Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Đêm Thứ Nhất 13. Xe Ngựa Chính Là Thứ Giúp Đỡ Xóc Nảy.


trước sau

Xe ngựa đã bắt đầu chạy, vừa mới bắt đầu xóc nảy còn chưa mạnh. Hoa Tỉ Thần kéo tay trắng của Thư Khuynh Mặc qua, để tay nhỏ mềm mại kia quàng sau cổ hắn. Sau đó lại nhẹ nhàng kéo hai chân trắng nõn ở bên eo qua, bảo đảm chân của nàng có thể cố định bên eo của hắn."Ưm... Vì sao ta cảm thấy thế này... Thật kì lạ... Không thoải mái... Không thể thay cách trừng phạt khác sao... Vương gia, chúng ta thế này quá mức thân cận, có phải không tốt lắm không. Quần áo sắp rơi mất rồi..." Theo bản năng, tiểu cô nương cảm thấy không thoải mái, nhưng vốn không thể từ chối sự phân phó của vương gia bá đạo này.Lại nói, dù sao cũng là mình mạo phạm vương gia trước, nên chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời. Hơn nữa, bởi vì bây giờ xe ngựa bắt đầu xóc nảy, giống như trong phút chốc sẽ lắc lư rơi khỏi người vương gia, cho nên nàng vội vàng cầm tay hắn, mười ngón tay giao nhau. Toàn bộ cơ thể của nàng đều dán chặt lên người của vương gia...Nhưng bởi vì hai chân tách ra ôm lấy người vương gia, nên hai chân non mịn không thể khép lại được. Đóa hoa nhỏ giữa hai chân chỉ có thể tùy tiện nở ra, để mặc cho cự vật nóng hổi chôn sâu trong tiểu hoa kính.Dưới tư thế kỳ quái này, ngoài ngoại bào ra thì không có mảnh vải che thân, nàng chỉ cảm thấy thân thể trống rỗng. Chiếc mông nhỏ đầy đặn đặt lên đùi nam nhân, cách lớp vải mỏng manh dường như có thể cảm nhận được bắp thịt cứng chắc của bắp đùi kia. Nàng cảm thấy vô cùng thẹn thùng, không tự chủ được mà thoáng nâng mông lên, lại phát hiện cự vật nóng bỏng như ngay ngắn đâm sâu vào trong, làm đóa hoa nhỏ hơi mở ra..."Không thể đổi, nàng nói chuyện thì phải giữ lời... Thân cận một chút không tốt sao? Hay là nói nàng không thích thân cận ta... Quần áo rơi mất, ta tới giúp nàng kéo lại, tiện thể cũng tính xong việc lúc nãy nàng kéo vạt áo ta... Vậy thì chúng ta đã thanh toán xong rồi..." Hoa Tỉ Thần hài lòng cảm nhận được xe ngựa di chuyển, "Dần vào cảnh đẹp", xe ngựa càng xóc nảy lắc lư, thì tiểu mỹ nhân trong ngực càng không thể giữ thăng bằng.Nàng không chỉ dán dính lên người mình, mà bờ mông nhỏ cũng lắc lư trái phải. Chỉ cần hắn khẽ cắm sâu một chút, thì đóa hoa nhỏ đáng yêu sẽ ngậm cự vật nóng bỏng đến mức sâu nhất. Quả thật là khiến người ta muốn dừng mà không được, nơi mềm mại của nàng siết chặt hắn.Tay hắn cũng thừa cơ đưa vào ngoại bào rộng lớn muốn rơi xuống, một tay nắm chặt nơi mềm mại đầy đặn động lòng người, cảm giác trơn bóng thơm mát lấp đầy tay hắn. Cảm xúc mềm mại sung sướng làm hắn yêu thích không buông tay, cảm nhận được đóa hoa nhỏ siết chặt cự vật từng cơn từng cơn, hắn lại tăng thêm sức, càng mạnh tay nhào nặn nơi mềm mại kia. Ngay cả hai nụ hoa nhỏ cũng không buông tha."Ừm... Không phải ta không thích thân cận... Thân cận vương gia... Chẳng qua là ta cảm thấy không thoải mái... Rất kì lạ..." Đối mặt với vương gia gần gũi bình dị với khoảng cách gần như thế, hắn hòa ái dễ gần lại tao nhã, xưng hô ta nàng với nàng, dáng vẻ rất thân thiết. Nhưng không biết vì sao nàng cảm thấy khóe miệng cười kia như đang chứa âm mưu quỷ kế gì đó?Tay xoa bóp nơi mềm mại trước ngực đã dời đi sự chú ý của nàng, thân thể nàng ngửa ra sau, muốn tách ra khỏi tay đang xoa bóp nơi đó. Nhưng lại giống như lấy bộ ngực sữa khỏi tay vương gia, nhìn qua cảm thấy rất khó xử.Rõ ràng khi đó nàng chỉ vô tình kéo vạt áo của vương gia, cũng không sờ ngực hắn. Bây giờ sao ngài ấy lại không buông tha nơi tuyết trắng mềm mại của nàng thế này?Hơn nữa lại dùng sức mạnh như thế, làm nàng cảm thấy xương cốt đểu muốn tan ra, cảm thấy hơi nhức, thật sự vô cùng kì lạ. Hắn làm thế khiến cho lòng nàng ngứa ngáy, tim đập thình thịch, thân thể xụi lơ không chịu được.Nhưng mà chưa đợi nàng động não suy nghĩ rõ ràng xảy ra chuyện gì, thì chuyện kế tiếp đã lập tức khiến suy nghĩ của nàng tan rã.Trên đường nhỏ, xe ngựa chạy qua vũng bùn rồi lại đè một viên đá vụn, sau khi thân xe nghiêng ngã thì hai người thay đổi tư thế. Thư Khuynh Mặc rõ ràng có thể cảm nhận được cự vật cứng rắn chôn giữa chân nàng đâm chọc lung tung vào hoa bích mềm mịn trong đóa hoa nhỏ. Nàng chỉ có thể tập trung tinh thần phải làm thế nào để mình không rơi xuống.Mà sau đó khi đi trên đường, xe luôn đụng vào hòn đá, nếu không thì sẽ rơi vào vũng bùn. Thân xe liên tục xóc nảy lay động, theo quán tính, thân thể nữ hài ngửa ra sau, suýt chút nữa đã rơi xuống khỏi thân nam tử. May mà tay trắng của nàng quàng qua cổ nam nhân, lại may mà tay hắn còn đang xoa nắn ngực sữa mềm mại, cũng may mà dưới thân hai người đang quấn quýt chặt chẽ với nhau.Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy thân thể càng mềm nhũn bất lực, chỉ có thể bám vào người nam nhân, mặc cho xe ngựa xóc nảy đong đưa, mặc cho lắc lư, mặc cho xuân thủy dưới thân kéo dài, ào ạt không dứt.Bởi vì thân thể nghiêng về phía trước, cộng thêm không có giường êm chống đỡ. Mỗi lần xóc nảy, thân thể luôn lay động ngã về phía sau, nam tử không dễ dàng gì mới ôm được eo nhỏ. Sau một khắc, cự vật cứng rắn của nam nhân cũng vì thân xe rung lắc mà đâm mạnh vào thịt mềm trong hoa tâm...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện