Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Không Gian Máu


trước sau

Advertisement
Ở căn phòng chính, Cổ Hà mang Khôi Nhất về phòng nghỉ ngơi khi quay lại thì lại nghe tiếng hét thất thanh của Khôi Yên, có lẽ là bị đánh nữa, nhấc chân lên chạy đến đến từng tuổi này bản thân hắn lần đầu vì một tiểu nha đầu mà lo lắng đến như vậy vừa đến thì lại thấy Khôi Yên đang bị đánh tiếp, cái mông nhỏ nhỏ ấy dường như đã hơi sưng lên, Cổ Hà chạy đến ôm lấy

- Doanh, ngươi nhẫn tâm vậy sao?

- Không như vậy để có mấy người chiều hư sao, Yên nhi hư như bây giờ đều là tại vì mấy người nuông chiều quá, muốn gì được nấy, không biết lễ phép, còn nhỏ đã như vậy nếu như sau này lớn thêm sẽ như thế nào nữa, đây là cảnh cáo, Cổ Hà tiên sinh chuẩn bị giấy bút hôm nay không viết đủ 10 chữ thì không cho phép ăn cơm, không cho phép ra ngoài chơi bời

Doanh Doanh làm vậy chính là sợ tình cảnh xảy ra giống như cha, chính là Lưu Vĩ, bản thân cha cũng một thời ngông cuồng mà gây thù chuốc oán với vô số người, đặc biệc là những người không nên đụng đến khi cho cả Lưu gia thôn quay mặt không nhận người

- Nhưng Yên nhi còn quá nhỏ, hơn hai tuổi thì làm được gì chứ?

- Vậy tiên sinh có nghĩ đến một chuyện một đứa trẻ 2 tuổi phải tự sống như thế nào trên giới nếu như không còn người thân bên cạnh nữa, đây chẳng qua là nghĩ cho muội ấy sớm một chút, từ nay đến khi biết được hệ năng lực thứ 3 thì đừng mong chơi bời gì cả

- Tam hệ sao?

- Còn hơn thế nữa, phải rèn cái tính cách sử dụng sức mạnh của muội ấy, chuyện này xin Cổ Hà tiên sinh đừng chạm vào

- Được rồi, nhưng lần này là nguyên nhân gì?

- Đừng hỏi nữa nhìn đi

Doanh Doanh chỉ vào cái ghế bị đốt thành tro, Cổ Hà có chút kinh sợ, sức mạnh Hỏa hệ mạnh đến vậy sao, còn nữa làm sao mà dập được nó xung quanh cũng không có ẩm ướt, điều này chứng tỏ lửa được thu về

Khôi Yên khóc nhiều quá sinh ra buồn ngủ như thói quen từ nhỏ ôm lấy một chút hơi lạnh, không màn đến sự cho phép mà ôm lấy Doanh Doanh ngủ ngon lành, Cổ Hà cũng hiểu bởi suốt quãng thời gian đó Doanh Doanh đều ôm Khôi Yên những lúc ngủ say.

Sang ngày thứ nhất, Lý Uyển Vân muốn đến tìm người nhưng lại bị Vương Diễm Kiều ngán chân hơn nữa còn rất ra dáng giảng đạo, Tô Trúc đến tìm cũng không thể gặp được chỉ gặp được Khôi Yên đang phụng phịu chép phạt rèn chữ, bên cạnh Cổ Hà cũng không có cách nào bước vào trong thông báo

Sang ngày thứ hai, Khôi Nhất tỉnh lại phản hệ không quá mạnh, lại thêm đan dược chữa thương kỳ diệu của Cổ Hà, việc đầu tiên tỉnh dậy chính là đi tìm đại tỷ, cũng là cánh cửa lần đầu mở ra, bên trong không rõ là gì nhưng hơi lạnh của Băng hệ quả thực không thể xem thường nếu như không có Hỏa hệ phòng ngự e rằng đã bị đóng băng rồi, Khôi Nhất đi vào sâu bên trong gặp người

- Tỷ không định đi gặp tỷ ấy sao?

- Dù sao ngày mai cũng gặp, với lại tỷ ấy đang bận một chút chuyện nữ nhân với hai người kia

- Tỷ không nhớ tỷ ấy sao?

- Nhớ chứ, rất nhớ là đằng khác, ta cũng chỉ phế vật hiện tại sức mạnh le lói không dùng được, ta đành phải dùng đến đầu của mình, không thể mãi dựa vào đệ hay tỷ ấy được

- Tỷ ... đệ nghiêm túc muốn biết chuyện của Lưu gia thôn và Thiên Sơn

Doanh Doanh hơi khựng tay rồi trở lại, thu lại Băng hệ năng lực của mình, nàng quả thực không muốn kể nhưng Khôi Nhất có quyền được biết chuyện này

- Ta dịch chuyển hai nơi đó đi đến nơi không ở nơi này nữa, bọn họ sẽ không cần phải lo cái ăn cái mặt không phải lo lắng ma thú tấn công, hơn trăm dặm không hề có một ma thú tồn tại, còn Lưu Toàn cùng Thiên Long, hai người đó tiến không được lùi cũng không được đang kẹt ở nơi nào đó trong hoang mạc xương

- Dù sao nơi đó cũng là quê nhà của chúng ta mà?

- Đúng nhưng chỉ là khi hai người bọn họ liên tục đá đệ đi, ta cũng không giết họ còn giúp họ có cuộc sống không lo lắng chuyện gì cả, Lưu gia thôn đã đuổi cha chúng ta, Thiên Sơn không tiếp nhận ông chúng ta, vậy cần có nguyên nhân gì để chúng ta đến nơi đó nữa

- Nhưng đó là ông của chúng ta

- Với sức mạnh của hai người họ, nhất định sẽ sống, chẳng qua ta chỉ cho họ nghỉ ngơi vài chục năm thôi, yên tâm đến khi ta chết thì bọn họ sẽ quay lại nơi cũ

- Nếu vậy thì đệ yên tâm ...

- Đệ thật là ... hãy nói cho ta biết chuyện ở hòn đảo này đi

- Được, đây là hòn đảo của Cổ Hà tiên sinh gọi là Vu đảo, xung quanh có rất nhiều thảo mộc diện tích tuy không quá lớn nhưng chứa được cả một vài đại gia tộc đông người nữa, tỷ đã phá vỡ con đường không gian đến đây nên xung quanh cũng có chút ảnh hưởng nói đúng hơn nếu không biết cách nhất định sẽ không đến được Vu đảo chúng ta

- Biết cách sao?

- Đúng vậy, từ nơi bắt đầu đó đi theo ánh sáng mặt trời đến khi nào gặp được một lớp sương mù mỏng thì đã đến rìa của hòn đảo nhưng cẩn thẩn những ngọn giáo bằng đá do thiên nhiên tạo ra dù có né được cũng không thể sóng xót, chỉ khi nào đi vào lúc thủy triều lên thì vào được an toàn

- Đúng là hòn đảo của Cổ Hà tiên sinh, thật vất vả cho đệ cùng muội ấy

- Không đâu ... mọi chuyện đều do một tay tẩu lo hết

- Tẩu?

- Thì ngày mai đây chả phải Vân tỷ sẽ trở thành người nhà Khôi gia chúng ta sao?

- Đệ nhất định không được để chuyện Vân tỷ còn sống cho người ngoài nếu không sẽ có chuyện xảy ra đấy!

- Chuyện gì cơ? Nơi này ai cũng biết Vân tỷ là Lý Uyển Vân, hậu nhân duy nhất của Lý gia

- Cũng chính vì là hậu nhân duy nhất của Lý gia, đệ có biết Lý gia có quan hệ nào với triều đình không?

-
Advertisement
Làm sao đệ biết được!

- Công hầu khai lập lục địa chính là Lý gia, hay nói đúng hơn Vân tỷ sẽ là đối tượng để lợi dụng, ta không đủ mạnh để bảo vệ tỷ ấy nên ta không muốn có thêm người biết về tỷ ấy đặc biệt là công chúa đi cùng

Vừa dứt câu thì đã nghe giọng của Lý Uyển Vân bên ngoài

- Vương Diễm Kiều, ta nói ngươi biết, ngươi là một công chúa mà cứ 5 lần 7 lượt tìm đến ta gây chuyện như vậy, ngươi muốn gì đây

- Lý ...

Vương Diễm Kiều chưa kịp nói hết câu thì Khôi Nhất từ không gian xuất hiện che miệng công chúa lại nhưng không kịp rồi đã có một thứ rời đi, Khôi Nhất nhẹ giọng

- Công chúa, người đang làm ồn đấy, chuyện này quả nhiên phức tạp hơn những gì công chúa nghĩ

Khôi Nhất biến mất quả thực dọa được thất công chúa, Lý Uyển Vân tuy không nghe được nhưng nhìn sắc mặt cũng đoán có chuyện không hay đã xảy ra, Doanh Doanh cũng cảm nhận được thôi thì bên cạnh bảo vệ trước đã

Một đêm bao suy nghĩ đối với hai người, Lý Uyển Vân buồn khi Lý Điền không thể đến dự, nàng vẫn chưa biết được sự tồn tại của gia tộc mình cũng như chưa biết rằng Doanh Doanh của nàng đang sắp xếp mọi thứ, bất cứ chuyện gì có thể làm thay đổi mối quan hệ của hai người nhất định sẽ vị khai trừ không cho phép tồn tại

Sang ngày thứ ba mọi chuyện đã sẵn sàng dưới sự sắp xếp của Cổ Hà, Doanh Doanh không mặt tân nương y phục mà mặc tân lang y phục, đôi mắt trắng xanh lạnh lùng cùng với y phục đỏ thắm quả thực thu hút mắt người, nắm lấy bàn tay tân nương của mình tiến vào đại điện nơi đang có bài vị ba người, Lý Điền Lưu Vĩ cùng Thiên Hương, Cổ Hà chỉ đứng ra làm chứng hôn ước còn người đứng ra làm lễ là một đại thẩm trên đảo đã từng đứng ra chủ trì cho hai tử của hắn

Trước mặt mọi người, trong sự chúc tụng của mọi người, Doanh Doanh tháo ra khăn hồng voan mà lòng hồi hộp vô cùng, bản thân nàng biết kế đến sẽ có chuyện gì nhưng những giây phút này, Doanh Doanh muốn tận hưởng đến giây phút cuối cùng nhìn tân nương của mình bản thân nàng hoan hỉ vô cùng

- Vân tỷ, tỷ quả thực rất xinh đẹp

Nghe được câu nói đó Lý Uyển Vân vô cùng thẹn thùng, ngước nhìn đến người mà chờ đợi, người đã vì nàng đến cả mạng sống cũng không màn đến, nữa cuộc đời còn lại nàng toàn tâm toàn ý bảo vệ chăm sóc của người trước mặt, nàng tin vào năng lực của bản thân nàng cũng tin vào tình cảm mà tiểu muội muội đã dành do nàng, nàng ước mơ đến ngày này đã lâu lắm rồi, cuối cùng nó đã được thực hiện tuy rằng không có ông nhưng với nàng chỉ cần có Doanh Doanh bên cạnh nàng sẽ vượt qua mọi chuyện, trong mắt nàng hiện tại Doanh Doanh rất xinh đẹp hơn bất cứ loài hoa hay người nào mà nàng nhìn thấy

- Doanh ...

Cùng với tân nương Lý Uyển Vân nâng ly rượu mà uống giao bôi, Tô Trúc, Vĩnh Liên, Vương Diễm Kiều, Khôi Yên cùng nam nhân lỡ để nữ hoàng trong tâm cảm thấy khó chịu vô cùng nhưng biết làm sao được bọn họ hôn ước đã sớm định nên gia thất cũng là lẽ thường tình mà thôi

Doanh Doanh tuyên thệ câu nói thức tỉnh sức mạnh để chiến đấu tiếp nhưng đó chỉ là khi thân nhân gặp nguy hiểm mà thôi, với sự đè nén thời gian dài, nếu như La Thần Đại Lục có được 4 vị Thánh tọa thì ngay thời điểm này xuất hiện thêm một vị Thánh nữa, cấp 93 Thánh Tọa hậu khai sơ

- Ta là Khôi Doanh Doanh, lấy tính mạng của mình ra để bảo vệ Lý Uyển Vân đời đời kiếp kiếp

Vừa dứt câu vương niệm tưởng chừng như đã biến mất chợt sáng lên, hình thái đỉnh phong sức mạnh của một cường giả chỉ thoát hiện ra uy hiếp người ta rồi vụt tắt, người ta còn tưởng đó là sức mạnh của Lý Uyển Vân phô ra nên vui vẻ lắm, thế nhưng chỉ có những người liên quan đến quá khứ đó mới biết rõ đó là ai

Lý Uyển Vân vui vẻ ôm lấy Doanh Doanh điều ước đã hoàn thiện một nữa thì sau lưng nàng xuất hiện một không gian đỏ như máu mở ra, một cánh tay xương xẩu vương ra định tóm lấy người nhưng rất nhanh Doanh Doanh đã hoán đổi bản thân để dấn thân tìm đến kẻ đang muốn hại lão bà của mình, trước khi biến mất hoàn toàn còn ưu ái để lại một câu

- Nhất định không được rời khỏi hòn đảo, nhất định phải đợi muội quay về

Tất cả không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng Khôi Nhất biết tất cả đều nằm trong dự tính của đại tỷ, quả thực nếu lúc này đại tỷ chưa khai mở sức mạnh thì Khôi Nhất đã lo lắng cực kỳ lo nhưng khi cảm nhận được sức mạnh ấy phần nào đó cảm thấy an tâm, với lại trái tim của đại tỷ đang nằm trong đại tẩu chỉ là cách nhau quá xa có chút e ngại thôi

Còn lại đều không kịp trở tay cứu người, Lý Uyển Vân kinh ngạc bàn tay lúc nãy giữ lấy hơi ấm một lần nữa lại bóng dáng ấy lại vơi khỏi tầm mắt, thật sự không chấp nhận được, nàng gào lên trong đau đớn

- DOANH ~ KHÔNG ~~~

Truyện convert hay : Luân Hồi Đan Đế
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện