coi thường tôi rồi!"

"Tại sao? Không được chơi máy tính nữa! Chơi máy tính nào có chơi em sướng?"Dùng lý không được, Bích bắt đầu nhõng nhẽo.

Trần Long quyết định đả kích cô gái này một chút, không thể cứ mãi vểnh mông lên trời như thế được!

"Thứ nhất: Ngực Kiều Linh to!"

Phốc....

"Thứ hai: nếu mẹ cô đẹp thật, tôi sẽ tán, không cần cô ủng hộ!"

Phốc...

"Thứ ba: tôi không thiếu nhà, cũng càng không thiếu tiền, cô nhìn thử số tiền này đủ cho tôi chơi gái tới già hay không?"

Trần Long vừa nói vừa từ trong ngăn bàn lấy ra mấy quyển sổ hồng, lại đem tài khoản mở ra.

Wow! Shjt!

"Anh ẩn tàng thật là sâu đó nha! Thế nhưng làm gì anh lại nói cho em biết à? Có phải nghĩ tới em là người rất quan trọng?"

Phốc...

Tốt à! Ngươi tiếp tục bổ não, ta lại không nói gì.

"Nếu anh đã có tiền như vậy thì chúng ta cường cường liên hợp, đã mạnh lại càng mạnh thêm à! Em đã quyết định xong rồi, ngày mai liền nghỉ học ở nhà giúp anh quản lý hậu cung."

Trần Long nghe vậy hít sâu một hơi, con gái khi yêu thường điên như vậy sao?

Liền nghỉ học đều có thể qua loa quyết định như vậy?

"Bắt tôi bỏ Kiều Linh là chuyện không thể nào, cô cũng không bỏ ra được cái giá đó!"

Trần Long vừa nói vừa bình tĩnh gõ máy tính.

"Chúng ta tiếp tục giữ quan hệ trước kia, nếu cô đồng ý thì đem số liên lạc của 5 người kia cho tôi!"

"Oa! Biết ngay là anh sẽ ăn cả gốc cả cụm mà!" Bích quyệt cái miệng bất mãn, xong vẫn thành thật đưa ra số điện thoại của 5 em thuộc hạ.

Trần Long trợn mắt, xong cũng lười giải thích. Hắn chỉ muốn có người thay hắn quản lý mạng xã hội mà thôi.

"Nếu không có chuyện gì thì cô có thể về!"

Bích ngỡ ngàng, đôi mắt chớp chớp ủy khuất:

"Anh nỡ để em đi đêm một mình sao?"

"Chứ sao? Giường chiếu nhà tôi đều bị cô làm ướt hết rồi!"

Bích nghe tới chuyện làm ướt giường liền xấu hổ.

"Cái kia... Em có thể nằm đất nha!"

"Tốt! Tùy cô!"

Trần Long thở ra một hơi, trong đầu đã chấp nhận kết quả là đêm nay không thể tịnh tu.

Quả thực đúng như câu nói:

Nam muốn theo đuổi nữ, ngăn sông cách trở.

Nữ muốn theo đuổi nam, không thể ngăn cản à!

Truyện convert hay : Tuyệt Thế Võ Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện