Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Đế Tân hôn mê


trước sau

Advertisement

Sau khi Tô Đát chết, trận pháp nàng để lại cũng bị Cùng Kỳ phá hư, không ai giữ gìn, cũng ngày càng nhạt dần, thẳng đến khi hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Cuối cùng giao nhân cũng đi ra, nhưng Đế Tân vẫn chưa tỉnh, hiện giờ người chủ sự trở thành Tử Diễn.

“Sao ngươi ra được?”

Tử Diễn trùng hợp đụng phải giao nhân đẩy cửa đi ra, lập tức trở nên cảnh giác.

“Pháp lực của trận pháp biến mất, ta đi ra a.”

Giao nhân nhún vai, nàng ta cảm thấy nhân loại này thực sự có ý tứ, thế mà lại không sợ nàng ta.

Tử Diễn nghe giao nhân nói như vậy, đột nhiên nghĩ đến, đêm đó hẳn là hắn cảm ứng được trận pháp bị phá hư, mới tỉnh lại, mà hiện giờ người thiết kế trận pháp đã biến mất, trận pháp kia suy yếu cũng đúng thôi.

“Tô Đát đã chết, ngươi muốn làm gì?”

Tuy rằng cánh tay Tử Diễn đã chữa khỏi, nhưng rốt cuộc vẫn để lại di chứng, hiện giờ cũng không thể đánh nhau giống trước kia.

Hiện giờ Đế Tân còn chưa tỉnh lại, lúc này Tử Diễn không thể chết được.

Nếu hắn chết, vậy không ai có thể bảo vệ được Đế Tân. Trong triều đã có người ngo ngoe rục rịch, bọn họ hận Đế Tân động chạm vào lợi ích của bọn họ, hiện giờ có cơ hội, bọn họ sẽ không dễ dàng buông tha.

“Ngươi không cần khẩn trương như vậy, ta vốn không cố ý hại người, chỉ là bị buộc bất đắc dĩ mới đến vương cung, tộc nhân ta bị hắn bắt đi, ta chỉ có thể nghe hắn, hiện tại hắn bị phong ấn, ta cũng tự do.”

Giao nhân ở vương cung lâu như vậy, vẫn luôn bị Tô Đát nuôi dưỡng, tuy rằng là làm sủng vật, nhưng nàng biết, Tô Đát có thể giết nàng, chỉ là nàng không làm như vậy.

“Rốt cuộc hôm nay ta được tự do, rất quý trọng nó, cho nên cũng không muốn cùng ngươi xung đột, ta không nghĩ tới ngươi sẽ đến nhanh như vậy, vốn dĩ ta tính toán vụng trộm quay về Nam Hải.”

Khi giao nhân nói lời này vẻ mặt rất nghiêm túc, làm Tử Diễn không có biện pháp hoài nghi.

“Hiện tại ngươi có thể rời đi, nhưng ngươi không thể để người phát hiện, cũng không được đả thương người.”

Tử Diễn du ngoạn ở bên ngoài, đương nhiên cũng từng thấy giao nhân, cũng biết giao nhân hung ác, thoạt nhìn bọn họ kiều mỹ nhưng có thể tự tay xé xác nhân loại, ăn không còn một mảnh.

“Ta đồng ý với ngươi, huống chi đột nhiên ở Triều Ca xuất hiện nhiều kỳ nhân dị sĩ như vậy, ta làm sao dám ở lại lâu.”

Giao nhân biết Tô Đát có gọi Thân Công Báo giúp đỡ, cũng biết mấy ngày trước đây hắn đã rời khỏi Triều Ca, nhưng hiện giờ hắn mang theo rất nhiều người trở về, ai biết được có ai trong số đó sẽ cảm thấy hứng thú với giao nhân.

“Nhìn ở phần tình cảm ngươi thả ta đi, ta nhắc nhở ngươi một câu, trời ở Triều Ca muốn thay đổi.”

Giao nhân cảm thấy Tử Diễn không phải người xấu, nàng không để Tử Diễn chết đi như vậy.

“Cảm ơn, ta biết.”

Tuy Tử Diễn không phải anh hùng một phương, nhưng trong lòng hắn cũng biết, Đế Tân cũng đã dặn dò hắn, sau khi Cơ Xương trở về, ít ngày nữa sẽ khởi binh.

Giao nhân thấy Tử Diễn nói như vậy, cũng không nói nhiều, nàng ta vốn không có quan hệ gì với Tử Diễn, không cần thiết bởi vì hắn liên lụy bản thân vào đó.

Tử Diễn nhìn giao nhân biến mất trước mắt, sửng sốt trong chốc lát, đi đến phòng Đế Tân.

Tử Diễn an trí Đế Tân ở tẩm cung của Tô Đát, hắn nghĩ, Đế Tân nhất định rất thích.

Rốt cuộc khi Đế Tân thanh tỉnh, hắn thích Tô Đát như vậy, vì nàng, không tiếc moi tim mình ra cũng muốn đưa yêu đan cho nàng.

“Ca ca, chừng nào huynh mới có thể tỉnh ngủ a.”

Tử Diễn nhìn Đế Tân nằm trên giường, bình tĩnh người giả, nếu không phải biết Tô Đát bảo toàn được tánh mạng của hắn, Tử Diễn thật sự cho rằng Đế Tân đã chết.

“Một mình ta thật sự chịu không nổi, ta chưa từng làm Đại vương, không biết thế nào mới tốt cho bá tánh. Những thần tử đó cũng như hổ rình mồi, đều nghĩ muốn cắn rớt một miếng thịt trên người ta, uống được một ngụm máu.”

Hiện giờ Tử Diễn mới cảm nhận được sâu sắc việc khó xử khi làm quân vương, thật sự hắn không thể.

Nhưng Đế Tân nằm trên giường, cũng không nhúc nhích.

Tử Diễn thở dài một hơi, thời gian trôi qua càng nhanh, kể cả Đế Tân cả đời không tỉnh, hắn cũng muốn canh giữ ở đây.

Sau khi trở lại Tây Kỳ, thời thời khắc khắc Cơ Phát xúi giục Cơ Xương khai chiến.

Nhưng vốn dĩ Cơ Phát cũng có tính tình dễ xúc động, huống chi hắn lại tự trốn thoát khỏi Triều Ca, hắn đề xướng khai chiến, Cơ Xương cũng không hoài nghi.

“Dù là khai chiến, chúng ta chưa chắc đánh thắng đối phương, ta còn muốn chờ Khương tiên sinh đến đây.”

Khi Cơ Xương quen biết Khương Tử Nha, cũng biết Khương Tử Nha thần thông, bởi vậy nguyện ý chờ ông ta.

“Phụ vương, Khương tiên sinh cũng cũng sẽ đồng ý với ý nghĩ của ta, rốt cuộc hiện tại Đế Tân đã ngã xuống, Tử Diễn căn bản không giữ vững được triều đình, lúc này chính là cơ hội tốt của chúng ta.”

Cơ Phát phân tích không phải không có lý, nhân lúc này mà khai chiến sẽ làm đối phương trở tay không kịp.

“Tuy là nói như vậy, nhưng làm lại khác, kể cả Tử Diễn vô dụng, còn có Tỷ Can trấn ải, những người đó không dám xằng bậy.”

Đương nhiên Cơ Xương có tâm muốn đánh, chỉ là ông ta không dám xuất binh dễ dàng, vì khi vừa xuất binh là ông ta sẽ không còn đường rút lui.

“Huống chi, chúng ta không có cớ xuất binh a.”

Cơ Phát nghe được lời này, tròng mắt đảo qua một vòng, nghĩ ra một kế.

“Phụ vương, nếu người là sợ không có cớ xuất binh, chúng ta có thể rải rác tin tức nói Đế Tân không coi trọng triều chính, suốt ngày hưởng lạc. Kể từ đó, Tây Kỳ chúng ta có thể lấy danh nghĩa thảo phạt Đế Tân.”

Cơ Phát nghĩ, dù sao hiện giờ Đế Tân đã hôn mê bất tỉnh, vì ổn định dân tâm, nếu Tử Diễn đã lựa chọn phong tỏa tin tức, tuyệt đối sẽ không dám đem tin tức này lan truyền ra ngoài.

“Ý này của con cũng có thể coi là một biện pháp, vậy việc này sẽ giao cho con đi làm.”

Cơ Xương gật gật đầu, ông ta rất vừa lòng với suy nghĩ của Cơ Phát.

Quả nhiên Cơ Phát là nhi tử ông ta coi trọng nhất, nếu đổi lại là Bá Ấp Khảo, không biết có thể nghĩ ra mưu kế tốt như vậy hay không.

Nghĩ đến Bá Ấp Khảo, niềm vui của Cơ Xương lại mất đi một phần, mỗi ngày Bá Ấp Khảo chỉ biết tầm hoa vấn liễu, hiện giờ hành tung cũng không biết, thật sự là không xứng làm đại nhi tử của ông ta.

“Ta có chút mệt mỏi, con đi xuống trước đi.”

Cơ Xương cảm thấy gần đây thân thể càng ngày càng không bằng trước kia, cũng không biết có phải khi bị giam cầm ở Triều Ca nhiễm bệnh hay không.

Cơ Phát gật gật đầu, ngoan ngoãn rời đi, nhưng khóe môi lại câu lên.

Cơ Xương có thể làm vương, hắn cũng có thể, không cần phải đi phía sau Cơ Xương nghe giáo huấn, Xích nói những lời thối tha đó căn bản hắn không muốn nghe, nếu chờ Cơ Xương, không biết khi nào hắn mới có thể cướp Đát Kỷ về.

Nghĩ như vậy, Cơ Phát càng gấp không chờ nổi.

“Nhị công tử, hầu gia nói như thế nào?”

Trở lại sân của mình, cấp dưới gần đây Cơ Phát lung lạc đi lên đón, bọn họ đều là phái cấp tiến, chủ chiến. Cục diện đã như thế, nếu bọn họ không chủ động một ít, chỉ sợ sẽ không có kết quả tốt.

Đế Tân thiện chiến, thủ hạ tâm phúc của hắn cũng rất có thủ đoạn, lấy thực lực hiện giờ của Tây Kỳ, nếu không nắm lấy cơ hội, nhân cơ hội này tiến lên, thì chờ đến khi Đế Tân tỉnh lại là lúc, đó là ngày bọn họ chết.

“Phụ vương đã đồng ý đề nghị của ta, chỉ cần chúng ta cho lan truyền một chút lời đồn thích hợp, để người trong thiên hạ đều tin tưởng Đế Tân ngu ngốc vô đạo, không coi trọng triều chính, chúng ta có thể cử binh tấn công Triều Ca.”

Cơ Phát chờ đợi ngày này đã chờ lâu, hắn không có lúc nào là không nghĩ tự tay giết Đế Tân.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện