Diva Kết Hôn Ngầm, Cực Sủng!

Tối hôm qua tôi uống say, là ai đưa tôi trở về?


trước sau

 Chương 13: Tối hôm qua tôi uống say, là ai đưa tôi trở về?

Tinh tế nghe tới, giọng nói kia là rất nhu hòa, nếu như nói nhỏ nhẹ, sẽ làm người khác toàn thân thoải mái, nhưng bây giờ có vẻ tức đến nổ phổi, thì có hơi phá hoại vẻ đẹp của giọng nói này.

Tô Trà ngồi ở bên giường, môi cong lên, ý cười không đạt đáy mắt, trong giọng nói lộ ra một luồng khí lạnh khiến lòng người lạnh lẽo: "Thi Thi à, tôi mới gửi tin nhắn chia tay cho Địch Diệu, không tới mấy phút, tại sao là cô gọi điện thoại cho tôi chứ?"

Lời này không lý do liền có thể làm cho người run run một cái, nếu như bây giờ Tang Thi Thi đứng trước mặt Tô Trà, e là sẽ bị sự hung tàn trong mắt cô bây giờ làm cho sợ mất mật.

Nhưng cô ta không nhìn thấy, cũng chỉ nghe giọng Tô Trà không giống bình thường, tuy rằng trong lòng chột dạ, nhưng rất nhanh tìm được lý do, thậm chí giọng nói kia một hồi liền biến thành có chút oan ức: "Tô... Tô Trà, cậu là có ý gì?"

Lúc cô ta nói chuyện, Tô Trà nghe thấy điện thoại di động bên kia của cô ta có từng tiếng từng tiếng bước chân nho nhỏ, hiển nhiên, là có người tiếp cận Tang Thi Thi.

Ý cười nơi khóe môi Tô Trà bất động, ánh mắt càng ngày càng thờ ơ.

"Cậu là đang hiểu lầm mình và Địch Diệu sao? Địch Diệu là nhận được tin nhắn của cậu, không thể tin được, quá khổ sở, vì vậy tìm mình kể. Mình là bạn tốt nhất của cậu, mình không khuyên cậu, còn ai khuyên cậu nữa? Tô Trà, Địch Diệu đối với cậu tốt như vậy, tại sao cậu muốn chia tay?"

Tiếng nói rưng rưng muốn khóc, quả thực nghe không ra tia sắc nhọn mới bắt đầu kia.

Tô Trà nghe thấy bên cạnh Tang Thi Thi có người nói nhỏ: "Thi Thi, em nói thêm cái gì với cô ta đi, người phụ nữ kia chính là không biết phân biệt, ngay cả người ưu tú như Địch Diệu cô ta cũng không muốn, con mắt cô ta là mù rồi sao?"

Giọng là rất nhẹ, cũng không biết có phải là bây giờ Tô Trà quá nhạy cảm hay không, mà cô nghe rõ rõ ràng ràng.

Hẳn là bạn của Tang Thi Thi, quen biết cô và Địch Diệu, là người đàn ông...

Con mắt Tô Trà híp lại, trong cổ họng cười gằn còn chưa lên tiếng, liền nghe Tang Thi Thi giống như lấy điện thoại ra: "Anh chớ nói lung tung, Tô Trà khẳng định là có chút kích động."

Nói xong, cô ta lại đưa điện thoại tới gần bên tai: "Alo, Tô Trà, cậu nói cho mình biết, cậu và Địch Diệu đến cùng là sao vậy? Sẽ không phải..."

Giọng nói của cô ta đột nhiên kinh ngạc thốt lên: "Có liên quan tới người đàn ông gần đây vẫn đi theo bên cạnh cậu kia sao?"

"..."

Tô Trà mím mím môi, không khí quanh người liền bắt đầu biến thành lạnh lẽo, nếu như có người ở bên cạnh, tuyệt đối như rơi vào hầm băng.

Tang Thi Thi chưa từng thấy Bạc Mục Diệc.

Bạc Mục Diệc tuy rằng qua lại ở xung quanh Tô Trà, nhưng anh ấy rất không thích tiếp xúc những người khác ở bên cạnh Tô Trà. Chỉ sợ là Tô Trà đã từng nói với Tang Thi Thi rằng bên cạnh mình có người đàn ông, nhưng Tang Thi Thi là chưa từng thấy Bạc Mục Diệc.

Nếu như Tang Thi Thi nhìn thấy, cô ta làm sao còn có thể có tâm tư lêu lổng với Địch Diệu chứ?

Nhưng bây giờ, Tang Thi Thi vừa nói ra như thế, dưới tình huống ở bên cạnh cô ta lại có người khác, hơn nữa người kia có chút ý kiến với Tô Trà, lòng dạ đáng chém.

Cô ta là cố ý muốn phá hoại danh tiếng của Tô Trà, để người ta biết bên cạnh Tô Trà có người đàn ông đang theo đuổi, cho nên muốn đá Địch Diệu.

Nói cách khác, chính là bắt cá hai tay.

Trước đây vì sao Tô Trà không nhìn ra Tang Thi Thi hóa ra là một người ác độc như thế?

Có điều, trước đây cô ngay cả Địch Diệu cũng không thấy, đoán không ra tâm tư Tang Thi Thi, cũng là bình thường.

Tô Trà ăn năn vì sự ngu xuẩn của bản thân trước đây, lúc này cong khóe môi, hơi có chút cân nhắc nói: "Thi Thi, tối hôm qua tôi đi uống rượu, sau khi tôi uống say, các người gọi ai đưa tôi trở về? Tối hôm qua không phải chúng ta đi cùng sao?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện