Đế Long Tu Thần

- Đế Long nổi giận


trước sau

Advertisement

Đế Long nổi giận, nàng thật sự nổi giận! Nàng nhường nhịn khắp nơi khắp chốn, bọn hắn càng khinh dể nàng! Thật sự tưởng nàng là cọp giấy dễ bắt nạt sao! Nàng xoay người đánh ra một cái Phong Đao vào chuông, lại thấy đao khí rơi vào chuông như cát chìm vào biển rộng, không cách nào tổn thương nó được. Ngay vào lúc nàng đánh ra, cái chuông lớn đã chụp xuống! “Ong” một tiếng mà úp vào Đế Long. Trong nháy mắt khi nó chụp xuống Đế Long đã vươn đôi tay bắt lấy cạnh chuông để bản thân không bị lực hút mạnh mẽ hút vào. Đồng thời, nàng mở ra Thiên Nhãn giữa trán bắn ra một đạo ánh sáng đánh vào trên chuông, đánh ra một cái lỗ thủng. Đế Long vừa định chui ra từ cái lỗ, bỗng nhiên cảm giác được cái chuông có một cổ niệm lực dao động, nàng quay đầu vừa thấy, chỉ thấy một sợi khí linh hình dáng giống tên Đại Thừa sơ kỳ cầm kiếm đang đánh tới nàng, hiển nhiên là muốn trấn áp nàng.


Đế Long không chút nghĩ ngợi, Thiên Nhãn giữa trán lập tức nhắm ngay tia khí linh bắn ra! Một tia sáng màu vàng giống như mũi tên nhọn lao thẳng ra, tia khí linh kia thấy thế lập tức né tránh, đồng thời cảnh tượng trong cái chuông thay đổi, hơi thở mạnh mẽ như vũng bùn xoắn tới Đế Long. Khí linh kia cười lạnh nói: “Đầu hàng đi! Trong cái chuông này, ta chính là thần!”.

Đế Long giận dữ trừng mắt liếc nó một cái, quát: “Đi tìm chết đi!” Một sợi Nguyên Thần niệm lực cũng dám múa may với nàng! Nàng bị những tên tu tiên khinh dể đã sớm nghẹn một bụng tức giận lại bị tên khí linh này cười nhạo, không để bọn hắn thấy sự lợi hại, nàng thà đi làm con cá chạch! Đế Long nổi cơn thịnh nộ, ngay thời điểm sợi ánh sáng bắn xuyên thủng cái chuông, giữa trán nàng liên tiếp bắn ra mấy trăm tia Nguyên Thần lực, đánh cái chuông muốn vỡ! Khí linh kia khống chế mảnh thế giới này tất nhiên là không sợ Đế Long, trái né phải tránh như ở chỗ không người. Đồng thời điều khiển pháp bảo đánh tới Đế Long, còn muốn trói chặt Đế Long. Đế Long sắc mặt trầm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm tia khí linh khóa chặt nó, từ giữa trán lại một lần nữa bắn ra một tia sáng!.


Khí linh bay nhanh né tránh, lại không ngờ lần này những tia sáng không hề bắn thẳng vào thành chuông biến mất không thấy. Mà là không ngừng đuổi theo hắn. Hắn cảm giác được sự lợi hại của tia sáng, không dám lấy cứng chọi cứng, vội vàng chạy trốn. Đế Long cười lạnh một tiếng, giữa trán lại lần nữa bắn mấy chục tia ánh sáng gϊếŧ về hướng khí linh kia, mấy chục tia ánh sáng hoàn toàn không bị nàng không chế mà lấy tộc độ cực nhanh từ bốn phương tám hướng gϊếŧ tới khí linh. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, khí linh liền bị đánh vỡ tan tành, cảnh tượng trong cái chuông lập tức biến mất, lực hút mạnh mẽ cũng biến mất.

Đế Long dùng toàn bộ sức lực, “Ầm” một chưởng đánh vào trên cái chuông lớn toàn bộ sức mạnh đều chảy vào bên trong chuông. Cái chuông được đúc ra từ kim lọai dưới chưởng của nàng nhanh chóng nứt ra mấy chục đường. Sau đó, "Rầm" một tiếng, nổ thành mảnh nhỏ rơi xuống mặt đất! 


Tên Đại Thừa sơ kỳ đứng trên không "Ọc" một tiếng phun một búng máu tươi, đầu gối khụy xuống quỳ trên mặt đất! 

Hắn giận không thể át mà nhìn thiếu nữ đang đứng ở phía thành tây, quát lớn: "Mày——" Cái chuông là vũ khí bản mệnh, cũng là người bạn song hành cùng hắn trên con đường tu luyện, thế mà nay để con nhóc này làm hỏng dễ dàng như vậy, ngay cả sợi Nguyên Thần bên trong đều không thể chạy thoát! Vũ khí bị hủy, cơ thể bị trọng thương không nói, Nguyên Thần cũng bị thương nặng!.

Tên Đại Thừa cũng hoảng sợ thoáng ngơ ngác một lúc. Hắn rõ ràng nhìn thấy Đế Long bị cái chuông thu vào trấn áp, không ngờ rằng chỉ trong khoảnh khắc cái chuông được đúc bằng kim loại đã bị nàng phá hủy!

Đế Long vẫn còn giận dữ, nàng nâng tay áo phất một cái, thu những mảnh vụn của cái chuông vào bình ngọc, định bụng không chừa lại một hạt cát vụn gì cho tên vô lại này để hắn phải khóc thét!
Nàng phá chuông của hắn, còn không cho hắn cơ hội đúc lại, muốn đúc chuông, ngươi một lần nữa đi tìm nguyên liệu! Vũ khí bản mệnh của người ở cảnh giới Đại Thừa sao có thể là vật phàm, đừng nói nguyên liệu, chỉ khối kim tinh này đã không phải vật phàm, ở Linh Bảo Trai một khối kim tinh bằng nắm tay cũng đã có giá một trăm ngàn viên linh thạch.

Tên Đại Thừa thấy Đế Long thoát vây, lập tức phản ứng lại đây, sát khí lạnh thấu xương khóa chặt Đế Long, cầm kiếm đánh về hướng Đế Long.

Đại kiếm huýt trong gió, tạo nên ngàn tia ánh vàng tầng tầng lớp lớp, một lớp lại một lớp mà đánh tới Đế Long.

Giờ phút này, vị Nguyên Thần Đại Thừa tọa trấn trong hoàng cung cũng ra tay, hắn thi triển pháp thuật bảo vệ thành Thịnh Kinh, tránh cho kiếm khí lan đến phàm nhân vô tội một lần nữa.
Đế Long cảm giác được vị Nguyên Thần Đại Thừa trong hoàng cung ra tay. Tuy hắn ra tay bảo vệ sinh linh kiến trúc trên mặt đất, nhưng lại không ngăn cản tên cầm kiếm kia, liền biết hai người tới bắt gϊếŧ nàng là được người này bày mưu tính kế hoặc ngầm đồng ý. Nàng đứng trên không trung, sắc mặt lạnh lẽo nhìn tên kiếm sĩ đang liên tiếp tung chiêu như sóng thần ập đến, trầm giọng nói: “Ỷ thế hiếp người, gϊếŧ người vô tội, lạm sát bừa bãi, khinh nhục ta quá đáng, kết cục hôm nay là các ngươi tự làm tự chịu!”. Ngay khi nàng đang nói chuyện, kiếm khí đã vọt tới. Đế Long trực tiếp hóa thành một thanh kiếm hòa vào trong muôn vàn thanh kiếm. Những thanh kiếm khí này vốn đang khóa chặt hơi thở nàng, nó vừa đánh tới trước mặt nàng, nàng đã đột nhiên biến mất. Nó tức khắc ngừng giữa không trung, quay đầu trở về đại kiếm.
Tên Đại Thừa chính mắt thấy Đế Long đột nhiên biến mất, đã biết không ổn, vội vàng triệu hồi đại kiếm về để phòng thủ.

Nhưng vào lúc này, một cổ dự cảm xấu bao phủ trên đầu hắn, hắn co người bay thẳng lên trời cao.

Đồng thời vị Nguyên Thần Đại Thừa trong hoàng cung cũng ra tay, giơ tay chộp tới tên mang kiếm.

Nhưng chính lúc này, trong đại kiếm đột nhiên bay ra một thanh kiếm, nó đồng thời bắn ra một tia sáng, “Ầm” một tiếng đập vào trong bàn tay tên Nguyên Thần Đại Thừa, lòng bàn tay của hắn bị tia sáng từ Thiên Nhãn Đế Long bắn ra nổ tan tành, tuôn ra từng sợi Nguyên Thần lực và linh khí. Đế Long không hề để ý tới tên Nguyên Thần Đại Thừa trong cung, quay đầu liên tục bắn ra mấy tia ánh sáng truy gϊếŧ tên Đại Thừa sơ kỳ.

Tên Đại Thừa sơ kỳ nhìn thấy tia sáng đánh úp lại, giơ kiếm lên tránh ra, sợ tới mức ngã xuống chỗ ban đầu Đế Long đánh vỡ cái chuông, kêu to: “Chớ có ngang ngược——” chưa nói dứt câu, tia sáng đã trực tiếp lấy tốc độ ánh sáng xuyên qua giữa trán hắn, xương sọ của “Đùng” một tiếng nổ tan nát, cả Nguyên Thần cũng không thể chạy ra, lại có mấy tia sáng bắn vào người hắn, bắn hắn dập nát.
Trong hoàng cung truyền đến một tiếng tiếng quát: “Nguyên Thần lực thật mạnh mẽ! Con nhóc, báo tên của ngươi!”.

Đế Long trầm giọng quát: “Ngươi không xứng biết!” Nàng quay đầu liền bay trở về phía tòa nhà, đột nhiên có linh khí dao động đánh úp lại, áp lực trầm trọng như chín phương trời mười phương đất ập đến! Đế Long rùng mình: “Lão già trong hoàng cung vậy mà ra tay với nàng!” Nàng nhanh chóng lui ra, kêu to: “Ta lặp lại lần nữa, Bảo Khánh Vương không phải ta gϊếŧ!”.

“Nhưng vừa rồi ngươi gϊếŧ đồ đệ của lão phu!”.

Đế Long tức giận đến hai mắt trợn ngược, nàng kêu lên: “Là bọn hắn muốn gϊếŧ ta trước, còn lạm sát bá tánh vô tội!” Nàng vội vàng lui về phía sau, bàn tay to lớn kia đuổi theo nàng như hình với bóng. Đây không phải bàn tay thật, tên Nguyên Thần Đại Thừa vừa rồi sơ ý đánh hụt ăn mệt, không tùy tiện dùng Nguyên Thần chộp thẳng tới Đế Long nữa, mà là thi triển pháp thuật áp tới, định trấn áp Đế Long.
Tên Nguyên Thần Đại Thừa nói: “Bọn họ từng làm gì, sẽ có môn quy xử phạt, không tới lượt ngươi ra tay!”.

Đế Long lùi lại, nàng đã lui đến bờ thành, phần lưng lập tức đập vào trên pháp trận, đập đến toàn thân nàng run lên, nàng la to: “Bọn hắn gϊếŧ ta, ngươi ngồi yên không để ý đến, là muốn để bọn hắn gϊếŧ chết ta sao ——” Giọng nói vừa dứt, bàn tay đã đánh đến, chụp vào trên người Đế Long, trực tiếp chưởng nàng dính vào trên vách tường thành.

Cả người Đế Long đau nhức, chỉ cảm thấy Nguyên Thần đều sắp nứt ra rồi. Nàng bị bàn tay đè trên tường thành, không thể cựa quậy

Đế Long nhanh chóng thi triển thuật hóa thân, biến chính mình hòa thành một thể với tường thành, nàng xuyên tường ra, nháy mắt bay lên trời cao. Sau đó dùng thuật “Nguyên Thần Bất Diệt” chữa bị vết thương. Trong mắt Đế long chỉ toàn lạnh lẽo! Nếu nàng không có thuật “Nguyên Thần Bất Diệt”, chỉ sợ vừa rồi đã gặp nạn. Nàng mở Thiên Nhãn giữa trán ra hết cỡ, toàn bộ thành Thịnh Kinh đập vào trong mắt nàng! Tên Nguyên Thần Đại Thừa ngồi một tòa cung điện diễm lệ trong hoàng cung. Tuy hắn đã già, lại là người đứng đầu quốc gia. Phía dưới của hắn, có một tên nam tử mang đế khí mặc long bào đang ngồi, tuổi chừng bốn mươi tu vi ở Độ Kiếp kỳ. Ra tay đánh nàng rõ ràng là lão hoàng đế đã thoái vị, mà vị ngồi phía dưới hắn, hiển nhiên là đương kim hoàng đế đang tại vị Hãi Hải.
“Gì? Ngươi là ——” Tên Nguyên Thần Đại Thừa vẻ mặt kinh dị nhìn Đế Long, có thể sử dụng thủ đoạn xuyên qua pháp trận bảo vệ thành như vậy, lại có Nguyên Thần lực cực mạnh, bộ dáng như vậy, chỉ có thể là Chân Long!

Hoàng đế Hãn Hải cũng giật mình trừng to mắt, kêu lên: “Lão tổ, đây là ——” Câu nói kế tiếp hắn không nói ra miệng mà truyền âm cho tên Nguyên Thần Đại Thừa: “Nàng là Chân Long! Kính xin lão tổ giữ chân nàng lại.” Hắn nói xong, hướng Đế Long la lớn: “Hóa ra là bạn cũ, hiểu lầm hiểu lầm.”.

Đế Long giận giữ mắng một câu thô tục, dùng tiếng rồng giận dữ gào lớn: “Lầm cái đầu mẹ mày! ‘Nàng là Chân Long, kính xin lão tổ giữ chân nàng lại’ là đứa khốn nào nói! Con mẹ ngươi, ngươi, Tử Thiên Quân và Thánh Chủ Thiên Nguyên đều là cùng một giuộc ti tiện với nhau cả! Nếu không tiêu diệt vương triều Hãn Hải, Đế Long ta nhất định sẽ không trở về Tiên Giới, thề sẽ không làm con rồng!”.
Tiếng rồng vang vọng chấn xuyên chín tầng mây, chấn đến chân trời góc bể! Vô số bá tánh sợ hãi nhìn về phía không trung, âm thanh thét gào từ trên trời truyền đến làm bọn họ giật mình trợn mắt há hốc mồm, sau đó toàn bộ lập tức quỳ trên mặt đất dập đầu!

‘Nếu không tiêu diệt vương triều Hãn Hải, Đế Long ta nhất định sẽ không trở về Tiên Giới, thề sẽ không làm con rồng!’ Đây là Chân Long từ trên trời giáng xuống tuyên chiến với Hãn Hải! Muốn tiêu diệt Hãn Hải a!

Người tu tiên và Yêu tộc nghe được âm thanh cũng sôi nổi thả ra Nguyên Thần niệm lực tìm kiếm hướng truyền đến âm thanh, tất cả mọi người đều khiếp sợ khó nói thành lời! Đế Long thế mà đối đầu với Hãi Hải, rốt cuộc Hãn Hải làm cái gì chọc đến nỗi Đế Long phải lập lời thề độc như này. Đế Long hiển nhiên muốn đối đầu với Hãi Hải đến khi nào chết mới thôi!
Sắc mặt Thánh hoàng Hãn Hải khẽ biến, lại không sợ, lấy thực lực Đế Long bây giờ không diệt được Hãn Hải. Hôm nay bắt được nàng hết thảy đều dễ nói. Hắn nói: “Chân Long đừng giận, việc này thực sự là có hiểu lầm.”. 

“Hiểu lầm? Ở Biên Thành, Phương Đông Chiến cháu trai cưng của ngươi một hai nhất định phải đẩy ta vào chỗ chết! Tên Nguyên Thần Đại Thừa ở Biên Thành bức ta phải hóa thành nhánh cỏ dại ven thảo nguyên suốt ba tháng không buông tha, còn muốn lấy Nguyên Thần lực nuốt ăn ta, đây là hiểu lầm? Bổn quân bế quan hơn hai mười ngày không ra khỏi cửa nửa bước, trong thời gian đó Bảo Vương Khánh bị gϊếŧ, các ngươi một hai phải đổ tội lên đầu ta. Nói ta gϊếŧ hắn, sau đó phái hai tên Đại Thừa sơ kỳ và một tên Đại Thừa hậu kỳ ra tay bắt ta, đây là hiểu lầm? Chính miệng ngươi nói với lão hoàng đế là phải giữ ta lại, đây là hiểu lầm? Lão hoàng đế này tát một cái đánh Nguyên Thần của ta nứt toác, đây cũng là hiểu lầm?”. Uất nghẹn và phẫn nộ đọng lại đã lâu bây giờ hoàn toàn bộc phát, chưa bao giờ có sát khí nay cũng có, nàng tức giận phát cả người run run! Nàng là Đế Long, không phải cá chạch, suốt thời gian qua đám khốn nạn này đuổi nàng đến cùng trời cuối đất, không cho nàng nghỉ ngơi một giây phút nào, chỉ muốn hại nàng!.
Lão hoàng đế mở miệng nói: “Tiểu hữu đừng giận, lúc trước không biết thân phận thật sự của ngài, đã đắc tội nhiều mong ngài bao dung.”.

Đế Long hừ lạnh một tiếng, nói: “Bây giờ đã biết chỉ sợ cũng giống như Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp bắt lấy ta đoạt tạo hóa của ta và Khương Hoài Ưu chứ gì?!”.

Tuy lời này nàng không dùng tiếng rồng rống ra nhưng mọi người đều nghe được, nhưng là, giờ phút này có vô số người tu tiên đủ các thế lực chú ý nơi đây, hơn nữa trong thành Thịnh Kinh cũng có rất nhiều người tu tiên, những người này đều nghe được. Tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, sắc mặt người của Bích Tiêu Cung và Thiên Nguyên thì càng khó coi!

Rất nhiều người lão luyện đều thầm than trong lòng: Tuy rằng Chân Long là từ Tiên Giới xuống đây, nhưng vẫn còn trẻ tuổi non dạ, dưới sự giận dữ đã lật tung mọi việc lên, chuyện này đã hoàn toàn xé rách mặt với ba thế lực lớn. Lấy địa vị của nàng, tương lai nàng trưởng thành chính là tai họa của ba thế lực lớn, bọn họ sao có thể để nàng lớn lên, e rằng không thể không gϊếŧ nàng! Bất kể phải trả giá lớn đến đâu cũng muốn chém chết nàng!
Người vương triều Hãn Hải không nói lời nào, lão hoàng đế nâng tay chưởng tới Đế Long.

Lần này Đế Long không có phóng lên cao tránh thoát, ngược lại như là tự tìm đường chết mà bay xuống mặt đất. Tu vi hiện tại của nàng tuyệt đối không phải đối thủ của lão hoàng đế. Mọi người thấy thế đều giật mình, thầm kêu lần này Đế Long chắc chắn ăn đủ!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện