Đế Thiếu Thần Bí Sủng Vợ Ngọt Ngào

Tôi Tự Tắm


trước sau

Nước lạnh bắn lên làn da trắng nõn của cô, từng giọt tụ lại thành dòng chảy xuống.

Trên người Hạ Sơ dính đầy nước giống như hoa hồng sau cơn mưa, phiến lá cùng đóa hoa đều thấm sương, vô cùng xinh đẹp, mê người.

Nước dần trở nên ấm hơn, mà trái tim Hạ Sơ đã sớm lạnh, cô lạnh lùng lườm người đàn ông trước mặt.

Nhưng Tiêu Lãnh Đình lại coi như không thấy, tầm mắt anh rơi vào trên ngực cô, "Hai thứ cuối cùng em cởi hay tôi cởi?"

"Anh vô sỉ!" Ngoài ba năm trước cô để lộ thân thể trước mặt Tiêu Lãnh Đình thì cô chưa bao giờ để lộ thân thể trước mặt đàn ông.

Đêm đó tiu cô dùng hết thủ đoạn khiêu khích Tiêu Lãnh Đình, nhưng súng thật đạn thật cũng chỉ có ba năm trước.

Hiện tại muốn cô cởi quần áo trước mặt một người đàn ông chính là sỉ nhục cô, "Xem ra chỉ có thể để tôi cởi." Tiêu Lãnh Đình nói xong thì định cởi quần áo cho cô.

"Anh ra ngoài, tôi tự cởi." Hạ Sơ biết người đàn ông này đã quyết chuyện gì thì phải làm cho bằng được.

Lúc này Tiêu Lãnh Đình mới khẽ cười ︰ "Được, cho em 20 phút." Anh cũng không muốn ép Hạ Sơ nóng nảy, đỡ để cô lại chạy trốn.

Tục ngữ có câu, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, ba năm trước Hạ Sơ là như vậy, anh thật không sợ cô cắn nhưng lại sợ cô chạy!

Nhìn Tiêu Lãnh Đình rất biết phối hợp, Hạ Sơ cũng có chút bất ngờ, dù sao cô còn tưởng mình phải tốn thêm công sức mới đuổi anh đi được.

Thân thể Hạ Sơ ngâm trong bồn tắm, bồn tắm hoàn mỹ có thể căn cứ theo nhiệt độ cơ thể người mà điều chỉnh độ ấm của nước.

Hạ Sơ nhìn lối ra duy nhất là cửa nhà tắm, suy nghĩ muốn chạy trốn của cô cũng bị dập mất.

Sao cô lại xui xẻo thế chứ, rõ ràng tất cả đề rất thuận lợi, cố tính lại vướng phải quả xui xẻo này.

Cửa bị mở ra, cô chìm xuống nước cảnh giác nói, "Anh lại tới làm gì?"

"Có lòng tốt mang đồ cho em, chẳng lẽ em muốn trần truồng đi ra? Đương nhiên tôi không ngại, tôi sẽ mang nó đi vậy." Trong tay người nào đó là một chiếc váy ngủ.

Nhìn thấy anh muốn đi, Hạ Sơ không dám chần chờ, cô cũng không thể mặc quần áo ướt đẫm đi ra chứ, thế có khác gì không mặc đâu?

"Đợi một chút, anh, anh bỏ đồ xuống." Hạ Sơ sốt ruột vươn tay muốn giữ anh.

Tiêu Lãnh Đình mỉm cười cầm quần áo để sang bên, bàn tay mập mờ lướt qua da thịt cô, "Da như Bạch Tuyết chắc là chỉ thế này đi."

"Anh, anh lưu manh!" Hạ Sơ vội vàng đặt tay vào trong nước.

Tiêu Lãnh Đình đứng ở trước bồn tắm nhìn cô, đáy mắt thâm thúy, "Mới đầu nghe em nói biết rõ chuyện nam nữ, tôi tưởng em có nhiều đàn ông thật.

Có điều hiện tại xem ra là tôi nghĩ sai rồi, cô Hạ, không thể không nói em cũng giỏi diễn lắm, đến tôi cũng thiếu chút bị em lừa rồi."

Cô đề phòng anh khắp nơi, đêm đó ngoài dụ dỗ khiêu khích anh thì cũng chẳng làm gì, hôm nay cô lại tránh anh chạm vào khắp nơi.

Lấy ánh mắt duyệt người vô số của Tiêu Lãnh Đình, rõ ràng lời cô nói trước đó có vấn đề, Hạ Sơ giữ thân rất trong sạch.

Cô không làm giả được mấy hành động mờ ám, trong lòng Hạ Sơ cả kinh, thì ra anh đang thăm dò cô.

Người đàn ông này có thể thâm hơn chút nữa không?

"Cho em 20 phút cẩn thận suy nghĩ, lát nữa tôi sẽ hỏi em, nếu lại lừa tôi, em biết hậu quả rồi đó."

…….

Truyện convert hay : Phu Nhân Luôn Muốn Khí Ta Khi Du Huyên Thịnh Hàn Ngọc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện