Đẹp Quá, Tôi Nhìn Không Nổi!

Bình luận đẹp quá không dám nhìn


trước sau

Chương 17: Bình luận đẹp quá không dám nhìn

Edit: Ốc sên lười biếng 

Mấy tuần trước lười quá, giờ đăng bù nha. Đang cố gắng bù đắp. Mọi người nhớ vote và để lại dấu răng nha. Yêu yêu

------------------------------------------

Sau khi đạo diễn râu xồm hét lên, không riêng Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch cứng đờ tại chỗ, mọi người trong studio đều sững sờ, không khí trường quay lặng ngắt như tờ. 

Mai Như Ngọc quay đầu nhìn về phía đạo diễn râu xồm đang cầm máy ảnh, nở nụ cười nhạt nhẽo, ngón tay mảnh khảnh duỗi ra, dùng sức ấn xuống phím đàn.

Sau đó, toàn bộ studio ngập trong giai điệu dương cầm nốt cao "Bạn thật, bạn thật độc, bạn thật độc độc độc độc độc" . Giai điệu này đã khiến cho Tư Không Tịch quên luôn lời mình định nói với đạo diễn, cũng làm đạo diễn kia khôi phục lại lý trí, gương mặt như người bị đau răng.


(* Bài hát "Bạn thật độc" của Trương Học Hữu, chưa tìm được bản sub nhưng mọi người có thể GG dịch lời bài hát là hiểu)

Đạo diễn vuốt râu mình, yếu ớt nói: "Khụ khụ, được rồi mà Như Ngọc. Đừng đàn nữa! Đừng đàn nữa! Tôi nó sai rồi, không phải tôi nói hai người trời sinh một đôi, ý tôi là không khí của hai người thật sự rất kỳ diệu! Cảm giác khi hai người chung một khung hình vô cùng mạnh, khiến cho ảnh chụp ra vô cùng hoàn mỹ. Thật sự là không có ý gì khác! Cậu dừng lại đi, đừng đàn nữa, đau đầu quá!"

Mai Như Ngọc hừ lạnh, cậu dừng lại khúc《 Bạn thật độc 》nốt cao, nhưng lại tiếp tục đánh một khúc nhạc kỳ quái khác. Mọi người trong studio nghe được khúc nhạc này mà da gà da vịt toàn thân nổi hết cả lên, đạo diễn khều khều nhiếp ảnh gia bên cạnh hỏi: "Khúc này là khúc gì vậy?!"


Nhiếp ảnh gia ngượng ngùng lắc đầu, hắn không học qua đàn dương cầm,làm sao biết được khúc này là khúc nào?

Cuối cùng vẫn là Tư Không ảnh đế ra tay ngăn lại cuộc thảm sát thính giác này, hắn duỗi tay ấn vai Mai Như Ngọc: "Cậu không định ăn gà rán nữa à? Càng để lâu là càng không giòn nữa đâu."

Ngón tay của Mai Như Ngọc dừng một chút.

Nhưng vẫn muốn tiếp tục trả thù đạo diễn râu xồm thêm chút nữa, nhưng ngay lúc cậu đang do dự thì Tư Không Tịch đã cúi xuống, hướng gương mặt đẹp trai của mình về phía Mai Như Ngọc.

Lần này không cần hắn mở miệng, Mai Như Ngọc đã bật dậy bỏ chạy ngay lập tức.

Vừa chạy vừa bức xúc: "Tôi đã bảo anh bao nhiêu lần rồi tránh xa tôi ra! Tránh xa tôi ra! Aizza chết tiệt! Nghe không hiểu à?"

Tư Không Tịch dựa vào đàn dương cầm nhìn cậu vừa chạy vừa la lối liền cười khúc khích, nhìn thấy vẻ hoài nghi trong ánh mắt mọi người thì bình tĩnh lại: "Vào thời điểm này, chỉ có thể dùng cách ấy."


Sau đó Tư Không Tịch Mai Như Ngọc đang ôm thùng gà rán gặm ngon lành hỏi một câu: "Khúc mới rồi cậu đàn là 《 Hắc Sắc Sâm Lâm 》(Khu rừng đen tối)?"

Mai Như Ngọc đang gặm cánh gà ngừng lại, đôi mắt hoa đào xinh đẹp kia cuối cùng cũng đối diện với gương mặt Tư Không Tịch. Đôi mắt cong cong lộ ra ý cười nhưng rất nhanh lại dời sang chỗ khác: "Thật không ngờ, Tịch Mịch ca còn uyên bác như vậy."

《 Hắc Sắc Sâm Lâm 》khúc dương cầm bị cấm mà Mai Như Ngọc đã được thầy dạy nhạc phổ cập kiến thức cho cậu từ khi còn nhỏ.  Bởi vì giai điệu vô cùng âm trầm  kỳ quái, không được thanh nhã thoát tục. Nhưng thầy dạy dương cầm kia lại rất thích khúc đàn này nên rất trân trọng nó. Mai Như Ngọc là cái thể loại kỳ quái không khác gì nên rất hợp cạ với thầy dạy nhạc, vậy nên cậu học luôn khúc này.
Thường thì khi không vui hoặc muốn chơi khăm ai đó, cậu đều đàn khúc này.

Cậu còn cho rằng người nghe được biết được khúc này vô cùng ít ỏi, không nghĩ tới vị ảnh đế Tư Không Tịch này có thể nghe rồi nhận ra được.

Tư Không Tịch mỉm cười mệt mỏi, hắn nghĩ đến chú nhỏ quái dị của mình. Ngay cả khi hắn theo cha mẹ sang nước ngoài cư trú, cũng không thoát khỏi được móng vuốt của những khúc dương cầm cổ quái của chú nhỏ. Lâu lâu lại gửi cho hắn mấy tệp âm nhạc, mở ra thì toàn là《 Cầu hồn 》, 《 Hành khúc đám tang》, 《 Hắc Sắc Sâm Lâm 》. Cho dù mấy cái tệp đó đã bị mẹ hắn nhanh chóng xóa hết nhưng giai điệu đó vẫn khiến hắn nhớ kỹ không quên nổi.

Tư Không Tịch nhìn Mai Như Ngọc, nghĩ thầm thằng nhóc thối này khẳng định hợp cạ với chú nhỏ của hắn. Sở thích cũng giống nhau như đúc.
Mai Như Ngọc bị Tư Không Tịch nhìn chằm chằm đến độ lông tóc dựng ngược cả lên, lập tức đứng dậy đi ra ngoài. Dù sao ảnh chụp chung bên trong tạp chí cũng xong rồi, ngày làm việc hôm nay cũng đã kết thúc, cậu có thể về nhà tự do nằm ườn lười biếng rồi

Nếu trong nhà không dán đầy ảnh chụp của Tư Không Tịch, vậy thì càng tốt hơn.

Mai Như Ngọc nằm ườn trong nhà nguyên một tuần.

Ngày 15 phát sóng nốt phần còn lại của vòng đầu tiên《 Minh tinh biểu diễn  》.

Thứ bảy tuần trước phần đầu tiên của vòng một 《 Minh tinh biểu diễn 》 đã bùng nổ ratings và danh tiếng, cho nên lúc phần còn lại của vòng một chiếu lại càng có nhiều khán giả đón chờ coi hơn.

Phần còn lại của vòng đầu bắt đầu với màn biểu diễn của thí sinh số 30, thí sinh còn chưa biểu diễn, bình luận đã nổ như pháo rang.
【 Aaa đã đến thời gian tận hưởng các màn biểu diễn! Thật nóng lòng muốn nhìn thấy màn biểu diễn của các trai xinh gái đẹp nha! 】

【 Ha ha ha, em ác hơn bác, em nóng lòng muốn nhìn thấy mấy màn biểu diễn sai lầm của trai xinh gái đẹp cơ,

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện