Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8885


trước sau

Advertisement
Diệp Huyên không rời khỏi Linh Ma giới ngay mà đến trước Lâm Thành trước.  

Chỗ này có rất nhiều cao thủ siêu cấp của Linh Ma tộc đang ngủ say.  

Diệp Huyên lên tường thành, đảo mắt nhìn quanh, kiếm Thanh Huyên đột ngột bay ra, một cái đầu đầy máu me liền từ từ rơi xuống ở phía chân trời đằng xa.  

Cảnh tượng đó khiến các cao thủ Linh Ma tộc đang nấp trong bóng tối phải tái mặt, thi nhau lùi về sau, không dám âm thầm theo dõi nữa.  

Diệp Huyên lên trên tường thành của Lâm Thành, liếc nhìn phía xa, bên trong thành, có mấy trăm tế đàn lớn nhỏ, trong mỗi tế đàn đều có chứa khí tức rất mạnh.  

Có vài khí tức khiến hắn cảm thấy hơi lo lắng.  

Rất mạnh!  

Đó là cảm giác của hắn.  

Diệp Huyên im lặng.  

Có cần phải giết hết mấy cao thủ đang ngủ say này không?  

Trực giác nói cho hắn biết hắn không làm được.  

Hơn nữa, một khi toàn bộ những người này thức tỉnh thì hắn sẽ bị đánh hội đồng.  

Nhưng nếu hắn cứ thế rời khỏi thì lợi cho Linh Ma tộc quá.  

Diệp Huyên nghĩ đến đây là lại rút súng ra, nhét vào súng hai vạn Tinh Thần Mạch. Tiếp đó, hắn cầm súng, nhắm vào Lâm Thành, nhưng lại sực nghĩ tới điều chi, hắn thêm một Tinh Thần Mạch.  

Việc này làm hắn bỗng thấy xót lòng.  

Vì bây giờ Tinh Thần Mạch của hắn chỉ còn chưa đến sáu vạn.  

May nhờ trước đây Thanh Liên đã tặng cho hắn chứ không hắn cũng chẳng có gì.  

Nếu như lúc đó mấy chiếc nhẫn chứa đồ của Tiên Bảo Các không bị các chủ lấy đi…  

Diệp Huyên nghĩ đến đây thì lại thấy đau lòng.  

Một tỷ hơn đấy.  

Chừng đó thì có thể bắn được biết bao nhiêu phát?  

Nếu như hơn một tỷ Tinh Thần Mạch đó nằm trong tay mình thì hắn ngon rồi!  

Có thể chơi bắn súng mỗi ngày.  

Diệp Huyên thầm thở dài, không nghĩ thêm mà cầm súng lên, nhắm vào Lâm Thành, bóp cò.  

Ầm!  

Một luồng sáng trắng vụt ra từ họng súng.  

Diệp Huyên không nhìn, lúc giật lùi ra sau, hắn cũng thuận thế rút lui rồi biến mất ở cuối bầu trời sao chỉ trong tích tắc, sau đó lợi dụng kiếm Thanh Huyên thoát ra ngoài.  

…  

Linh Ma giới.  

Luồng sáng trắng đó bao phủ cả Lâm Thành, cả Lâm Thành sôi sục lên chỉ trong tích tắc. Tiếp ngay đó, cả Lâm Thành liền bùng cháy.  

Lúc này, một tiếng hét giận dữ từ trong thành vang lên: “Là kẻ nào?”  

Tiếp đó, một luồng sức mạnh đáng sợ quật lại luồng sáng trắng.  

Ầm! 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện