Đệ Nhất Đại Sư Huynh

Liễu Ngưng Sương, Kim Vân


trước sau

Advertisement
Vĩnh An trà quán.

Theo nử tử áo đỏ lời nói, bầu không khí có chút quỷ dị, Vân Hải cùng một nhóm Thiên Hoàng tông đệ tử đều vô cùng phẫn nộ, chỉ là bọn hắn còn chưa động bọn hắn muốn xem đối phương muốn làm gì.

Đối diện nữ tử áo đỏ không chỉ không cảm thấy sai lâm mà còn cười nói

“Ngươi đấu đan thua sư tỉ ta, đây không phải phế vật thì là gì, sao các ngươi thua không được muốn lấy thế đè người hay sao, đừng nghĩ các ngươi là bát đại tông môn một trong thì ta sợ các ngươi, người khác sợ các ngươi ta thì không sợ”

Nữ tử áo đỏ nói, trong lời nói bên trong cuồng vọng ai cũng có thể nghe được.

“Các vị đạo hữu, sư muội ta được nuông chiều quen, mong các vị đạo hữu đừng trách”

Nữ tử áo vàng vội vàng kéo lại mình sư muội sau đó khách khí nói.

Sư muội tính tình nàng hiểu rõ nhất, sớm bị sư huynh sư tỉ chiều cho hư rồi, ai cũng có thể chửi được.

Các nàng tuy cũng là bát đại tông môn người nhưng thật làm căng lên ai cũng không có quả ngon để ăn.

“Sư tỉ, ta nói có sai sao, hắn đúng là cái phế vật tỉ thí thua thì quay ra muốn đánh người, cái này người sao có thể làm Thiên Hoàng tông chân truyền đệ tử cơ chứ, người không biết còn tưởng hắn là cường đạo đây”

Nử tử áo đỏ không phục nói.

“Ngươi bất quả chỉ là một cái nguyên anh đại viên mãn cũng dám đối Vân sư huynh bất kính, có phải hay không chán sống.”

Bên cạnh Vân Hải một tên hóa thần kỳ sư đệ không nhịn được nói.

“Ha, ta chỉ là nguyên anh đại viên mãn, nhưng ta chỉ mới bốn mươi tuổi chưa đến, còn các ngươi đây tất cả đều sắp tiếp cận trăm tuổi có tài cán gì mà nói ta”

Nữ tử áo đỏ nói.

Đối diện một đám Thiên Hoàng tông đệ tử ánh mắt đều phun lửa nhưng bọn hắn thật không phản bác được, đối phương quả thật thiên tư mạnh hơn bọn hắn rất nhiều.

“Ha, ta nói mà, các ngươi Thiên Hoàng đều là phế vật, cùng ta và sư tỉ so sánh căn bản không thể nào”

Nữ tử áo đó đắc thế không tha người trực tiếp nói lên một câu.

“Haha, ngươi nói ngươi bốn mươi tuổi cũng chỉ đột phá đến nguyên anh đại viên mãn, ta ba mươi tuổi chưa đến liền đã là là hóa thần hậu kỳ, ta có phải hay không có thể nói các ngươi thế lực đều là phế vật”

Trong lúc bầy không khí đang dương cung bạt kiếm, đột nhiên một giọng nói điềm đạm vang lên, Diệp Thiên Nam từ trên tầng năm từ tốn thả người trở xuống rời trên diễn võ trường.

Hắn khí chất trực tiếp ép tới tại đây đám người đều cảm thấy thua kém một bậc.

“Tốt tuấn tú nam tử”

Nữ tử áo vang nhìn chăm chú Diệp Thiên Nam, đây là nam tử đẹp trai nhất nàng từng gặp.

“Đại sư huynh”

“Bái kiến đại sư huynh”

Thiên Hoàng tông chúng đệ tử vừa nhìn thấy Diệp Thiên Nam liền kích động lạ thường, bọn hắn thật không ngờ đại sư huynh lại ở đây.

Diệp Thiên Nam đại sư huynh chính là bọn hắn Thiên Hoàng tông không thể nghi ngờ đệ nhất thiên tài, trong lòng Thiên Hoàng tông đệ tử hắn có thể nói là đệ nhất lãnh tụ.

Vân Hải nhìn thấy Diệp Thiên Nam khuôn mặt không khỏi ảo não, cuối cùng hắn vẫn kiên trì đến Diệp Thiên Nam trước mặt khom người nói

“Đại sư huynh, sư đệ vô năng làm mất ta Thiên Hoàng tông mặt mũi xin đại sư huynh trách tội”

Đối với cái này, Diệp Thiên Nam chỉ cười nhạt nói

“Ngươi cùng nàng luyện đan tạo nghệ không quá chênh lệch, chỉ là luyện đan lô hai bên phẩm chất khác biệt, bởi vậy chuyện này không thể trách ngươi được”

Diệp Thiên Nam là một người hiểu chuyện, hắn biết đây không phải lỗi của Vân Hải.

“Vâng”

Vân Hải cung kinh cúi đầu sau đó lui ra một bên.

“Tiểu nữ Kim Đỉnh cung Liễu Ngưng Sương, đây là sư đệ ta Kim Vân xin chào đạo hữu, không biết đạo hữu quý danh là gì”

Áo vàng nữ tử Liễu Ngưng Sương đối Diệp Thiên Nam hơi khom người nói.

Kim Đỉnh cung là bát đạt tông môn sếp hạng thứ năm, bên trong có ba vị đột kiếp cảnh cường giả, cung chỉ Kim Thiên Trong là một vị độ kiếp cảnh trung kỳ.

Kim Đỉnh cung so ra kém Thiên Hoàng tông những cũng không kém bao nhiêu, đây cùng là nguyên nhân váy đỏ thiếu nữ Kim Vân dám mở miệng khinh thường Vân Hải nguyên nhân.

“Tại hạ Thiên Hoàng tông Diệp Thiên Nam, hạnh ngộ”

Diệp Thiên Nam cũng khách khí đáp.

Mà một bên áo đỏ nữ tử Kim Vân nhìn thấy Diệp Thiên Nam không thèm quan tâm với mình thì không khỏi tức giận dậm chân, nàng từ trước đến giờ đều được chúng tinh ủng nguyệt, căn bản chưa từng bị lơ như vậy qua.

“Hừ, ngươi nói thì hay lắm, có hay không hơn được sư tỉ ta còn khó nói”

Kim Vân thiếu nữ hừ lạnh nói, hơn nàng thì sao chứ, hơn nàng sư tỉ như vậy mới tính.

“Haha, đã ngươi muốn vậy ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút cái gì mới là thiên kiêu, Liễu cô nương ngươi có hứng thú hay không cùng ta đấu đan một trận”

Diệp Thiên Nam cười nhạt nói, câu nói vừa dứt hắn dương mắt mà nhìn Liêu Ngưng San.

Đối diện Liễu Ngưng Sương cũng gật đầu đồng ý, nàng cũng muốn nhìn một chút vị này Thiên Hoàng tông đệ nhất thiên kiêu rốt cuộc mạnh như thế nào.

Thấy Liễu Ngưng Sương chấp nhận, Diệp Thiên Nam lúc này quay sang Vân Hải cười nói

“Vân sư đệ, ngươi có thể hay không cho ta mượn luyện đan lô của ngươi một chút”

Đối diện Vân Hải nghe được Diệp Thiên Nam lời nói khuôn mặt không khỏi kinh ngạc, hắn luyện đan lô so với đối phương luyện đan lô thấp hơn hắn thua đối phương cũng là vì vậy.

Vân Hải thật không hiểu Diệp Thiên Nam vì sao muốn mượn mình luyện đan lô, nhưng đại sư huynh đã mượn hắn tất nhiên sẽ không nói gì.

“Được”

Vân Hải đáp một tiếng sau đó lấy ra bản thân luyện đan lô đem cho Diệp Thiên Nam.

Một bên Liễu Ngưng Sương cũng là níu mày, luyện đan lô kém hơn sẽ ảnh hướng đến đan dược chất lượng, cái này chỉ cần nhìn lúc nãy tỉ thí liền rõ.

Liễu Ngưng Sương không khỏi nhìn Diệp Thiên Nam nhiều hơn một chút, đối phương là tự đại đến không nhìn nàng hay là tự tin có thể bằng vào trung phẩm linh bảo luyện đan lô có thể thắng được nàng.

Mà Kim Vân căn bản không nghĩ nhiều như vậy, trong mặt nàng Diệp Thiên Nam chỉ là một tên đáng ghét tự cao tự đại mà thôi, Diệp Thiên Nam biểu hiện càng làm nàng chán ghét hơn.

Diệp Thiên Nam nhận lấy Vân Hài luyện đan lô, hắn cảm ơn một tiếng sau đó đi lên diễn võ trường.

Hắn cũng có luyện đan lô còn là cao thông thiên linh bảo loại kia, là Thái Chính chân nhân chuyên môn vì hắn luyện chế nhưng phẩm chết quá cao hắn cho dù thắng cũng sẽ bị người khác nói mượn nhờ đan lô phẩm chất.

Làm như vậy căn bản không thể khiến người tin phục.

Diệp Thiên Nam không những muốn thắng còn muốn thắng triệt để như vậy mới có thể nêu cao Thiên Hoàng tông uy vọng tránh cho những kẻ kia khinh thị Thiên Hoàng tông.

Có cái gì có thể triệt để bằng việc vận dụng thấp hơn đối phương đan lô đem đối phương đánh bại.

“Liễu cô nương đã ngươi nhận thách đấu, đề bài ngươi cứ chọn đi”

Diệp Thiên Nam cười hiền hòa nói.

Đối diện Liễu Ngưng Sương nhìn thấy nụ cười này không khỏi thất thần một chút, rất nhanh nàng liền lấy lại tinh thần lại sau đó nói

“Đã đấu đan vậy lựa chọn Ngưng Tâm đan đi”

Liễu Ngưng Sương nói.

Ngưng Tâm đan là một loại cấp năm phụ trợ tu luyện đan dược, hóa thần tu sĩ trong lúc tu luyện phục dụng có thể càng nhanh nhập định.

“Được”

Diệp Thiên Nam gật đầu đáp ứng.

Liễu Ngưng Sương thấy Lục Nam đáp ứng, tiếp tục nói.

“Chúng ta thi đấu sẽ dùng ba phần Ngưng Tâm đan, luyện ra đến liền xem như hợp lệ, ba phần đều không luyện được trực tiếp thất bại, đan dược lấy phẩm chất đến tính, phẩm chất ai càng cao vậy người đó thắng, nếu phẩm chất tương đồng vậy dùng thời gian đến tính”

Đối với Liễu Ngưng Sương quy tắc, Diệp Thiên Nam đều đáp ứng gật đầu, những quy tắc này đều là đấu đan quy tắc không có gì hết.

“Được đã Diệp đạo hữu chấp thuận vậy chúng ta bắt đầu đi”

Liễu Ngưng Sương nói.

Rất nhanh hai người trước mặt đã bày đến ba phần Ngưng Tâm đan vật liệu, được nhờ giám khảo hộ một tiếng bắt đầu hai người liền bắt tay vào luyện đan.

Truyện convert hay : Hồng Mông Thiên Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện