Đêm Tân Hôn Ngủ Trong Quan Tài

Chương 36: Trục xuất âm binh


trước sau

Thẩm Trúc Bạch cuối cùng đã bị nhập, mà kẻ nhập cậu chính là một con quỷ rất mạnh. Đến cả Trạch Khiết Long cũng bị con quỷ đó bóp chặt, nhưng điều kì lạ ở chỗ... Trạch Khiết Long từ trước đến nay trong giới ma quỷ này chưa hề gây thù với ai ngoại trừ Đổng Du, vậy...con quỷ này là ai ? Làm sao mà muốn giết hắn.
Thẩm Trúc Bạch bị nhập nhưng phần hồn cùng linh khí của cậu cũng rất mạnh mẽ, ở bên trong cơ thể phần hồn cậu cố gắng đấu với con quỷ kia.
Cho nên, có lúc chính Thẩm Trúc Bạch sẽ làm chủ cho cơ thể của mình.
Bàn tay phải của con quỷ kia siết chặt cổ của Trạch Khiết Long, miệng cười thỏa mãn rồi gầm gừ.
" Ta tìm kiếm ngươi suốt thời gian qua, hóa ra là ngươi lại trốn trong chính ngôi nhà của mình. Lại còn lấy vợ là người phàm trần, buồn cười nhỉ ngươi còn mộng tưởng mình sẽ sống lại sao ? "
Trạch Khiết Long bị bóp cổ treo lơ lửng ở không trung,tuy là hắn là ma lúc bị bóp cổ sẽ không bị khó thở như người phàm, nhưng con quỷ này rất mạnh. Siết cổ hắn cũng rất chặt, đòn tấn công của Trạch Khiết Long cũng bị yếu đi.
" Ngươi...ngươi cuối cùng là ai ? Tại sao lại muốn tìm ta?"
Trạch Khiết Long hai tay buông lỏng, muốn điều tra rõ tung tích của con quỷ này. Bởi lẽ con quỷ này trông có vẻ biết rõ về hắn, thậm chí còn có phần hận Trạch Khiết Long. Bản thân Khiết Long chắc chắn rằng con quỷ này với hắn từng có quen biết. Không chừng... Con quỷ này còn có thể để lại chút manh mối về thân xác hắn ở đâu thì sao ?
Khuôn mặt Thẩm Trúc Bạch lộ ra vẻ quỷ dữ, không còn là một con người ngây thơ cảm giác này thật sự xa la. Con quỷ ở trong người cậu cười lớn nói.
" Sao ? Người quên hết thật rồi sao ? Chẳng phải khi trước để thoát khỏi Hoa Điện ngươi đã chết mấy con quỷ ở đó. Còn hại ta mất một cánh tay vĩnh viễn không thể tự phục hồi lành lặn như trước nữa sao ? Ngươi quên nhanh nhỉ ?"
Lời nói của tên kia quả thật đã xác minh cho điều mà Trạch Khiết Long đã nghi ngờ, con quỷ này và hắn có quen biết với nhau.
Nhưng tại sao hắn lại không nhớ gì ? Hoa Điện là nơi đâu ? Bản thân Trạch Khiết Long chỉ là một con ma, tại sao lại có thể làm một con quỷ mất cánh tay vĩnh viễn?
Có bao nhiêu thắc mắc Trạch Khiết Long đều muốn hỏi con quỷ kia, nhưng bỗng nhiên...bàn tay phải của Thẩm Trúc Bạch tự đánh lên má trái của cậu.
Con quỷ đó vội buông tay Trạch Khiết Long ra, tự mắng " chính mình"
" Này! Sao ngươi dám đánh ta ?"
Thẩm Trúc Bạch lợi dụng lúc con quỷ lơ là liền vội chiếm lại thân xác, cũng con quỷ kia cãi nhau.
" Đây là cơ thể của ta, ta muốn đánh ở đâu thì đánh. Có liên quan đến ngươi sao ?"
Con quỷ kia lại lấy đi thân xác của cậu, tiếp tục mắng.
" Nhưng ta đang nhập trong xác ngươi, đánh vậy không thấy đau

hả?"
Trạch Khiết Long được thả ra nhìn một màn cãi nhau ở trước mặt mà khóe môi giật giật. Mặc dù hắn biết rõ là trong thân xác kia có hai kẻ đang chiếm ngự, nhưng nhìn ở trước mắt chỉ có mỗi Thẩm Trúc Bạch nói chuyện, hắn nhìn có chút không quen.
Thẩm Trúc Bạch lại dùng tay đánh lên má trái một cái. Sau đó cậu lại tự rên lên một tiếng, " con quỷ " kia lại mắng.
" Sao ngươi lại đánh nữa"
Thẩm Trúc Bạch ngang ngược đáp lại.
" Mặt ta, thích đánh thế nào thì ta đánh. Theo như ngươi nói thì chắc chắn ngươi bị chồng ta làm mất đi cánh tay phải đúng không ? Vậy thì có giỏi dùng tay trái chặn cái tay phải này lại đi"
Con quỷ kia bị Thẩm Trúc Bạch chọc cho tức gần chết, nó dường như đã làm chủ cơ thể của Trúc Bạch. Chỉ có điều nó bị mất tay phải, cho nên Thẩm Trúc Bạch mới liên tục dùng cái cánh tay kia lộng hành. Hiện tại bị đánh đau, con quỷ kia tức giận mắng.
" Mẹ nó, mày mà đánh ông nữa thì ông đây giết mày"
Thẩm Trúc Bạch nghe vậy cũng không sợ, còn kênh kiệu thách thức.
" Ngươi bị tàn tật một tay như thế có thể đánh ta sao ? Thế nào, mặt ta ta thích đánh thế nào thì đánh. Ngươi có đau cũng kệ ngươi. Còn nếu muốn đánh ta, ngươi mau trục xuất ra khỏi người ta đi. Hai chúng ta đấu xem ai mạnh hơn ai? Ta dù sao cũng là đại pháp sư đấy, thế nào... Muốn đấu không ?"
" Được, vậy ta thoát ra rồi đấu với ngươi"
Vừa dứt lời, con quỷ đó liền tự trục xuất ra khỏi người của Thẩm Trúc Bạch. Lúc này, Trạch Khiết Long đã nhìn thấy rõ hình dạng của nó.
Cả người nó nửa mình là trâu, ở phần trên lại là mặt người. Cơ thể nó lực lưỡng hơn Thẩm Trúc Bạch nhiều, con mắt nó mang màu đỏ sẫm như máu. Rõ ràng là quỷ cấp hạ, một con quỷ rất mạnh... Mùi tà khí vì thế cũng nồng nặc hơn. Cánh tay phải của con quỷ đó đã mất đi, mặc dù là máu không chảy nhưng lại ra một khúc xương trắng , phần thịt xung quanh nát be bé. Có thể thấy là do bị xé đứt.
Con quỷ đó vừa trục xuất ra khỏi người Thẩm Trúc Bạch thì cậu liền tự do điều khiển thân thể, nó nhìn Trúc Bạch...gầm gừ nói.
" Con người phàm tục này...ngươi chết với... Ai da! Đau quá, ngươi dám tát ta à?"
Nó còn chưa kịp nói hết lời thì Thẩm Trúc Bạch đã đi đến tát nó thêm một cái nữa. Sau đó cậu đứng trước mặt con quỷ, ngang ngược nói.
" Vì đó là mặt của ngươi, ta thích tát lúc nào thì tát. Ngươi có quyền ý kiến sao ?"
" Ngươi...ngươi..."
Lúc này, Trạch Khiết Long mới hiểu hóa ra là vì muốn con quỷ kia trục xuất ra khỏi người mình nên cậu đã khiêu khích nó. Giờ thì hay rồi, con quỷ đó vừa ra đã bị Thẩm Trúc Bạch tặng cho một cái tát nữa. Phong cách trừ ma này...quả thật chỉ có mình cậu mới có thể làm được.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện