Chửi họ vì bịa dặt hủy hoại tương lai của cô.
Sau đó, cô quỳ xuống trước mặt Michel và cầu xin Michel cho cô một cơ hội.
Ngay cả tại thời điểm này, cô ta vẫn không thừa nhận những điều bẩn thỉu mà cô ta đã làm năm đó.
Michel hừ lạnh một tiếng nói: “Vương Hoa Thiên, không thừa nhận cũng không sao.”
“Guci của chúng tôi có mối quan hệ hợp tác với trường Ngải Phất Lợi nơi cô dang du học.”
“Chúng tôi có thể điều tra tất cả các hồ sơ của cô tại trường Vạn Hoa thông qua học viện Ngải Phất Lợi, nhiều nhất là vài ngày, chúng tôi sẽ có thể làm rõ được chân tướng việc này.”
“Đến lúc đó, nếu chúng tôi tích cực hơn, cô sẽ bị học viện Ngải Phất Lợi hủy bỏ toàn bộ bằng cấp.”
“Đồng thời, chính phía trường Vạn Hoa của cô cũng sẽ bị trừng phạt rất nặng.”
Ngay khi anh ta nói điều này, Vương Hoa Thiến đã choáng váng. Cô ta bị dọa sợ rồi, hoàn toàn bị dọa sợ.
Bản thân cô ta là giám đốc điều hành của Guci, cô ta biết Guci ở Ý có bản lĩnh thực sự như thế nào.
Nếu chuyện này Michel thật sự làm, thì cả đời cô ta xem như bị hủy hoại hoàn toàn rồi.
“Đừng, đừng làm vậy, anh Michel!”
“Xin lỗi, là tôi sai, tôi biết là tôi sai rồi!”
“Hãy tha thứ cho tôi lần này đi.”
Michel chán ghét nhìn Vương Hoa Thiến, tâm trạng thật sảng khoái, cuối cùng cũng tìm được lý do chính đáng để chỉnh con ả này rồi.
Xem như những lần nhân tình tại Guci trách móc, cũng không có cách nào làm khó được Michel “Cô nghĩ xin lỗi tôi có ích gì không?”
Nói đoạn, Michel đã lấy điện thoại di động của mình ra và chuẩn bị gọi đến trụ sở chính.
Vương Hoa Thiến sợ đến mức hồn phi phách tán, vội vàng nói với Lâm Ngọc Ngân: ” Xin lỗi Ngọc Ngân, tôi thực sự xin lỗi.”
“Năm đó, tôi không nên sao chép thiết kế của cô, càng không nên vu cáo cô”
“Xin hãy tha thứ cho tôi, tôi xin lỗi là lỗi của tôi.”
“Tôi xin lỗi! Xin hãy nói tình nói lý với anh Michel giúp tôi.”
Lâm Ngọc Ngân cuối cùng vẫn là một người phụ nữ lương thiện,