Đại Boss, Đừng Nói Dối

Chương 1


trước sau

Advertisement
- Uh... nóng quá... trong người thật khó chịu.

Cô nằm trên giường quằn quại, người cô nóng ran, toàn thân đổ mồ hôi, cô không biết mình đang làm gì ở đây, cô cố gắng gượng dạy, đảo mắt một vòng thì biết mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, ở bên trong kia còn có tiếng nước chảy hình như có người đang tắm.

- Chết tiệt! Mình phải nhanh rời khỏi đây.

Đoán được tình hình hiện tại của mình, cô vội gắn sức mà bỏ chạy.

Bên ngoài, trời đang mưa khá lớn, cô mãi chạy cho đến khi một ánh đèn pha chiếu thẳng vào người.

Cô hoảng hốt mất đà ngã xuống đường.

- Thiếu gia có người ngã trước xe.

Người tài xế trong xe nói với một người đàn ông ngồi phía sau.

- Xuống xem đi, rồi cho một chút tiền là được rồi.

Người đàn ông lạnh nhạt đáp.

- Anh sao mà vô cảm vậy, lỡ người ta bị gì thì sao?

Người phụ nữ ổng ẹo ngồi bên cạnh anh nói, vừa nói cô ta vừa lấy tay xoa trước ngực anh.

Ở bên ngoài, người tài xế đến gần hỏi cô có bị làm sao không, còn lấy ra ít tiền đưa cô nhưng cô vẫn không đáp lại.

Cô hoàn toàn kiệt sức rồi. Trong người mỗi lúc một khó chịu hơn. Cô thậm chí còn không nghe được người tài xế đó nói gì.

Thấy biểu hiện của cô rất lạ, người tài xế chẳng biết làm gì đành quay lại hỏi người đàng ông sau xe kia.

- Thật là phiền phức.

Nói xong anh cũng bước xuống xe xem sau, người phụ nữ bên cạnh anh thấy thế cũng xuống theo anh luôn.

Thấy cô chóng tay xuống đường, quần áo đã bị mưa làm cho ướt nhẹp, lộ ra phần ngực quyến rũ, hơi thở thì hổn hển. Anh nhíu mày, sau đó bế cô lên trước sự ngạc nhiên của người tài xế và người phụ nữ.

- Lâm! Anh đang làm gì vậy? Sao lại bế cô ta.

Người phụ nữ đó chất vấn anh, vẫn là cái giọng ổng ẹo đó.

Anh liếc cô ta một cái.

- Nhiều lời, tự bắt xe về đi.

Thấy ánh mắt anh đáng sợ như thế cô ta cũng im luôn.

Sau đó anh bế cô lên xe đi mất.

- Giờ chúng ta đi đâu đây, thiếu gia?

- Đến Tân Hoàng. (Tân Hoàng là khách sạn xa hoa bậc nhất cả nước, nơi đó thường có giới thượng lưu và người nổi tiếng hay lui tới).

Anh trả lời tài xế mà ánh mắt vẫn luôn chăm chăm nhìn vào cô.

Còn cô, lúc này đang mơ màng, cảm thấy người có phần dịu hơn lúc trước nhưng vẫn còn khó chịu, nằm trong lòng anh cô liên tục ngọ nguậy, hơi thở mỗi lúc một gắp gáp.

Xe đã dừng trước khách sạn, vì đây là khách sạn của anh nên anh chẳng cần phải làm thủ tục gì cả,

anh cứ thế mà bế cô lên phòng Vip vốn là phòng riêng của anh.

Vừa mở cửa ra, anh đã lao ngay vào tắm, anh xé bỏ lớp quần áo ướt nhẹp của cô ra, để lộ một thân hình mảnh khảnh trắng nõn, không tùy vết.

Phải nói cô có một thân hình vô cùng hoàn hảo, đường cong hình chữ S rất rõ ràng, gương mặt lại xinh đẹp sắc xảo, nhìn cô lúc này quyến rũ đến mê người.

Anh bổng chốc cũng không chịu được nữa, anh cúi người hôn lên đôi môi hồng hào của cô. Cô cứ nghĩ mình đang mơ nên cô cũng phối hợp theo. Nhưng sự phối hợp đó rất non nớt, suy cho cùng thì đây cũng là lần đầu cô làm loại chuyện này.

Anh đưa lưỡi vào trong tham lam khuấy động, hút hết mật ngọt trong miệng cô. Cô bắt đầu thấy thân thể mình trở nên kì lạ, như có thứ gì đó chạy vào trong người làm cho cô ngứa ngấy.

Cô toàn thân không còn chút sức lực nào, đứng cũng không vững, nhưng đôi tay rắng chắc của anh đã giữ cô lại. Anh bắt đầu trút bỏ hết quần áo trên người lộ ra thân hình săn chắc.

Anh hôn cô từ phòng tắm ra đến giường, tay anh di chuyển từ eo lên đôi gò đồi của cô, nó rất mềm làm cho anh không kìm được mà nhào nặng một cách thô bạo.

Bị đụng vào nơi nhạy cảm cô bất giác run người phát ra những âm thanh ma mị.

Anh nghe được cô phát ra những âm thanh đó mà thêm phần kích thích. Tay anh luồn vào nơi *** ***** nhỏ ấm nóng và ướt át cứ thế mà khuấy động nó. Anh từ từ cho vật nam tính vào trong.

- Á.... ưm... đau quá!

Cô hét lên vì quá đau, nước mắt cũng bắt đầu chảy xuống, làm ướt cả gối.

Cô cảm thấy kì lạ, giấc mơ của cô sao lại chân thật đến thế. Thần trí cô lúc này đã bị thuốc làm cho không phân biệt được là mơ hay thật nữa rồi.

Thấy cô khóc, anh nhẹ nhàng cuối xuống, cắn nhẹ vào tai cô rồi nói nhỏ.

- Ngoan, một lúc sẽ không thấy đau nữa.

Giọng nói của anh trầm ấm truyền vào tai trấn an cô. Nói rồi động tác của anh cành lúc càng nhanh hơn.

Cô phát ra những âm thanh rên rỉ, thân thể khó chịu không ngừng cầu xin anh giúp đỡ.

Hai người ôm chặt lấy nhau, làm việc cả đêm, căng phòng lan tỏa đầy mùi của ái tình.

Truyện convert hay : Danh Môn Thiên Hậu: Trọng Sinh Quốc Dân Thiên Kim

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện