Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Hiện tại ngươi là Cơ Phát


trước sau

Pháp lực của Khuynh Nguyệt cũng không cường đại, rất nhanh Bá Ấp Khảo đã hấp thu xong.

“Thế nào? Có phải cảm giác rất thoải mái hay không?”

Một lần nữa người nọ xuất hiện trước mặt Bá Ấp Khảo, “Chúc mừng ngươi trở thành đồng minh của ta, ngươi có thể gọi ta là Xích.”

Xích cũng không muốn nói với Bá Ấp Khảo quá nhiều về bản thân, hắn giấu người trong chỗ tối.

“Ta mang ngươi đi tìm Cơ Phát, có thể cướp được quyền chủ đạo của thân thể hắn hay không, vậy phải xem ngươi rồi.”

Xích cũng không tính toán ra tay giúp Bá Ấp Khảo, nếu bản lĩnh của chỉ có như vậy, vậy mình cũng không cần phải lãng phí thời gian vì hắn.

“Ta phải đoạt thế nào?”

Bá Ấp Khảo bình tĩnh lại, hắn cướp lấy pháp lực của Khuynh Nguyệt là giết nàng ta, còn cướp đoạt thân thể thì sao?

Nếu hắn giết Cơ Phát, đương nhiên thân thể Cơ Phát cũng sẽ tử vong.

“Đó là chuyện của ngươi.”

Xích lạnh nhạt đáp lại, hắn chỉ để ý kết quả, cũng không quan tâm Bá Ấp Khảo dùng biện pháp gì để đạt được mục đích.

Bá Ấp Khảo cũng không vừa lòng với thái độ của Xích, nhưng hắn muốn dùng chính thực lực của bản thân làm đối phương câm miệng.

Xích rất vừa lòng vì Bá Ấp Khảo thức thời, điều này là hắn tiết kiệm được không ít sức lực. Nói chuyện với người thông minh, tóm lại có thể làm tâm tình người ta vui sướng.

“Nếu biểu hiện của ngươi tốt một chút, có lẽ còn có cơ hội gặp Đát Kỷ một lần.”

Khó có khi Xích có hảo tâm, hắn muốn để Bá Ấp Khảo làm hắn vừa lòng, hắn không ngại ban phát thiện tâm, thỏa mãn một chút sự si tâm vọng tưởng của Bá Ấp Khảo.

“Thật vậy chăng?”

Bá Ấp Khảo kinh hỉ nhìn xích, hắn tự biết hiện giờ khoảng cách của hắn và Đát Kỷ như trời với đất, nhưng hắn chưa từng quên Đát Kỷ dù chỉ một khắc.

“Ta sẽ không lừa ngươi.”

Xích hơi khinh thường Bá Ấp Khảo, rõ ràng số lần chỉ gặp mặt đếm trên đầu ngón tay và một tờ hôn ước không được thành hiện thực lại có thể hèn mọn đến như thế này, đại khái đến cả chó cũng có tôn nghiêm hơn hắn.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”

Chấp niệm duy nhất của Bá Ấp Khảo trong cuộc đời này đó là Đát Kỷ, hắn bị Khuynh Nguyệt cầm tù ở chỗ này, vốn định chấm dứt cuộc đời mình như vậy, nhưng hắn chỉ cần tưởng tượng đến bản thân đến gần Đát Kỷ như vậy thì hắn lại không hạ được quyết tâm đi chết.

“Đừng nhiều lời, cùng ta rời đi.”

Xích càng cảm thấy Bá Ấp Khảo không có tiền đồ, cũng không nhìn được.

Bá Ấp Khảo biết có thể nhìn thấy Đát Kỷ, nơi nào còn nghĩ nhiều, đương nhiên là Xích nói cái gì thì là cái đấy.

Cơ Phát bị phụ thân một mình lưu lại Triều Ca, lại không cảm thấy sợ hãi, lúc này cả cõi lòng của hắn đều là vũ nữ kia.

Vũ nữ là Đế Tân ban cho, đương nhiên hắn biết cần phải phòng bị, nhưng không thể không nói, vũ nữ này đúng là rất được hắn thích.

“Nàng tên là gì?”

Cơ Phát đối mặt với vũ nữ một thân nhiệt huyết đều biến thành ôn nhu, thanh âm cũng nhỏ đi nhiều.

“Hồi đại nhân, nô tỳ là Khúc Vũ.”

Làm sao vũ nữ không nhìn ra Cơ Phát yêu thích mình, theo nàng ta thấy, Cơ Phát cũng chỉ là mao đầu tiểu tử, một ánh mắt của nàng ta là có thể làm đối phương thần hồn điên đảo.

Nhưng nương nương cũng từng nói với nàng ta, không thể xem thường bất kỳ kẻ nào, nếu không sẽ có hại, bởi vậy Khúc Vũ vốn khinh thường Cơ Phát nhưng vẫn cẩn thận.

“Khúc vũ là cái tên hay, về sau nàng đi theo ta không cần cẩn thận như vậy, ta rất dễ nói chuyện.”

Cơ Phát kéo Khúc Vũ đến bên cạnh mình, tuy rằng hắn không háo sắc, kinh nghiệm còn thấp, nhưng lớn đến như vậy, nói hắn một chút kinh nghiệm chưa từng có, đó là tuyệt không khả năng, chỉ là tránh Cơ Xương mà thôi.

“Ta biết nàng là người của Đại vương……”

Nghe được những lời này của Cơ Phát, trong lòng Khúc Vũ cả kinh, chẳng lẽ Cơ Phát đã phát hiện thân phận mình, nhưng không đúng lắm.

Nhưng rất nhanh Cơ Phát lại đánh mất nghi ngờ của nàng ta, “Rốt cuộc thiên hạ này là của Đại vương, mặc dù là ta, cũng là thần tử của Đại vương, nhưng hiện tại ngươi chính là Khúc Vũ, ta là Cơ Phát, trong lúc riêng tư chúng ta không cần tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc có sẵn như vậy.”

Cơ Phát cũng không phải người ngốc, hắn biết Đế Tân ban cho hắn mỹ nhân tuyệt không phải đơn giản vì thấy hắn thích, mà là muốn để Khúc Vũ giám thị hắn.

Đúng là bởi vì như thế, hắn cũng muốn thử tâm tư Khúc Vũ.

Khúc Vũ không biết suy nghĩ của Cơ Phát, nhưng nghe Cơ Phát nói như vậy, cũng hơi thả lỏng một chút, ít nhất hắn chỉ cho rằng nàng ta là Đế Tân phái tới làm kẻ chỉ điểm, mà cũng không phải là vũ khí lúc cần thiết, làm một lưỡi dao sắc bén.

“Đại nhân nói đúng, nhưng Khúc Vũ chỉ là vũ nữ, với Đại vương hay với đại nhân mà nói, chỉ là nô bộc tùy ý đưa tặng, hôm nay đại nhân thích để lại Khúc Vũ, ngày mai đại nhân bực, có lẽ sẽ tặng Khúc Vũ ra ngoài, bởi vậy Khúc Vũ không dám vượt rào.”

Khúc Vũ hơi hơi cúi đầu, nhưng góc độ đúng lúc thích hợp, có thể làm Cơ Phát thấy nàng ta nhu nhược đáng thương, dâng lên tình cảm thương tiếc, cũng không quá mức hèn mọn khiếp đảm, làm Cơ Phát phải cúi đầu nhìn nàng ta.

“Nếu như thế, Khúc Vũ tình nguyện từ lúc bắt đầu cũng chỉ làm một nô bộc nghe lời.”

Con ngươi Khúc Vũ lộ ra kiên nghị, giống như thật sự có phẩm cách cao ngạo thanh cao.

Cơ Phát không nghĩ tới Khúc Vũ sẽ nói như vậy, tức khắc sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Khúc Vũ nghĩ như thế này, nhưng cũng đúng.

Đây là mệnh của nàng ta, kể cả là Cơ Phát, cũng sẽ không bởi vì nàng ta nói mấy câu ngắn ngủi mà lựa chọn tín nhiệm nàng ta.

“Ta chỉ hy vọng ngươi có thể thả lỏng một chút, nếu ngươi cảm thấy như vậy thoải mái, vậy cũng không có vấn đề.”

Cơ Phát không cho nàng ta lời hứa hẹn, ở phương diện nào đó, Cơ Phát cũng không phải thật sự ngốc.

“Nô tỳ như vậy là được.”

Khúc Vũ rũ con ngươi, thông qua một cuộc đối thoại này, nàng ta đã hiểu Cơ Phát không phải là thật sự không có tâm cơ.

“Thời điểm không còn sớm, ngươi đi nghỉ ngơi trước đi.”

Cơ Phát cũng không có ý giữ Khúc Vũ lại qua đêm, nếu lần đầu tiên hắn đã gấp không chờ nổi, chẳng phải là giống Đế Tân, theo ý Đế Tân muốn sao.

Hiện giờ phụ thân đã rời đi, Cơ Phát không biết phụ thân sẽ trở về cứu mình hay không, hay là từ bỏ hắn.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Cơ Phát trở nên khó lường.

Hiện giờ Bá Ấp Khảo tất nhiên còn ở Tây Kỳ, mà hắn lại cố tình bị nhốt ở Triều Ca, đổi lại hắn là Cơ Xương, cũng sẽ xu lợi tị hại lựa chọn Bá Ấp Khảo, hoặc là nhi tử khác.

Nếu đúng như vậy, mấy năm nay hắn ngoan ngoãn và lấy lòng không phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Cơ Xương có nhiều con, hắn có thể được Cơ Xương sủng ái, cũng không phải đơn giản. Lúc Cơ Phát sinh ra, Tây Kỳ trời sinh dị tượng, bởi vậy Cơ Xương bói một quẻ, tính ra Cơ Phát là thiên tử tương lai.

Kh Cơ Phát mười lăm tuổi, Cơ Xương lại được một quẻ.

Đến lúc này, Cơ Xương đã đem hết tình thương của cha đặt trên người Cơ Phát, cũng không phải bởi vì Cơ Xương thật sự yêu thương nhi tử, ông ta có nhiều nhi tử như vậy, nếu thương yêu, làm sao cho xuể?

Không có ai rõ ráng hơn so với Cơ Phát, Cơ Xương cũng không ôn hòa đôn hậu như mặt ngoài, dục vọng khống chế của ông ta cực kỳ mạnh, Cơ Phát không được làm rất nhiều chuyện, từ nhỏ đến lớn, Cơ Phát đều dựa theo chế định tiêu chuẩn của Cơ Xương lớn lên.

Cơ Phát đã mất đi quá nhiều, hắn cũng không có lựa chọn, nhìn qua mẫu thân càng yêu hắn, nhưng kỳ thật thiên vị lại là Bá Ấp Khảo.

“Đáng giận.”

Cơ Phát không nhịn được, hắn quét hết đồ vật trên bàn xuống đất, nhưng như cũ không thể hả giận, hắn lại đập bình hoa trong phòng.

Tuy rằng Cơ Phát ở phủ của Tỷ Can, không phải phủ đệ hắn, bởi vậy cũng không sợ hãi động tĩnh quá lớn.

Xích nhìn Cơ Phát nổi điên, lại nhìn nhìn Bá Ấp Khảo bên cạnh.

“Đệ đệ ngươi có phải có cái tật xấu gì hay không?”

Xích cảm thấy Husky cũng không phá bằng Cơ Phát lúc này, một lát sau đem một phòng phá lung tung rối loạn.

Bá Ấp Khảo trầm mặc, hắn cũng không biết Cơ Phát bị cái bệnh gì bất trị.

“Ai biết hắn nổi điên cái gì, ta cùng hắn không thường ở bên nhau, từ nhỏ hắn đã bị phụ thân mang theo tự mình dạy dỗ, cùng chúng ta là người của hai thế giới.”

Lúc Bá Ấp Khảo nói những lời này, bản thân cũng không biết có bao nhiêu chua.

“Mặc kệ là nguyên nhân gì, hiện tại là thời cơ tốt để người động thủ, mau đi đi.”

Xích đẩy Bá Ấp Khảo một cái, hắn đâm vào trong thân thể Cơ Phát.

Cơ Phát rất cảnh giác, hắn lập tức cảm thấy được ý đồ của Bá Ấp Khảo, nhưng hắn còn chưa phát hiện, thứ muốn cướp đoạt thân thể hắn chính là thân ca ca Bá Ấp Khảo.

“Là ai? Các ngươi muốn làm gì?”

Cơ Phát phóng mắt cảnh giác nhìn bốn phía, hắn cảm giác bên cạnh có người, lại không biết đối phương muốn làm cái gì, ở nơi nào.

Bá Ấp Khảo nhìn vẻ mặt khủng hoảng của Cơ Phát, trong lòng lại dâng lên cảm giác vui vẻ bí ẩn.

“Cơ Phát, chỉ có dùng thân thể của ngươi, ta mới có thể sống sót, ngươi chớ có trách ta.”

Bá Ấp Khảo thấp giọng nói, hắn biết Cơ Phát nghe không được, lại vẫn đè thấp thanh âm.

Lúc này Cơ Phát còn đang hoảng loạn nhìn bốn phía, Bá Ấp Khảo nhẫn tâm vọt vào trong thân thể của Cơ Phát, khoảnh khắc Cơ Phát quỳ trên mặt đất, từ trong miệng thoát ra một câu: “Bá Ấp Khảo……”

Rất nhanh ánh mắt hắn trở nên điên cuồng, “Ta thành công, ha ha ha, ta thành công, từ hôm nay trở đi, ta chính là Cơ Phát! Tây Kỳ là của ta, Đát Kỷ cũng sẽ là của ta!”

“Không cần quá mức đắc ý vênh váo, hiện tại ngươi lập tức cắn nuốt linh hồn của Cơ Phát, để hắn cùng ngươi hòa hợp nhất thể, như vậy ngươi mới có thể đoạt được hoàn toàn mệnh cách của Cơ Phát.”

Xích lạnh lùng nhìn hắn một cái, cũng không hiểu hiện giờ hắn đang đắc ý cái gì.

“Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, nếu ngươi không nhanh chóng cắn nuốt Cơ Phát, hắn rất có khả năng sẽ phản phệ ngươi, đến lúc đó kể cả là ta, cũng không thể nào cứu được ngươi, rốt cuộc ta không am hiểu cứu người, chỉ biết giết người.”

Lời này của Xích không tồi, trên tay hắn đã dính không biết bao nhiêu máu người, lại chưa từng cứu một ai.

“Ta lập tức cắn nuốt Cơ Phát, tuyệt không cho hắn cơ hội.”

Bá Ấp Khảo nghe Xích nói như vậy, lập tức bắt đầu cắn nuốt linh hồn Cơ Phát, hắn tuyệt không thể lại để Cơ Phát tỉnh lại.

“Cơ Xương đã ở trên đường quay về Tây Kỳ, chờ ngươi cắn nuốt xong linh hồn Cơ Phát, ngươi cũng quay về Tây Kỳ, cái lão gia hỏa kia thương Cơ Phát như vậy, hắn tuyệt đối không để Cơ Phát lại quay lại Triều Ca, kể từ đó, hắn cũng chỉ có thể phát binh chinh phạt Đế Tân, mà ngươi chỉ cần nắm lấy cơ hội, ở thời điểm thích hợp thay thế Cơ Xương, để mọi người ủng hộ ngươi làm chủ công.”

Xích cũng không tính toán trở về với Bá Ấp Khảo, hắn không tính toán làm bà mẹ già, nếu Bá Ấp Khảo vô dụng, hắn còn phải dùng biện pháp khác, tuyệt không thể ngồi chờ chết.

“Ngươi không trở về cùng ta?”

Bá Ấp Khảo nghe Xích nói, cũng hiểu rõ ý tứ của hắn.

Xích không nghĩ sẽ giải thích, chỉ lạnh lùng nói: “Chính ngươi trở về là được, ta còn có chuyện của ta phải làm, nhớ kỹ, từ giờ phút này ngươi không phải là Bá Ấp Khảo, mà là Cơ Phát.”

Tâm tư của Bá Ấp Khảo với Đát Kỷ, Xích cũng coi như là thấy rõ, nếu không hắn tuyệt không mở miệng nhắc nhở Bá Ấp Khảo.

“Cơ Phát và Đát Kỷ cũng không có quan hệ, cho nên không cần đi tìm nàng, nếu không ngươi sẽ chỉ chết rất khó coi, ta sẽ không cứu ngươi.”

Xích là một người vô tình, hắn nói sẽ không cứu, chính là sẽ không cứu, hắn muốn Bá Ấp Khảo hiểu, đối với hắn mà nói, Bá Ấp Khảo cũng không phải lựa chọn duy nhất.

“Ta đã biết, ta sẽ không làm như vậy, ta sẽ chờ đến một ngày giết chết Đế Tân.”

Bá Ấp Khảo hận Đế Tân thấu tim, hận hắn đoạt người mình yêu, hận hắn làm mình và Đát Kỷ không thể gặp mặt.

“Vậy là tốt rồi, ta đi trước.”

Xích nói xong liền biến mất, lưu lại Bá Ấp Khảo, không, hiện tại là Cơ Phát một mình ở trong phòng, hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu chậm rãi củng cố hồn thể.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện