Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Ban mỹ nhân


trước sau

Buổi tối, đèn đuốc rực rỡ.

Chúng thần đã ngồi xuống, Tử Diễn cũng ngồi bên cạnh Tỷ Can, lúc này Đế Tân mới cầm tay Tô Đát đi đến.

“Các khanh đợi lâu, cô đến chậm.”

Tuy rằng Đế Tân nói như vậy, nhưng cũng không có ai dám chỉ trích hắn để người chờ lâu, nhưng Cơ Phát lặng lẽ trợn trắng mắt nhìn trời, chửi thầm trong lòng, biết bản thân tới muộn, sao không tới sớm một chút? Để người chờ ở chỗ này, thật sự quá phiền.

Động tác nhỏ như vậy của Cơ Phát đương nhanh không tránh khỏi đôi mắt Tô Đát, về hiểu biết của nàng với Cơ Phát, cũng giới hạn trong sách giáo khoa lịch sử.

Hiện tại Cơ Phát trước mặt nàng, khác Chu Vũ Vương kia.

“Đại vương, thời gian không còn sớm, chúng ta vẫn nên khai tịch trước đi, các vị đại nhân đợi lâu như vậy, tất nhiên có chút đói bụng.”

Tô Đát cười nói, nàng nhắc nhở Đế Tân, không vội nhất thời, đêm nay bọn họ có rất nhiều thời gian từ từ bố trí.

“Mỹ nhân nói đúng, vậy khai tịch trước đi.”

Đế Tân vung bàn tay lên, hắn chờ chính là những lời này của Tô Đát, hắn muốn cho Tô Đát tới làm người tốt.

Đương nhiên tiệc tối không thể thiếu ca vũ, thời điểm tất yếu thần tử trẻ tuổi cũng muốn biểu diễn tài nghệ.

Đế Tân nhìn khắp nơi, cũng không thực sự thưởng thức vũ đạo của mỹ nhân, mà đem lực chú ý đặt lên người Tô Đát, gắp cho nàng đồ ăn mình cảm thấy ngon.

“Mỹ nhân có thể nếm thử món này, hương vị không tồi, chất thịt tươi mới.”

Đế tân và Tô Đát không phải người coi trọng chuyện ăn uống, khi hai người ở chung đều giản lược tất cả, cũng không dùng kim ngọc mỹ thực.

Tô Đát liếc mắt nhìn Đế Tân một cái, chung quy vẫn ăn hết.

“Hương vị đúng là không tồi.”

“Nàng thích thì ăn nhiều một chút, đừng để ý bọn họ.”

Đế Tân cũng không để ý tới mấy người đến kính rượu, hiện tại hắn cũng không thích loại náo nhiệt, ước chừng là bởi vì kiếp trước hắn đã làm quá nhiều rồi.

Hắn kiếp trước, đúng là không phải một quân chủ tốt.

Nếu không phải bởi vì đồng ý với Tô Đát, cả đời này kể cả cuối cùng có diệt quốc cũng phải làm cho tốt, tuyệt đối hắn sẽ không nghiêm túc như vậy.

Đế Tân không phải người chấp nhất, hắn nguyện ý tiếp thu kết quả, chỉ là không cam lòng để người như Cơ Phát cướp đoạt chính quyền.

“Đại vương, vẫn phải chú ý một chút, rốt cuộc phía dưới còn có nhiều người như vậy đang nhìn.”

Tô Đát không nhịn được mở miệng nhắc nhở Đế Tân, nàng cảm thấy lại dung túng Đế Tân nữa, chỉ sợ hắn sẽ quên mất hiện giờ đang trong yến hội.

Đế Tân nghe thấy Tô Đát nhắc nhở, ho một tiếng, thu hồi tầm mắt.

Vừa lúc một điệu vũ kết thúc, Đế Tân mở ra đề tài.

“Các khanh, cảm thấy điệu múa này như thế nào?”

Mấy người bên dưới không hiểu vì sao đột nhiên Đế Tân hỏi một câu này, nhưng vẫn dâng lên cẩn thận, đặc biệt là Cơ Xương, hắn bị Đế Tân hố một lần, hiện giờ đương nhiên cảnh giác.

Ngược lại là Cơ Phát, người không biết không có tội, khi đối mặt với Đế tân luôn có chút khinh thường.

Rốt cuộc Đế Tân là người sống hai đời, sức phán đoán tối thiểu vẫn phải có.

Cơ Phát khinh thường hắn, Đế Tân đã sớm biết.

“Cơ Phát, ngươi tới nói xem, điệu múa này như thế nào? Ngươi vừa lòng?”

Đế Tân giống như không nhìn đến sự xem thường của hắn, cười gọi hắn.

Dù cho không thể khó xử Cơ Phát, Đế Tân cũng muốn gây chút khó dễ cho hắn.

Cơ Phát nghe Đế Tân điểm tên của mình, cũng sửng sốt một chút, hắn vốn tưởng rằng Đế Tân không nhìn đến mình, hiện tại xem ra Đế Tân cố ý, Đế Tân nhìn chằm chằm hắn, đúng như những gì phụ thân nói đêm qua, Đế Tân cố ý khó xử hắn.

“Hồi Đại vương, vi thần cho rằng điệu múa này rất đẹp, động tác uyển chuyển nhẹ nhàng nhu mỹ, các cô nương cũng thập phần kiều diễm, đặc biệt cô nương ở giữa, dáng người thập phần phiêu dật.”

Tuy rằng Cơ Phát không háo sắc, những đúng là đã nhìn nhiều hai cái, từ nội tâm cảm thấy cô nương này múa rất đẹp.

“Cơ Phát, ngươi đã có hôn phối chưa?”

Đế Tân là người đoạt tẩu tử tương lai của hắn, tới hỏi hắn có hôn phối chưa, cái này làm Cơ Phát cảnh giác, chẳng lẽ Đế Tân còn muốn cưới đoạt người hắn yêu thích?

“Hồi Đại vương, vi thần cũng không có hôn phối.”

Lúc này Cơ Phát không biết bản thân có nên cảm thấy may mắn hay không, hắn còn chưa có cưới vợ.

“Không có hôn phối là tốt.”

Đế Tân cười cười, “Cô không muốn hủy đi nhân duyên của người khác, nếu ngươi đã có hôn phối, có còn phải lo lắng có thể quấy nhiễu nhân duyên tốt của ngươi hay không, nếu ngươ không có, cô sẽ ban vũ nữ ở giữa cho ngươi.”

Đương nhiên vũ nữ này không đơn giản, ban cho Cơ Phát cũng không phải ban lung tung.

Tô Đát hơi hiểu ý của Đế Tân, nhưng nàng cảm thấy một chiêu này khó có thể thực hiện được.

Hẳn Cơ Phát không phải người không cẩn thận, sau đó nàng lại biết, Cơ Phát này cũng không quá nhiều tâm cơ, ngược lại là phụ thân hắn, nơi chốn bảo vệ hắn.

Đế Tân ban vũ nữ cho Cơ Phát, thế nhưng Cơ Phát lại hơi vui vẻ, rốt cuộc hắn sống mấy năm nay, chưa bao giờ than cận quá với nữ tử, không phải hắn không muốn, chỉ là phụ thân yêu cầu hắn quá nghiêm khắc, cũng không giống Bá Ấp Khải, có thể tùy ý phong lưu.

Nhưng Cơ Xương lại nhíu mày, chính là lúc này ông ta không thể xuất đầu thay Cơ Phát, chỉ có thể huy vọng Cơ Phát cự tuyệt.

“Vi thần đa tạ Đại vương.”

Cơ Phát cũng không biết suy nghĩ của phụ thân, hắn cười đồng ý.

Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, huống chi là nam nhân bình thường.

Cơ Xương nghe Cơ Phát tạ ơn, hai mắt tối sầm, quả thực muốn ngất đi rồi.

Đế Tân thời khắc chú ý Cơ Xương, nhìn thấy biểu tình của ông ta thay đổi, trong lòng cũng vui sướng rất nhiều.

“Tốt, ái khanh ngồi xuống đi, tiệc tối lần này mọi người tùy ý chút là được.”

Đưng nhiên Đế Tân hy vọng bọn họ thả lỏng cảnh giác, như vậy mới có lợi cho hắn hành động.

Tử Diễn ngồi xuống, nhìn một loạt thao tác của huynh trưởng, rốt cuộc có cảm giác huynh trưởng sẽ trở thành một thế hệ quân vương chân thật.

Đế Tân trở thành bộ dáng như hôm nay, là hắn và Á phụ tự tay thúc đẩy. Đây cũng là lí do vì sao Tỷ Can luôn nhọc lòng nhiều như vậy nhưng chưa bao giờ có dị tâm.

Mặc kệ là Tử Diễn hay là Tỷ Can, đáy lòng đều có áy náy với Đế Tân.

“Vương huynh, tình cảnh này, không bằng để ta tới vì mọi người thổi một khúc trợ hứng.”

Vốn Tử Diễn không nghĩ sẽ ra mặt, nhưng ở ngoài lang bạt mười mấy năm quay về, làm bản năng của hắn dân lên cảnh giác, hắn cảm nhận được sát ý.

Vương cung vốn là nơi nước sâu khó dò, không nên có thích khách tiến vào, trừ phi đối phương không phải người thường.

“Đực a, Tử Diễn ra ngoài vân du lâu như vậy, nghĩ đến được nghe qua không ít khúc mới mẻ, vừa lúc để cô và các khanh nghe một chút.”

Rốt cuộc Đế Tân và Tử Diễn là huynh đệ, kể cả không nói rõ, hắn cũng hiểu thâm ý trong đó.

“Chút nữa có thể sẽ có nguy hiểm, mỹ nhân nàng phải cẩn thận.”

Du cho biết Tô Đát không phải người, Đế Tân vẫn không yên tâm nhắc nhở một câu.

Đế Tân hy vọng Tô Đát không bị thương vì mình, kể cả binh khí của nhân loại chỉ có thể thương tổn rất nhỏ với yêu quái, thậm chí trong chớp mắt có thể khôi phục.

“Thiếp thân sẽ cẩn thận, Đại vương phải bảo vệ tốt cho bản thân.”

Tô Đát nheo đôi mắt, nàng cảm thấy đối phương tất nhiên là hướng về phía Đế Tân mà tới, mà chủ nhân phía sau màn này, chỉ sợ là một mình Cơ Xương một người.

Cơ Xương ở vương cung có nội ứng, ngay cả Đế Tân cũng không tra được nội ứng.

Đế Tân khống chế vương cung rất mạnh, bên cạnh Tô Đát là người đắc lực của hắn. Thế nhưng có người có thể tiến vào vương cung dưới mí mắt Đế Tân, còn không bị phát hiện, người này cũng thật không đơn giản.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện