Đào Hoa Yêu Nhiêu

Tự Luyến


trước sau

Ma quỷ nhập!!

Đào Hoa hận không thể đem ly trà nóng mới pha toàn bộ đều tưới lên trên đầu hắn.

Nhưng, gia hỏa Nhan Táp này, tuy rằng mở miệng là tản ra nồng đậm hơi thở của bà tám, nhưng lúc không mở miệng, lại tồn tại cảm giác áp bức mãnh liệt làm người khác không dám khinh thường.

Cho nên, Đào Hoa không có hành động thiếu suy nghĩ, rốt cuộc mình đang ở trong địa bàn của người khác.

"Cảm ơn đã giúp đỡ, nhưng tôi cũng không có ý nghĩ này." Đào Hoa nghiêm trang mà cự tuyệt.

"Đừng vội cự tuyệt tôi, cô có thể suy xét kĩ một chút, con người của tôi kỳ thật kỹ thuật giường chiếu cũng không tệ." Nhan Táp vội vàng bổ sung ưu điểm, ý đồ muốn thuyết phục Đào Hoa.

Thấy Đào Hoa không có chút nào dao động, Nhan Táp lại đưa ra điều kiện trao đổi.

"Trù nghệ của tôi rất tốt nha, cô muốn ăn cái gì, tôi đều có thể làm."

Trên mặt Đào Hoa cười như không cười, ngón tay nắm chặt chén trà cũng đã gân xanh đầy mình.

Một bữa cơm liền muốn bắt mình lăn lên giường sao, thì ra ở trong mắt bọn họ cô liền rẻ tiền như vậy?

Đã là nữ nhân của Mộc Diệc Sinh, lại diễn một bộ trinh tiết liệt nữ.

Huống hồ, ngày hôm qua không phải là cô còn bị thiếu niên kia đè ở trên giường mà cuồng thao loạn làm, lại nói tiếp, so với kỹ nữ còn không bằng. Ít nhất, khách làng chơi còn có trả tiền.

Mà cô đâu, lại phải đối mặt với việc bị tên quỷ hạ lưu này quấy rầy.

Ánh mắt Đào Hoa dừng ở trên gương mặt đẹp trai làm cho người mê muội của Nhan Táp, trong lòng lại phát ra một tiếng cười nhạo.

Người này quả nhiên là cùng Mai Thất ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, cá mè một lứa, rõ ràng lớn lên đẹp trai như vậy, thực ra mỗi người đều là mặt người dạ thú.

Nhan Táp thấy ánh mắt của cô, không khỏi nhếch lên khóe miệng, hắn vẫn là rất có tự tin với vẻ ngoài của chính mình, tuy rằng không có tinh xảo như Tiểu Cửu, nhưng tên Tiểu Cửu kia rốt cuộc chỉ là tên nhóc chưa mọc lông không phải hay sao, hắn chính là nam nhân vừa có khí chất vừa có mị lực thành thục.

Tục ngữ nói rất đúng, gừng càng già càng cay, rượu là cực phẩm trần gian, hắn chính là một ly rượu thuần ngon miệng, tự mình mời nữ nhân này nhấm nháp. Như thế nào, cũng nên có chút động lòng đi!

"Suy nghĩ xong chưa?"

Tuy nói hắn lớn lên cũng không tệ lắm, nhưng là ánh mắt nhìn người của nữ nhân này cũng quá trần trụi đi, làm hắn không khỏi có chút thẹn thùng.

Nhan Táp giờ phút này lại quên mất, vừa rồi hắn nhìn chằm chằm Đào Hoa, nhưng mà không thể so với lúc này được.

"Xong rồi, anh không phải gu của tôi."

Đào Hoa kiêu ngạo mà vung đầu, đứng lên liền hướng trên lầu bước đi, người này chính xác là có đủ ồn ào, xem TV cũng xem không được, không bằng trở về trên giường đánh một giấc nghe còn khả thi hơn.

Nhan Táp thiếu gia bị từ chối, cẩn thận cân nhắc chỉnh Đào Hoa câu nói kia không phải là miêu tả đồ ăn sao, có chút khó hiểu a.

Nam nhân không phải chỉ cần lớn lên đẹp trai kỹ thuật dẻo dai là được sao, nữ nhân này còn phải vừa miệng.

Nghiến răng ~ không có hứng thú...

Nhan Táp trong lòng chua chua mà thầm nói.

Truyện convert hay : Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Nghĩ Đương Cá Mặn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện