Diva Kết Hôn Ngầm, Cực Sủng!

Chuẩn bị


trước sau

Advertisement

Chính văn Chương 26: Chuẩn bị

Chân còn đau, cũng không biết một phát kia Tô Trà là đánh như thế nào mà làm anh đau thấu xương.

Căn bản đứng cũng không đứng lên nổi, chớ nói chi là phản kháng Tô Trà.

Tang Thi Thi ở bên cạnh nhìn, nói cũng không dám nói một câu.

Lúc này Tô Trà nào còn có dáng vẻ nhu nhược lại nghe lời như bình thường, cả người cô còn kém không trực tiếp viết bốn chữ sát tinh chuyển thế ở trên mặt.

Chỉ là một buổi tối, vì sao liền biến thành như vậy?

Tang Thi Thi đều sắp khóc lên.

Cầm giấy nợ mà Địch Diệu đã ký tên lên, Tô Trà ung dung thong thả cất đi: "Tôi cho anh ba ngày, trong vòng ba ngày anh không trả tiền lại, Địch Diệu, anh có thể chờ xem anh sẽ có kết cục gì. Tôi cho anh biết, ngày hôm nay tôi dám ra tay với anh tôi liền không sợ anh báo cảnh sát. Anh cũng đừng nghĩ tìm người đến trả thù, bằng không, tôi bảo đảm, kết cục của anh, có thể còn thảm hơn bây giờ gấp mười lần."

Cô hơi cong khóe môi, hình dạng độ cong khóe mắt cười cười như là trăng khuyết nở rộ, rõ ràng là đẹp đẽ như vậy, lúc này khiến người ta nhìn lại như ác quỷ đòi mạng.

Cô chỉ vào Tang Thi Thi, lời ít mà ý nhiều: "Mang anh ta đi, cút."

Cơ thể Tang Thi Thi lại run lên một hồi, sắc mặt trắng bệch lại đây nâng Địch Diệu lên, có khoảnh khắc như thế, cô cũng cảm giác mình đứng không vững.

Uy thế mạnh mẽ trên người Tô Trà bây giờ, có thể áp bức cô không thở nổi.

Được Tang Thi Thi nâng lên, Địch Diệu chỉ cảm thấy vừa mất mặt vừa chua xót, Tang Thi Thi phí hết sức lực Địch Diệu mới miễn cưỡng dựa vào một cái chân còn hoàn hảo khác đứng lên, vào lúc này mỗi một bước đi, Địch Diệu đều có thể cảm giác chân mình đau như rút gân.

Anh nhe răng trợn mắt, lại không dám trở về, chỉ dám nhanh lên một chút rời khỏi tên ôn thần này.

Người phụ nữ này, cô khẳng định là điên rồi!

"Địch Diệu."

Đột nhiên, Tô Trà lại lên tiếng, làm Địch Diệu phản xạ có điều kiện cứng ngắc một hồi.

Anh không dám lên tiếng, lại nghe thấy người sau lưng cười khẽ một tiếng: "Anh chuyển lời cho Liên Trì một chút, tôi sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới anh ta, bảo

Advertisement
anh ta không cần phải gấp."

Cả người Địch Diệu nhất thời đều bắt đầu run lên, toàn thân anh ta run đến mức đáng sợ, như là nghĩ tới chuyện đáng sợ gì, kéo Tang Thi Thi: "Đi... Thi Thi... Đi nhanh lên."

Tang Thi Thi có chút không rõ, cô là lần đầu tiên nghe thấy cái tên Liên Trì, vì sao cảm giác Địch Diệu càng sợ hơn vừa nãy?

"Để chìa khoá lại."

Lại là một câu nói, Địch Diệu cắn răng một cái, lập tức lấy chìa khoá trong túi quần của mình ra ném tới trên đất.

Đó là chìa khoá phòng Tô Trà, bằng không anh không thể lại nhiều lần trực tiếp xông tới.

Chờ bọn họ đi rồi, Tô Trà mới xì khẽ một tiếng.

Vừa nãy cô cũng không phải chỉ đánh Địch Diệu một cái đơn giản như vậy, cô là chọn huyệt vị trên đùi anh ta mà đánh.

Một gậy kia liền đủ khiến Địch Diệu đau trong vòng một tiếng cũng không đứng lên nổi, sau đó còn có thể sưng chừng mấy ngày, bằng không anh ta tốt xấu cũng là một người đàn ông to lớn, nào có yếu ớt như vậy, trực tiếp liền bị Tô Trà một gậy đánh ngã.

Bây giờ thân thể cô chỉ có phản ứng bản năng nhạy cảm, vẫn không có thể phách mạnh mẽ như ở cổ đại, cô cần phải rèn luyện nhanh một chút.

Cái kẻ hại người Địch Diệu này tuyệt đối không thể cứ như thế buông tha cô, đặc biệt là còn bị nhục nhã như thế, anh ta có liên hệ với xã hội đen, quá nửa là muốn trả đũa.

Tô Trà tuy rằng nói bỏ qua, nhưng nếu là Địch Diệu muốn tìm chết, cô cũng không ngăn cản.

Có được giấy nợ, tốt xấu khẳng định là có thể cầm tiền về, tâm trạng Tô Trà khoái trá hơn rất nhiều, quay đầu nhìn thấy máy may của mình, liền qua đó ngồi xuống.

Thêu cũng không phải dễ dàng như vậy, cô cũng có rất nhiều chuyện phải chuẩn bị.

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện