Đan Đại Chí Tôn

102: Ta Thắng


trước sau


- Quá hỗn đản.

- Cái quái gì.

- Kim Cương tông làm sao lại bồi dưỡng một tên súc sinh như thế.

Các đệ tử Thiên Sư tông cũng nhịn không được, thua thiệt hỗn đản này nghĩ ra.

Thanh Văn tức giận đến gương mặt xinh đẹp đều đỏ lên, vừa muốn giận dữ mắng mỏ, lại bị Khương Phàm đưa tay ngăn lại.

- Có thể!
- Cái này đều có thể? Ngươi có thể làm chủ sao?
Khương Phàm ở sau lưng cùng Dạ An Nhiên các nàng đánh thủ thế:
- Ngươi có thể thắng ta, các nàng lập tức sẽ nhảy.

- Nhảy đến khi tiểu gia ta hài lòng mới thôi?
- Đương nhiên!
- Không mảnh vải che thân?
- Như ngươi mong muốn.

- Tốt!! Tiểu gia ta cược!!
Bùi Tử Phong phấn khởi xoa xoa đôi bàn tay, trắng trợn phất tay:
- Đều tránh ra cho ta.

Các sư đệ, chuẩn bị kỹ càng lấy tiền, chờ một lúc nữa ai muốn nhìn mỹ nữ khiêu vũ, là phải bỏ tiền.

- Tránh ra, tránh ra, đều lui hết ra.

Các đệ tử Kim Cương tông thô lỗ xô đẩy đệ tử Thiên Sư tông, thanh lý ra một vòng tròn phạm vi trăm mét.

- Sư tỷ, Bùi Tử Phong là võ giả luyện thể.


Khương Phàm gánh vác được sao?
Thanh Văn lo lắng nói nhỏ, đây cũng không phải là trò đùa, nàng cũng không muốn mình và sư tỷ vừa về tông môn liền bị lột y phục.

Mặt mũi Tông chủ phải để đâu, mặt mũi Thiên Sư tông phải để đâu.

- Nhìn trước xem.

Dạ An Nhiên không biết Khương Phàm gánh vác được hay không, nhưng biết Khương Phàm không phải người ngu.

Chờ sau khi người Thiên Sư tông thanh tràng, Bùi Tử Phong lung lay cánh tay, nhìn chằm chằm Khương Phàm.

- Tiểu gia ta thân phận tôn quý, ta bắt đầu trước!
- Chớ nóng vội bắt đầu, nếu như ta thắng thì sao?
- Ngươi thắng? Ngươi có thể thắng sao!
- Nếu như ta thắng, đám người các ngươi đây cũng phải lột [email protected] y phục, ở chỗ này nhảy đủ một giờ.

- Tốt! Tiểu gia ta tiếp nhận! Ta bắt đầu trước!
Bùi Tử Phong không còn nói nhảm, vung lên nắm đấm thẳng tới Khương Phàm.

Mặc dù tính tình hắn cuồng một chút, nhưng tốc độ lại mau đến kinh người, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Khương Phàm, diện mục dữ tợn.

Một tiếng bạo hống, như hổ gầm sơn lâm!
Vung lên nắm đấm tạo ra tiếng gió chói tai, thẳng đến mặt Khương Phàm.

Một quyền này, chừng vạn cân lực quyền!
- Aaa...!
Rất nhiều nữ đệ tử Thiên Sư tông kinh hô quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn hình ảnh huyết thủy vẩy ra.

Toàn thân Khương Phàm căng cứng, hai tay giao nhau, ngạnh kháng trọng quyền.

m thanh trầm đục, toàn thân Khương Phàm run rẩy dữ dội, hai tay kém chút đánh vào trêи mặt, lại ngạnh sinh đón đỡ trọng quyền.

- A?
Bùi Tử Phong bất ngờ, thắt lưng gấm quấn lấy trêи trán gia hỏa này, hẳn là linh văn võ giả, vậy mà có thể ngạnh kháng lực quyền vạn cân của mình?
Khương Phàm lắc lắc hai tay.

- Ngươi chỉ có chút ấy lực lượng? Chờ lột y phục đi!
- Cuồng ngạo!! Để cho ngươi nếm thử cương khí Kim Cương tông!
Bùi Tử Phong lui lại vài chục bước, lần nữa lao đến, trong lúc phi nước đại đột ngột nhảy lên từ mặt đất, toàn thân dâng lên khí lãng chân thực hội tụ vào tay phải, đánh xuống Khương Phàm.

Lực quyền vạn cân, phối hợp với cương khí luyện thể.

Một quyền này chừng ba mươi ngàn cân!
Khương Phàm đứng yên ở đó, hai tay giao nhau, lần nữa ngạnh kháng.

Bành!!
Trọng quyền của Bùi Tử Phong ầm vang rơi xuống, đập ầm ầm trêи hai tay!
Thân thể Khương Phàm bỗng nhiên chìm xuống, hai chân trực tiếp c ắm vào trong đất, thẳng tới đầu gối.

Nhưng...!Khương Phàm chỉ đứng tại chỗ, đừng nói ngã xuống, lui cũng đều không có lui một bước.

- Đây là quyền thứ hai.

Ngươi thật chuẩn bị lột y phục?
- Hắn có thể gánh vác được sao?
Không chỉ có các đệ tử Kim Cương tông không thể tưởng tượng nổi mà các đệ tử Thiên Sư tông cũng đều rất bất ngờ.


Tiểu gia hỏa này nhìn gầy gò như thế vậy mà có thể chống đỡ được nắm đấm của Bùi Tử Phong?
Sắc mặt Bùi Tử Phong âm trầm xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Phàm một lát, lại nhếch miệng cười:
- Không nên gấp gáp, còn một quyền cuối cùng.

- Ngươi còn đang chờ cái gì? Muốn ăn trước ít đồ hay không? Nắm đấm này không đủ sức lực!
Khương Phàm rút hai chân ra, lắc lắc hai tay, kϊƈɦ th1ch Bùi Tử Phong.

Bùi Tử Phong nhắm lại mắt, hít một hơi thật sâu.

Đá vụn dưới chân rung động, cỏ dại đổ rạp, một cỗ khí lãng mãnh liệt từ toàn thân hắn bộc phát ra.

Khi hắn mở mắt, một khắc này, khí thế đại biến, cương khí trong nháy mắt bạo động, toàn bộ hội tụ đến cánh tay phải.

- Tiểu tử, một quyền này, không đủ sức lực, sẽ còn muốn mạng ngươi.

Bùi Tử Phong rống to, nhấc lên cương khí mãnh liệt đánh về phía Khương Phàm.

Trước Thiên Sư tông cấp tốc an tĩnh, tất cả mọi người nín thở ngưng thần.

Thanh Văn cũng nhịn không được mà dùng sức nắm chặt cánh tay Dạ An Nhiên.

Nhưng, Khương Phàm không dựng lên hai tay ngạnh kháng như vừa rồi, ngược lại là hướng về phía trước cất bước, vung lên một quyền, thẳng đến Bùi Tử Phong.

Trong chớp mắt, mạch máu phồng lên, máu tươi lao nhanh, trùng kϊƈɦ toàn thân.

Làn da nổi lên hồng quang, toàn thân bốc lên nhiệt khí.

Bành!
Răng rắc!
Song quyền đối kϊƈɦ giữa trời, Khương Phàm hoành hành không trở ngại, chấn vỡ nắm đấm Bùi Tử Phong.

Bùi Tử Phong vội vàng không kịp chuẩn bị, kêu thảm bay ra ngoài.

- Aaa...!! Tay của ta!
- A a a...!
Bùi Tử Phong nhìn tay phải rách rưới, hoảng sợ kêu rêи.

- Ngươi...!Ngươi làm gì?
- Ngươi chỉ có thể ngạnh kháng! Ngươi đây là phạm quy!

Các đệ tử Kim Cương tông quá sợ hãi, chỉ vào Khương Phàm giận dữ mắng mỏ.

- Nắm đấm cũng là bộ vị trêи người ta.

Dùng nắm đấm kháng, khác nhau ở chỗ nào.

Nếu như các ngươi không phục, vậy vừa rồi xem như ta đánh quyền đầu tiên.

Toàn thân Khương Phàm bốc hơi nóng, bỗng nhiên bạo khởi, xông về phía Bùi Tử Phong đang bị dựng lên tới.

- Tiếp, quyền thứ hai!
Khương Phàm gào thét mà tới, không chờ đối phương kịp phản ứng, trọng quyền bạo phát, tạo ra cương khí mãnh liệt, hung ác đánh vào lồ ng ngực của Bùi Tử Phong.

Thân thể Bùi Tử Phong bỗng nhiên cong lại, miệng há to phát ra tiếng kêu thảm thiết, phun ra máu tươi, thân thể nằm ngang bay ra ngoài.

- Dừng tay!
Các đệ tử Kim Cương tông quá sợ hãi, đang muốn ngăn cản, Khương Phàm đã vọt tới.

- Quyền thứ ba!
Khương Phàm xoay người quơ tay giống như vung roi sắt, đối mặt Bùi Tử Phong, một khắc này, trọng quyền trùng kϊƈɦ, thẳng đến ngực hắn.

Răng rắc!
Xương ngực vỡ vụn, b ắn ra trong thân thể nổ đâm xuyên qua nội tạng.

Hai mắt Bùi Tử Phong lồi ra ngoài, bay rớt ra mười mấy mét, trùng điệp nện ở trêи một tảng đá.

Khương Phàm tản ra nhiệt khí toàn thân, lạnh lùng nhìn Bùi Tử Phong thất khiếu rướm máu.

- Ba quyền, hình như ngươi không đứng lên nổi.

Ta, thắng..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện