Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh

Chương 27


trước sau

Demo đã hoàn thành, đêm nay có thể phát hành kịch, Khương Tiểu Lạc rất kích động, trong tổ kịch cũng náo nhiệt hẳn lên.

Đường Đường – Kỳ Meo: Tôi muốn cướp sô pha.

Chuẩn bị – Ba cậu: Meo thụ, cậu thật xấu, dám chiếm hàng đầu của tổ kịch.

Đường Đường – Kỳ Meo: (°▽, °) Tôi muốn ôm Sở thiếu chiếm sô pha.

Tuyên truyền – DD: Fan cuồng.

Trang trí – Mẹ cậu: Sở thiếu đâu có online.

Đường Đường – Kỳ Meo: Xí xí, cô bị Sở thiếu hù dọa hả? (che mặt cười)

Trang trí – Mẹ cậu: Ừ TUT

Đào Hạ – Cối xay gió: Chúc mừng phát kịch, mọi người vất vả rồi.

Cối xay gió vừa xuất hiện đã dùng giọng điệu nghiêm túc, nghe có vẻ khách khí. Đám người trong tổ kịch lại khá thân thiết với nhau, chơi khá hợp, nói là nhóm bạn gay cũng không quá đáng. Cối xay gió bị tập thể yêu cầu phải đăng lời nhắn trên bài post, mỗi người trong tổ đều phải dùng nick thật đăng bình luận mới đủ thành ý. Hơn nữa các CV đều có fan hâm mộ, bọn họ sẽ bình luận trả lời thần tượng, không ngừng nâng cao tầng trệt, cũng giúp bài post tăng view.

Theo tần suất phát hành kịch, nếu không dàn cast cực nổi tiếng, kịch bình thường rất dễ chìm xuồng, kịch hay cũng sẽ bị mai một. Trong tổ kịch này, ngoài Cối xay gió thỉnh thoảng được lên top ra, Kỳ Meo và Song Mộc Lâm đều là người mới, lượng fan không nhiều.

Muốn mời được người có danh tiếng cần phải có chút thủ đoạn, chuẩn bị cần phải có quan hệ rộng rãi. Vì vậy, cô mới phải dùng tới số QQ của Sở thiếu, dù chỉ tham gia nói mấy câu giới thiệu, nhưng tất nhiên vẫn có chỗ tốt. Dù Sở thiếu đã lâu không xuất hiên, Ba cậu luôn tin rằng đại thần có thể gánh team được.

Có vài người chỉ cần có giọng nói hay, một vài vở kịch kinh điển, cho dù có lui giới vẫn khiến các fan khắc ghi. Sở thiếu chính là người như vậy.

Nếu có thể, Ba cậu còn muốn kéo Sở thiếu tới phối vai chính một vở kịch dài, tiếp tục tạo ra kịch kinh điển. Đáng tiếc là tương lai mờ mịt.

Đêm nay thật khiến người ta mong chờ. Khương Tiểu Lạc đứng ngồi không yên, rõ ràng còn một tiếng nữa mới tới bảy giờ, nhưng cậu cứ liếc nhìn đồng hồ mãi. Dù sao cũng là vở kịch dài đầu tiên do cậu đóng vai chính, Khương Tiểu Lạc hy vọng đây sẽ là cơ hội để tìm được những kịch bản tốt hơn.

Tuy rằng cậu tham gia giới võng phối chỉ vì hứng thú và giết thời gian, nhưng Khương Tiểu Lạc cũng mong mình sẽ tiến bộ. Hơn nữa, chồng mình được người ta gọi là đại thần, mình làm sao có thể thua kém, tốt xấu gì cũng phải được phong là tiểu thần.

Bởi vì hưng phấn tột cùng dẫn tới căng thẳng, Khương Tiểu Lạc đi tìm Ba cậu tâm sự.

Kỳ Meo: Chuẩn bị, tôi phối thật sự tốt chứ?

Ba cậu: Sao vậy?

Kỳ Meo: Tôi sợ tôi phối không tốt, sẽ khiến các fan thất vọng.

Ba cậu: Phụt. Tự tin vào bản thân một chút (vỗ mặt)

Khương Tiểu Lạc cũng tự vỗ mặt mình trước màn hình, âm lượng của demo bị thu nhỏ lại, do cậu thật sự quá lo lắng nên mới nghe lại lần nữa. Chính vì cậu không tin tưởng vào bản thân nên mới chạy đi hỏi Ba cậu, dù sao cậu cũng chỉ là người mới.

Mỗi người đều thích được khen, dù không phải hoàn hảo không khuyết điểm, nhưng luôn cố gắng để người khác có ẩn tượng tốt về mình, như vậy mới thoải mái.

Khương Tiểu Lạc cũng vậy.

Kỳ Meo: Chuẩn bị, vì sao cô chọn tôi? Tuy rằng cô nói không ngại dùng người mới, nhưng trong giới võng phối có rất nhiều CV giàu kinh nghiệm có chất giọng giống tôi mà.

Khương Tiểu Lạc không khỏi muốn hỏi lần nữa, rốt cuộc cậu có điểm gì tốt mà được chuẩn bị chọn. Cậu không hiểu, chính vì cậu hỏi như vậy mới thể hiện rằng Kỳ Meo là một người mới vô cùng khiêm tốn, có chí tiến thủ.

Bởi vì giới võng phối hào nhoáng, có những CV ỷ vào mình nổi tiếng, mà các staff vốn dễ bị người nghe quên lãng, chỉ chú trọng vào thanh âm của CV, vì vậy bọn họ cho rằng mình được chọn là chuyện đương nhiên, là do chuẩn bị tinh mắt, trong quá trình làm kịch thường xuyên kéo âm, giả chết, không phản âm.

Ngược lại, người mới thường thiếu nghiêm túc, chăm chỉ, không có động lực tiến lên. Căn cứ vào điều này, sau khi nghe được giọng nói của Khương Tiểu Lạc và
quyết định chọn cậu, sau một thời gian quen biết, Ba cậu khẳng định mình không chọn nhầm người.

Vì vậy, cô thẳng thắn gửi một đoạn rất dài, giải đáp thắc mắc của cậu.

Ba cậu: Chọn cậu vì cậu thích hợp. Một, chất giọng của cậu phù hợp. Hai, vì cậu là người mới nên không nhận nhiều kịch, tốc độ giao âm nhanh. Ba, cậu không mắc bệnh ngôi sao, thái độ nghiêm túc. Hy vọng sau này nổi tiếng rồi cậu vẫn có thể tiếp tục duy trì lòng nhiệt tình này.

Những lời cần nói cô đã nói hết rồi, Khương Tiểu Lạc cảm động.

Kỳ Meo: Yên tâm, tôi sẽ tiếp tục cố gắng.

Chỉ quan tâm hư danh, dễ đi sai đường. Kỳ Meo đã từng xem vài bài post, có người là trai thẳng nhưng giả làm trai cong chỉ vì muốn thu hút sự chú ý, sau lưng thì chửi đồng tính luyến ái ghê tởm. Nếu trong lòng thấy khó chịu, làm sao có thể mặt không biến sắc mà diễn hết nội dung vở kịch chứa toàn xxyy.

Chiếm được sự hâm mộ trên mạng, ngoài đời vẫn chỉ là người bình thường, cần gì phải coi trọng những thứ chỉ tồn tại trên thế giới ảo như vậy.

Không quên ước nguyện ban đầu mới là điều tốt nhất.

Ba cậu: Chàng trai trẻ, cố lên (vỗ vai)

Nói chuyện với Ba cậu, Khương Tiểu Lạc nhận được rất nhiều lợi ích. Tay cậu đẩy chuột, kéo xuống danh sách trò chuyện trên QQ, cậu thấy avatar của Sở thiếu đang sáng.

Kỳ Meo: Có onl không?

Khương Tiểu Lạc cảm thấy thật may mắn khi anh không bơ cậu, dù Kỳ Meo đối với anh chỉ là một người xa lạ, anh vẫn bỏ công ra đáp lời.

Cậu biết mình đang làm phiền anh, chắc hẳn cũng chỉ có mình cậu mới nhắn QQ cho anh.

Sở: Có.

Kỳ Meo: Đại thần đang làm gì vậy? Hình như ngày nào anh cũng online ban ngày (làm nũng)

Sở: Nhân viên văn phòng.

Kỳ Meo: Đại thần thật ngoan, hỏi gì đáp nấy.

Cậu thầm nghĩ, Sở Thiếu Tự chỉ online ban ngày, tan làm về nhà cũng chỉ xem ti vi, chưa từng chạm vào máy tính bàn để trong phòng sách.

Chat QQ trong giờ làm việc như vậy, chắc chắn là đang tranh thủ thời gian mà thôi. Sô pha tối nay, cậu quyết định nhất định phải cướp cho đại thần.

Kỳ Meo: Sở thiếu, đêm nay tổ kịch đăng kịch, em giúp anh cướp sô pha.

Sở: Sô pha?

Kỳ Meo: Tức là giúp anh bình luận đầu tiên đó, ủng hộ tổ kịch một chút.

Sở: Ừ, cảm ơn.

Kỳ Meo: Đừng khách khí ~( ̄▽ ̄)~

Sở: [Ảnh: ~( ̄▽ ̄)~ ] Đánh chữ là được, đừng gửi mấy hình thù kỳ quái.

Kỳ Meo: (><) Anh không cảm thấy mấy icon này rất đáng yêu sao? Giống như vậy nè: QAQ╥﹏╥(>﹏<.)~ hu hu hu hu… Meo meo ~>▽<

Sở: Không thích.

Kỳ Meo: Được rồi.

Khương Tiểu Lạc thấy có vẻ Sở Thiếu Tự khá rảnh rỗi, đáp từng câu của cậu, vì vậy càng không kiêng kị nói tiếp.

Kỳ Meo: Sở thiếu, anh là người ở đâu?

Sở: Thành phố A.

Kỳ Meo: Anh bao nhiêu tuổi? Em 23 tuổi.

Kỳ Meo: Anh còn độc thân không?

Kỳ Meo: Sau này anh thật sự không nhận kịch mới sao? Em rất muốn hợp tác với đại thần.



Hỏi một loạt câu hỏi, Khương Tiểu Lạc chậm rãi chờ Sở Thiếu Tự trả lời. Trạng thái của anh là đang nhập nội dung.

Đêm nay Sở thiếu thật khiến người ta cảm thấy gần gũi và thân thiết.

Sở: Cậu phiền quá.

Sở: Tôi tan làm.

Gửi hai câu ngắn ngủi, Sở Thiếu Tự rời mạng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện