Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Xuất cung


trước sau

Advertisement

Gần đây Đế Tân tính toán để Tô Đát thượng triều cùng hắn, nhưng vẫn không tìm được lý do thích hợp.

“Đại vương, nết thật sự muốn để nương nương thượng triều ùng ngài không phải là không thể, nhưng tóm lại Đại vương nói cho thần, vì sao phải làm như thế?”

Tỷ Can cũng biết năng lực của Tô Đát, dù cho nàng chỉ là nữ tử, nhưng tài trí của nàng có thể sánh vai cùng các nam tử.

Tỷ Can là khẳng định Tô Đát năng lực, dù cho nàng là nữ tử, nhưng nàng tài trí lại đủ để cùng nam tử sánh vai.

“Á phụ, ta không có cách nào để cho á phụ một lời giải thích hợp lý, nhưng ta tin tưởng Tô Đát.”

Đế Tân rũ con ngươi, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn nói ra lời như vậy.

“Hậu cung không thể thượng triều, chỉ sợ sẽ có người cho rằng ngài là hôn quân.”

Tỷ Can thở dài, nếu không có lý do hợp lý, các đại thần trong triều sẽ không đồng ý.

“Những phế vật đó, bất kham trọng dụng, chỉ biết nói chuyện.”

Hiển nhiên Đế Tân không quá thích những đám quan văn đó, nói chuyện cũng không khách khí.

“Á phụ, ta biết á phụ muốn tốt cho ta, nhưng ta không thể không làm như vậy.”

Ánh mắt Đế Tân như lạc hướng về phương xa, “Tuy rằng không có cách nào giải thích với Á phụ, nhưng ta có thể bảo đảm, ta sẽ không coi giang sơn nhà Thương như trò đùa.”

“Đương nhiên ta tin tưởng ngài.”

Nếu Đế Tân muốn làm bậy, cũng sẽ không chờ đến hôm nay.

Tỷ Can hiểu Đế Tân, cũng biết hắn khinh thường nói dối người khác.

“Ngươi tính toán xử trí Tây Bá Hầu như thế nào? Không bằng lấy Cơ Phát là cơ hội, để nương nương vào triều.”

Tỷ Can suy nghĩ hồi lâu, mới nghĩ được lý do tương đối thích hợp.

“Ý kiến hay như thế, hy vọng Cơ Phát đừng làm ta thất vọng mới tốt.”

Đế Tân gật đầu, ý tưởng của hắn và Tỷ Can ý không mưu mà hợp.

“Á phụ và Cơ Phát ở chung lâu như vậy, cảm thấy hắn như thế nào?”

Đế Tân gõ bàn như có như không, hắn đã hơi chờ mong gặp Cơ Phát.

Tỷ Can nghiêm túc suy nghĩ một chút, không nhịn được cười.

“Tây Bá Hầu là người tâm tư thâm trầm, nhưng Cơ Phát lại phá lệ đơn thuần, không có tâm cơ gì, thành thật không giống con cháu Cơ gia.”

Đánh giá này của Tỷ Can, ở một mức độ nào đó, có thể nói là rất cao.

“Nga? Thật đúng là có ý tứ, thế mà ta gấp không chờ nổi muốn gặp mặt Cơ Phát rồi.”

Đế Tân còn chưa bao giờ nghe người ta đánh giá Cơ Phát như vậy, một nam nhân thành niên lại dùng từ đơn thuần để hình dung vốn là không thích hợp, huống chi người nọ còn là Cơ Phát.

Tỷ Can không biết vì sao Đế Tân cảm thấy hứng thú với Cơ Phát hứng, ông cũng không hỏi.

“Trong lòng Đại vương phải có suy tính, hiện giờ chúng ta còn không có chứng cứ chính xác, cũng không thể giữ Tây Bá Hầu lâu.”

Chuyện này đương nhiên Đế Tân biết, hắn đang đợi một thời cơ, mà Cơ Phát chính là thời cơ ấy.

“Cô biết, Á phụ không cần lo lắng.”

Đế Tân đã sớm tính toán việc này, trong lòng cũng có nắm chắc.

“Thời điểm không còn sớm, thần cáo lui trước.”

Tỷ Can biết thời gian nhàn hạ Đế Tân sẽ ở cùng Tô Đát, ông cũng không tính toán ở lại chướng mắt.

Đế Tân nghe thấy Tỷ Can phải đi, cũng không giữ ông, lúc này tâm hắn sớm đã bay về phía Tô Đát.

Gần đây Tô Đát có bạn chơi cùng, giống như không để ý hắn như vậy, điều này làm trong lòng Đế Tân rất hụt hẫng.

Nhưng mà, hiện giờ Tô Đát cũng không có tâm tư ứng phó Đế Tân, nàng đang thương lượng với Thân Công Báo muốn cho Khương Tử Nha vào triều làm quan hay không.

Tuy rằng Khương Tử Nha với bọn họ là địch, các nàng không có biện pháp mượn sức hắn, nhưng nếu có thể quấy rầy kế hoạch của hắn, cũng là cái tốt.

“Khương Tử Nha rất gian trá, nếu dẫn hắn vào triều, chỉ sợ sẽ rơi vào trong kế hoạch của hắn.”

“Tạm thời Thân tiên sinh đừng nóng nảy, đương nhiên ta biết Khương Tử Nha khó đối phó, bởi vậy ta mới muốn để Đại vương triệu hắn vào triều làm quan, Đại vương không phải hôn quân, hắn cần chính yêu dân, đối đãi với quan lại cũng rất hào phóng, mà ngày sau nếu Khương Tử Nha muốn nâng đỡ Tây Kỳ tấn công Triều Ca sẽ gánh lấy cái danh lòng lang dạ sói.”

Thân Công Báo nhíu mày, hắn rất hiểu sư huynh của mình, chính vì Khương Tử Nha quỷ kế đa đoan lại năng ngôn thiện biện, hắn mới bị sư phụ đuổi khỏi sơn môn, từ bỏ Bồng Lai.

Tô Đát nói rõ muốn tính kế Khương Tử Nha, hắn có thể làm xấu thanh danh Đế Tân, vậy vì sao nàng không thể tiên hạ thủ vi cường, để Khương Tử Nha cũng đeo trên lưng cái danh một người hầu hai chủ?

Biện pháp này của Tô Đát cũng không phải không thể dùng, chỉ là khả năng sẽ có một ít phiền toái, rốt cuộc bọn họ không hiểu rõ Khương Tử Nha, ai cũng không biết rốt cuộc Khương Tử Nha có thể ti tiện tới trình độ nào.

“Nếu nương nương muốn thử, cũng có thể thử một lần, nhưng ngàn vạn không để để bại lộ bản thân, nếu phát hiện có vấn đề gì, nhất định phải bứt ra kịp thời.”

Thân Công Báo suy nghĩ trong chốc lát, cũng đồng ý.

“Ta biết nương nương nóng vội, nhưng nóng vội sẽ không ăn được đậu phụ nóng, chúng ta đi từng bước một.”

Trước sau Thân Công Báo không rõ vì sao Tô Đát phải tận tâm tận lực như vậy, thậm chí không tiếc vi phạm ý chỉ của Nữ Oa nương nương, dù cho lòng tò mò của hắn không mạnh, nhưng hành vi của Tô Đát cũng không giống như lời nàng, kém quá xa với việc chỉ để giữ lấy tính mạng mình.

“Ta biết, đa tạ Thân tiên sinh nhắc nhở, nhưng thời gian của chúng ta thời gian đã không nhiều lắm, ta không thể tính toán kỹ lựng hơn.”

Tô Đát rũ mắt, thấp giọng nói.

“Nếu Thân tiên sinh còn thừa lực, ta hy vọng có thể sắp xếp tốt đường lui cho A Hỉ các nàng.”

Tô Đát vẫn không muốn để bọn Hồ Hỉ Mị cùng mình gánh vác tất cả, rốt cuộc Hồ Hỉ Mị và A Ngọc vô tội.

“Đương nhiên có thể, nhưng nương nương, ta không rõ, A Trĩ và A Ngọc cô nương đều nguyện cùng tiến cùng lùi với nương nương, vì sao nương nương lại đẩy các nàng ra?”

Cuối cùng Thân Công Báo vẫn hỏi ra lờ, hắn cảm thấy mình muốn giúp Tô Đát, cũng phải biết nguyên nhân mới đúng.

“Việc này không quan hệ đến bọn họ, không nên để bọn họ phải gánh chịu với ta.”

Tô Đát sửa sang lại vạt áo, ngồi xuống rót chén nước, đẩy về hướng Thân Công Báo.

“Thân tiên sinh ngồi xuống nói chuyện đi, mỗi lần đều đứng nói chuyện cũng rất mệt.”

Lời này của Tô Đát hơi mang chút ý vị trêu ghẹo, nàng không muốn để không khí quá mức trầm trọng.

Ngược lại Thân Công Báo cũng không khách khí, hắn tiếp nhận ly nước nhấp một ngụm.

“Nương nương là người sảng khoái, ta cũng không thích vòng vo, có gì muốn nói, nương nương có thể nói thẳng.”

Tuy rằng tâm tư Thân Công Báo không thể thâm trầm như Khương Tử Nha, nhưng cũng đã sống ngàn tuổi, Tô Đát có chuyện muốn nói, hắn vẫn biết.

“Thân tiên sinh thích A Hỉ, lại không muốn vạch trần, không phải cũng là không muốn để muội ấy liên lụy và chuyện này? Tính tình A Hỉ dễ xúc động, nếu sau khi muội ấy và tiên sinh tâm ý thương thông, tiên sinh lại xảy ra chuyện gì, tất nhiên A Hỉ sẽ báo thù cho tiên sinh, nhưng nếu hai người chỉ là bạn bè, có lẽ muội ấy cũng chỉ khóc một hồi rồi thôi.”

Tô Đát nói, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Thân Công Báo một cái, dù biểu tình của hắn chưa thay đổi, nhưng Tô Đát biết mình đã nói trúng tâm tư của hắn rồi.

“Mệnh của yêu vô cùng dài, thời gian sau này, có lẽ Thân tiên sinh cũng sẽ bị quên đi, nhưng Thân tiên sinh vẫn lựa chọn như vậy, cho nên nói chúng ta có chung một con đường.”

Tô Đát phân tích không tồi, đây cũng là lý do vì sao nàng ngăn cản A Ngọc nói toạc ra tâm tư của Hồ Hỉ Mị, có lúc làm một đứa ngốc hoàn toàn không biết gì cả so với việc trở thành một người trưởng thành tâm tư thông suốt tốt hơn nhiều.

“Nương nương rất thông tuệ, ta cũng đã hỏi, rõ ràng nương nương có thể toàn thân mà lui, vì sao lại lựa chọn như vậy?”

Thân Công Báo đặt ly nước lên bàn, hỏi ra câu mình muốn hỏi.

Tô Đát nghe Thân Công Báo hỏi như vậy, sửng sốt một chút, ngược lại cười nói: “Có lẽ đây là số mệnh của ta đi, không biết từ lúc nào ta đã đem bản thân ở vị trí này, không có biện pháp thoát ra. Lúc ban đầu, ta cũng nghĩ cứ như vậy chờ ở hậu cung, chờ tới khi vận số của Đế Tân tận, đó là ngày ta tự do, nhưng sau đó ta lại động lòng trắc ẩn.”

“Nương nương là người thiện tâm, nhưng nương nương, nhân yêu khác biệt.”

Thân Công Báo uống cạn nước trà, “Trà trong cung nương nương không tồi, Đại vương tới, ta cáo từ trước.”

Thân Công Báo vừa rời khỏi, Đế Tân đã bước vào cửa phòng.

“Mỹ nhân, bên ngoài thời tiết rất đẹp, không bằng cô đi dạo cùng nàng?”

Đế Tân phát hiện mấy ngày gần đây Tô Đát không thích ra ngoài, luôn ở trong phòng, cũng không sợ buồn đến hỏng người, muốn đi cùng nàng ra ngoài đi dạo một chút.

Tô Đá nghe thấy thanh âm Đế Tân, đi ra đón.

“Đại vương, thiếp thân muốn xuất cung đi dạo, thiếp thân tới Triều Ca lâu như vậy, còn chưa đi đâu ngoài vương cung.”

Tô Đát đã sớm nghĩ kỳ, đợi khi Khương Tử Nha xuất hiện ở Triều Ca sẽ xuấ cung.

Khương Tử Nha không quen biết Tô Đát, mà Tô Đát cũng không sợ bị hắn nhận ra.

Đế Tân không nghĩ Tô Đát sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, nhưng vẫn đồng ý.

“Đương nhiên có thể, cô đi cùng mỹ nhân.”

Cũng rất lâu Đế tân chưa ra khỏi vương cung, từ sau khi hắn xưng vương, hắn không chỉ là Tử Thụ.

Nghĩ đến đây, Đế Tân có chút hoài niệm thời gian lúc trước trộm chuồn ra khỏi vương cung cùng Tử Diễn.

Chỉ là cuối cùng bọn họ đều đã trưởng thành, Tử Diễn đi khám phá núi sông, mà hắn phải ở lại Triều Ca bảo vệ cơ nghiệp tổ tông.

“Thật vậy chăng?”

Tô Đát kinh hỉ nhìn Đế Tân, sau khi thấy hắn gật đầu, vô cùng vui mừng nói lời cảm tạ.

“Cảm ơn Đại vương, Đại vương đối xử với thiếp thân thật tốt.”

Đế Tân nhìn phản ứng của Tô Đát, càng thêm xác định Tô Đát thích mình, chỉ là cùng nàng xuất cung thôi, nàng đã vui vẻ như vậy.

“Đại vương, chúng ta đi đổi quẩn áo đi, xuất cung như vậy quá khoa trương.”

Tô Đát quá mức cao hứng, thế nhưng đã quên thân phận của nàng khác Đế Tân, trực tiếp lắm lấy tay Đế Tân.

Đế Tân thấy tô Đát chủ động kéo tay mình, trộm gợi khóe môi, cũng không nhắc nhở Tô Đát.

“Được a, mỹ nhân cùng ta đi thay quần áo.”

Thanh âm Đế Tân vô cùng ôn nhu, như là muốn để Tô Đát chết đuối trong đó.

Tô Đát không nhịn được ngẩng đầu nhìn Đế tân, trùng họp nhìn vào con ngươi hắn, cái nhìn này làm cho mặt nàng không chịu khống chế nóng lên.

Diện mạo của Đế Tân tốt, khi nghiêm túc nhìn một người, là vô cùng phạm quy, đặc biệt là xưa nay tính tình hắn không tốt mà hiện giờ lại biểu hiện ra ôn nhu chưa từng có, rất dễ dàng làm người tin tưởng, Đế Tân toàn tâm toàn ý thích nàng.

Tô Đát hơi hơi lắc đầu, vứt bỏ hoàn bộ suy nghĩ vừa lóe lên của mình.

Đế Tân chính là đế vương a, sao hắn có thể dễ dàng thích một người, hiện giờ hắn sủng ái mình, tất nhiên là bởi vì mạo mỹ của bản thân, nếu mình trở nên già nua, trở nên xấu xí, khẳng định Đế Tân sẽ không thích.

Tô Đát tự tẩy não cho mình, sau khi thuyết phục bản thân, nhiệt độ trên má nàng đã biến mất.

Chỉ là tất cả động tác của nàng, lại không tránh được ánh mắt của Đế Tân.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện