Cuồng Ngạo Thương Khung [Đồng Nhân Đấu Phá]

Chương 11


trước sau

Advertisement
" Cấm chế trên người tỷ ba ngày nữa sẽ tự giải, ta phải đi trước nếu không cả xà nhân tộc đều truy sát ta. À, tỷ nói tỷ tới đây tìm dị hỏa không ai trong tộc biết phải không? Vậy tỷ chịu khó ở đây tới ba ngày đi rồi về. "

Tiêu Đình không quay đầu lại, vừa nói xong đi mất hút, bỏ lại nữ vương một mình trong hang động.

" Ngươi!" "

Mỹ Đổ Toa nén giận không lên tiếng nữa, nhìn nàng kịch liệt thở dốc, khuôn ngực phập phồng lợi hại, gương mặt đỏ bừng, đủ biết nàng tức giận đến nhường nào.

Nhìn ánh mắt như muốn gϊếŧ người của nàng, Tiêu Đình không khỏi rét lạnh, nữ nhân này công lực hỏa hầu thật sự kinh người, kẻ nào kiếp trước phải tạo tội ác tài trời, sau này mới may mắn cưới được nàng.

Đứng chờ ở bên ngoài gần nửa giờ, không nghe thấy nàng có động tĩnh gì, Tiêu Đình liền đi vào.

" Ngươi còn trở lại làm gì? "

Tiêu Đình giả điếc đi tới nhặt lên kim sắc quang cầu đang nhốt dị hỏa bên trong, sau đó nhanh chân một đường đi thẳng.

" Ta quên lấy dị hỏa, xin lỗi đã làm phiền sự thanh tịnh của tỷ, ta đi ngay đây. "

" Ngươi..."

Đi được nửa đường, cô quay người lại nhìn bóng dáng cô độc của xà nữ, không khỏi phì cười, thu dị hỏa vào trữ vật, cô lấy ra một cái áo bào bước tới khoác lên người nàng, không đợi nàng có phản ứng đã ôm vào lòng bế thốc nàng lên.

" Ngươi muốn làm gì? " Nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, thì Tiêu Đình hẳn chết không dưới vạn lần.

" Để ta đưa tỷ về, nếu tỷ nói không cần ta sẽ dừng lại ngay. Ta phải làm sao để tỷ mới tin là ta không có ác ý gì với xà nhân tộc của tỷ đây? "

" Ta không cần. "

Tiêu Đình vì giữ thể diện cho nàng, đã phải vô cùng khổ sở nén cười, cái nữ nhân khẩu thị tâm phi này, cô rút ra kinh nghiệm, đối với người như vậy, không nên nghe theo lời nói của họ.

Ra khỏi sơn động thì trời đã muốn sáng, Tiêu Đình mang theo xà nữ bay về ốc đảo, bốn nữ xà kia đã không thấy đâu. Trước lều vải của cô có đặt cái dĩa hôm qua đã được lau rửa sạch sẽ, Tiêu Đình khẽ cười, những xà nhân tộc này thật sự cũng rất đáng yêu!

Tiêu Đình chậm rãi bay trên không tìm bốn xà nữ, cô lo giữa đường họ lại gặp người xấu. Được hơn một giờ tìm kiếm cuối cùng cô cũng tìm thấy, tạ trời họ vẫn bình an.

Tiêu Đình đáp xuống một cồn cát cách họ khá xa chậm rãi đi theo. Nữ vương Mỹ Đổ Toa thấy hành động kỳ quặc mờ ám của Tiêu Đình cũng không buồn hỏi, dù sao bây giờ tu vi nàng đã bị phong bế, dù Tiêu Đình có làm gì nàng cũng không thể cản được.

" Bốn người họ là ta cứu được từ một nhóm thợ săn nô ɭệ, ta có ý muốn tiễn họ an toàn trở về bộ lạc nhưng họ nhất quyết từ chối. Còn nói chẳng thà bỏ mình ở sa mạc, cũng không thể làm lộ nơi ở của xà nhân tộc. Là nữ vương của xà nhân tộc, tỷ thật sự rất may mắn khi có những con dân đoàn kết hết lòng trung can nghĩa đảm kiên cường như thế, ta chỉ có thể âm thầm đi theo bảo hộ họ từ xa. "

Mỹ Đổ Toa nhìn bốn xà nữ đang dắt díu nhau đi trong cái nắng khắc nghiệt của sa mạc, biểu cảm trên mặt không thay đổi, bất quá ánh mắt đã dịu đi vài phần, như bị hòa tan.

" Xà nhân tộc bọn ta sinh tồn ở sa mạc vốn đã vô cùng khó khăn, bất đắc dĩ vì sinh nhai, có một vài bộ lạc phải đánh cướp thương đoàn để gắng gượng qua ngày, vô tình lại làm quan hệ giữa xà nhân tộc và Gia Mã đế quốc càng thêm gay gắt, còn phải thường xuyên chống chọi lại sự đàn áp của những tộc đàn yêu tộc khác, chúng ta có thể sống được đến ngày hôm nay vốn đã không dễ dàng gì... "

" Cho nên tỷ mới muốn mượn dị hỏa để tiến giai, đột phá lên Đấu Tông? Việc này là cửu tử nhất sinh, nếu thành công tỷ có thể tiếp tục chống đỡ cho cả xà nhân tộc, nhưng nếu thất bại tỷ sẽ chết, trong tộc lại mất đi một Đấu Hoàng, một thủ lĩnh tinh thần của xà nhân tộc. "

" Trên đời này không có chuyện ngồi mát ăn bát vàng, phú quý đều là từ trong hung hiểm đổi lấy. Bổn vương nếu thất bại sẽ có một nữ vương khác lên tiếp tục dìu dắt xà nhân tộc, nên cơ hội có thể mau chóng tiến giai này, bổn vương phải tận dụng, có như vậy mới có thể giúp xà nhân tộc kéo dài hơi tàn, ta muốn đưa tộc nhân của ta rời khỏi sa mạc khô cằn này!"

Mỹ Đổ Toa không ngờ mình lại nói nhiều chuyện với người lạ, Tiêu Đình lại không ngờ người trước mặt lại có nhiều trăn trở và trách nhiệm như thế. Trầm ngâm nhìn Mỹ Đổ Toa một lúc, Tiêu Đình nghiêm nghị lên tiếng.

" Nếu ta nói ta có thể giúp tỷ tăng lên ít nhất là bốn phần cơ hội thành công tiến giai, còn có thể giúp mọi người trong xà nhân tộc cải tổ lại thân thể tỷ có tin không? "

Nữ vương Mỹ Đổ Toa kinh ngạc nhìn Tiêu Đình, cô cũng không né tránh ánh mắt của nàng, hai người cứ thế yên lặng nhìn nhau thật lâu không nói lời nào.

Đôi con ngươi màu tím của nàng như muốn nhìn xuyên suốt con người của Tiêu Đình, nhìn vào con ngươi đen láy trầm tĩnh không gợn sóng, không có bất kỳ tham vọng nào của Tiêu Đình, nàng thật không tìm ra tia dị dạng nào, cho dù có thể tin Tiêu Đình không có ý xấu với xà nhân tộc nhưng...

Mỹ Đổ Toa là người đầu tiên quay đi kết thúc màn đối mắt.

" Trên đời này không có bữa cơm nào là miễn phí, ngươi vì cái gì mà muốn giúp tộc ta? Cho dù ngươi thật sự là xuất phát từ thật tâm thiện ý muốn giúp đỡ chúng ta, tộc ta cũng không thể cứ thế mà tiếp nhận. "

" Nếu chỉ vì lòng tự tôn và thể diện quá cao, mà bỏ đi một cơ hội có thể giúp tộc nhân của mình, có đáng không? Nếu tỷ không muốn mắc nợ ân tình của người khác, thì muội có việc cho tỷ làm đây, muội đến sa mạc Tháp Qua Nhĩ này là để tìm dị hỏa, xà tộc ở sa mạc hẳn phải quen thuộc địa hình hơn muội, đến lúc đó nhờ mọi người tìm giúp muội những nơi có khả năng có dị hỏa, dù tìm được hay không thì muội cũng sẽ rất cảm kích, không ai nợ ai, có được không? "

Nữ vương Mỹ Đổ Toa nhắm mắt dưỡng thần không trả lời câu hỏi của Tiêu Đình, nàng đang cố gắng tìm cách phá giải cấm chế. Nàng sẽ không bỏ qua hành động khinh nhờn của Tiêu Đình hôm nay đối với mình.

Bốn xà nữ đi được một lát thì gặp được một toán lính tuần tra của xà nhân tộc, được hộ tống an toàn về bộ lạc, Tiêu Đình cũng nhẹ nhõm phần nào. Cô nhờ Tiểu Hỏa truy tìm khí tức của xà nhân tộc, bắt đầu bay đi. Tìm khí tức của một người giữa sa mạc bao la thì khó, nhưng tìm một nơi tập trung vô số xà nhân tộc có khí tức nồng đậm, không tìm được cũng khó.

Bay đến giữa trưa thì Tiêu Đình gặp được bộ lạc đầu tiên của một trong tám bộ lạc của xà nhân tộc. Hai chữ bộ lạc làm Tiêu Đình không khỏi liên tưởng tới tới sự thô sơ đơn giản với những túp lều tạm bợ, nhưng không.

Bộ lạc này có tên là Mị xà bộ lạc, chính là một tòa thành kiên cố, tường thành cao gần mười mét, dài gần bốn cây số. Xung quanh canh phòng nghiêm ngặt như thiên la địa võng, các trạm canh gác bố trí dày đặc, mọi người trong thành đều tấp nập bận rộn, cuộc sống không khác gì so với nhân tộc.

" Tỷ ở đâu? "

Đáp lại chỉ là im lặng .

" Nếu tỷ không nói thì ta đáp xuống đây vậy, để mọi người ở đây đều có thể chiêm ngưỡng khí độ vương giả của tỷ. "

" Ngươi ... "

Sau đó... không có sau đó, chỉ nghe tiếng thở phì phì cật lực nén giận của xà nữ, mau về tới xà nhân tộc cũng tốt, đỡ phải tức chết!

" Hướng nam đi thêm hai trăm dặm có một ngọn núi, thần điện của bổn vương ở đó. "

Hai trăm dặm về hướng nam quả nhiên có một ngọn núi đá khá lớn, dưới chân núi có một tòa thành quy mô, lớn hơn tòa thành của Mị xà bộ lạc gấp mấy lần, đứng sừng sững giữa sa mạc. Tường thành cao đến hàng chục mét, kiến trúc nguy nga hùng vĩ không thể tả xiết, với hơn mười mấy tòa tháp cao chót vót. Tòa thành này là thần điện của nữ vương Mỹ Đổ Toa.

Hiện giờ đã sụp tối, là giờ giới nghiêm nên toàn bộ cửa thành đều đóng, trên tường thành, từng toán xà nhân hộ vệ được trang bị võ trang tận răng tuần tra vô cùng nghiêm cẩn. Trên trời có hơn mười con hắc điêu đang bay lượn thám sát xung quanh, nếu có động tĩnh bất thường nào, chúng sẽ lập tức báo động cảnh giới.

Rải rác trong thành có rất nhiều võ sĩ mang trên người chiến giáp có hình dáng kì dị, khuôn mặt người nào cũng âm trầm lạnh lùng không cảm xúc. Những lính tuần vệ khác thấy họ đều cung kính, họ là thân vệ của nữ vương Mỹ Đổ To , xung quanh họ tầm mười mét không ai dám đến gần, khí thế thật sự vô cùng cường hãn.

Tiêu Đình từ xa nhìn một màn như thế không khỏi đổ mồ hôi lạnh, này là khó khăn kéo dài hơi tàn đây sao. Nếu không phải xà nhân tộc phải đối mặt với uy hiếp từ bốn phương tám hướng, thì với sự đoàn kết đồng lòng của tất cả người dân trong xà nhân tộc, họ đã sớm vươn lên, làm bá chủ một phương. Cô hiện tại rất đau đầu, không biết làm sao để vào thành được.

Tiêu Đình đặt xà nữ xuống một bãi đá gần đó, chính mình cũng ngồi bên cạnh, lấy giấy bút ra hí hoáy viết đến tận hai trang giấy có thừa, chờ cho mực khô rồi xếp ngay ngắn lại dúi vào tay xà nữ.

" Tỷ giữ lấy, đừng vứt, chỉ xem qua một lần thôi cũng được. Tỷ có thể xem muội như người điên hay lo chuyện bao đồng cũng không sao, đọc xong tờ giấy này, nếu tỷ muốn bàn chuyện, hãy trở lại, muội sẽ ở đây chờ tỷ. "

Tiểu Đình lấy ra kim sắc quang cầu đang nhốt Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, đặt vào lòng xà nữ, sau đó giải khai huyệt đạo trên người nàng, để nàng có thể tự do hoạt động.

Vừa giải khai huyệt đạo, Tiêu Đình thoáng nhíu mày lắc lắc đầu, ẩn ẩn cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, đau nhức.

" Ta biết tỷ là nữ vương xà nhân tộc, chưa bao giờ có ai dám vô lễ bất kính với tỷ. Thời gian qua ta đã không phải với tỷ, mong tỷ đừng giận, nhưng tỷ hiện tại không gϊếŧ được ta, ta chờ tỷ tấn cấp Đấu Tông, đến lúc đó tỷ tùy thời đều có thể tìm ta. "

Xà nữ vốn định ném đi kim sắc quang cầu trong tay đi, nhưng khi nghe nửa câu cuối của Tiêu Đình, liền từ bỏ ý định.

Khi bổn vương tấn cấp Đấu Tông, người bổn vương tìm đến lấy mạng đầu tiên sẽ là ngươi. Nàng không nói lời nào quay đi thì bị Tiêu Đình giữ lại.

" Ngươi còn muốn gì nữa! "

Tiêu Đình rầu rĩ nhìn bộ dạng căm phẫn của xà nữ, cũng không muốn mở miệng, tới gần nàng điểm vài huyệt đạo sau gáy và sống lưng giải trừ cấm chế phong bế tu vi trên người nàng.

Cảm nhận đấu khí đang cuộn chảy trong người, tu vi đang dần khôi phục trở lại, chỉ trong chốc lát nàng đã trở lại là Đấu Hoàng cửu tinh đỉnh phong như ngày nào.

Xà nữ phẫn nộ phóng ra uy áp của cường giả, tiến tới nắm lấy cổ áo của Tiêu Đình ghì chặt, dùng ánh mắt dữ tợn yêu dã tràn ngập hàn ý, muốn ăn tươi nuốt sống nhìn chằm chặp vào Tiêu Đình.

Tiêu Đình bất động thanh sắc cũng phóng xuất ra uy áp Đấu Tông của mình ra, trong lòng bất mãn cực độ, đến nỗi đôi mắt cũng đỏ lên, không hề cố kỵ trừng mắt nhìn vào đôi con ngươi màu tím đang lưu chuyển của nàng.

Xà nữ nhìn thấy đôi con ngươi đỏ như máu của Tiêu Đình cũng giật mình không nhẹ, nhưng chỉ ít lâu sau trong mắt nàng ngoài nét tức giận, còn pha lẫn sự khinh bỉ xem thường.

" Thảo nào trên người ngươi lại không có quá nhiều khí tức đáng ghét của nhân tộc, ngươi tới đây có mục đích gì?"

" Đủ rồi, ta không hiểu tỷ muốn nói gì, nhưng ta cũng không bao đồng đến mức cứ mãi áp mặt nóng vào mông lạnh, nếu tỷ không cần thì hiện tại có thể đi được rồi! "

Xà nữ cười lạnh khinh bỉ: " Hừ, ta có thể khẳng định ngươi không phải là mật thám của triều đình, bời vì ngươi... ngay cả chó săn cũng không bằng. Nói, ngươi làm việc cho tộc đàn yêu tộc nào, đến đây có mục đích gì với xà nhân tộc của ta. "

" Chó săn?"

Tiêu Đình nghiến răng gằn từng tiếng một, tâm tình vô cùng kích động, khiến khí tức xa lạ trên người như hồng hoang mãnh liệt lan tràn ra đè ép bốn phía, mang theo hơi thở cường đại khủng bố chỉ yêu tộc mới có.

Mỹ Đổ Toa cảm thấy lồng ngực có chút nặng nề hít thở không thông, thoáng lùi về sau vài buớc. Từ sâu trong mật thất của thần điện Mỹ Đổ Toa, ba thái thượng trưởng lão của xà nhân tộc đang ngồi tĩnh tọa tiềm tu, cũng có thể cảm nhận được khí tức khủng bố do Tiêu Đình phát ra, cả ba đều giật mình thảng thốt thầm hô không ổn, không biết là cường giả yêu tộc nào đi vào địa phận của xà nhân tộc.

" Cái gì mà yêu tộc? Ta không hiểu tỷ đang nói gì, nếu tỷ cảm thấy ta chướng mắt, thì cứ xem như ta chưa từng nói gì! Cáo từ! "

Không đợi xà nữ kịp có động thái gì, Tiêu Đình đã vận chân nguyên trong người mình lên cực hạn, bàn chân dẫm mạnh xuống đất lấy đà, thân hình bay đi như tên bắn, để lại một bãi bụi cát mịt mù bên dưới.

Có lẽ Tiêu Đình cũng không biết, vì sao chỉ vì một câu nói của xà nữ mà cô lại kích động đến như vậy, nơi đây không phải là thành thị của nhân tộc, mà cả vùng trong phạm vi trăm dặm này đều là địa bàn của xà nhân tộc. Khí tức yêu tộc ở đây vô cùng nồng đậm, vô tình đã ảnh hưởng tới Tiêu Đình.

Tiêu Đình bay đi được một lúc thì cơn đau đầu kỳ lạ lại bắt đầu phát tác. Cô bắt đầu cảm thấy hoa mắt khó thở, cả người nóng đến lợi hại, thân nhiệt ngày càng tăng, tim đập càng lúc càng nhanh.

Đôi mắt của Tiêu Đình lúc này đã long lên nét dã tính vốn có của yêu tộc, khí tức trên người cũng đã khác, cô chỉ có thể làm một việc duy nhất lúc này, là chạy càng xa càng tốt khỏi địa bàn của xà nhân tộc, nếu không cô sẽ chết thảm hơn chữ thảm.

Tiêu Đình cứ thế vô định bay đi không biết bao lâu, lại nặng nề đáp xuống một rặng núi đá cách nơi ở của xà nhân tộc gần một trăm hai mươi dặm. Cô mệt mỏi lê thân tới ngồi trên một tảng đá, không ngừng ôm đầu. Cách hướng cô ngồi không xa, có một nhóm yêu tộc đang đi về tới.

Nhóm yêu tộc này gồm hai mươi người, đang dùng yêu thú thồ chở khá nhiều hàng hóa. Tất cả đều là sư tử lông vàng, tuy chưa hóa hình người nhưng đều đã có thể đứng bằng hai chân và nói được, trên người vận y phục bằng vải và chắp vá bằng da lông ma thú.

Hai tên đi đầu với thực lực Đấu Hoàng nhất tinh và tam tinh, không ngừng la hét đốc thúc thuộc hạ đi ở phía sau, đẩy nhanh tốc độ và coi sóc hàng hóa cẩn thận.

" Bọn nô tài các ngươi còn không mau nhanh chân lên, nếu để lỡ việc tốt của đại vương, ta xem các ngươi có gánh nổi không. "

" Cẩn thận một chút , đây đều là lễ vật tiến cống mà đại vương đặc biệt chuẩn bị để dạm hỏi nữ vương Mỹ Đổ Toa, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, ta và các ngươi đều không gánh nổi. "

Lại là cách đó không xa có hai mật thám của xà nhân tộc đang đi tuần tra, thấy một đoàn Kim Mao Sư Vương từ xa đang tiến đến, không khỏi kinh hãi, liền cắt cử một tên quay về báo tin, tên còn lại ở lại tiếp tục quan sát tình hình.

Về phần nữ vương Mỹ Đổ Toa, sau khi bị Tiêu Đình bỏ lại, nàng hậm hực quay về thần điện, sau khi tắm gội thay đổi cung trang, liền đi ra hậu viện sau núi. Nơi đây là cấm địa của xà nhân tộc, chỉ nàng mới có thể đi vào, khu vực sau núi có một bãi đất bằng phẳng to như một sân bóng, xung quanh có rất nhiều khối đá to xếp vòng quanh bãi đất theo hình tròn.

Xung quanh bãi đá trồng rất nhiều tre trúc để che chắn tầm nhìn, ở giữa bãi đất là một ao nước màu trắng ngà, ở giữa sa mạc nhưng nơi đây nhiệt độ lại vô cùng thấp.

Cả ao nước đều tỏa ra hàn khí lượn lờ, càng tới gần hàn khí càng lợi hại, nếu để ai nhìn thấy chắc sẽ chảy cả nước dãi thèm thuồng, vì đây là Băng Linh Hàn Tuyền, chỉ một giọt thôi đôi khi có tiền cũng không mua được, ở đây lại có cả một ao!

Có một con đường nhỏ dẫn ra giữa ao, Mỹ Đổ Toa mang theo quang tráo kim sắc đi ra giữa ao. Ở giữa ao có đặt sáu trụ đá vây tròn lại, nàng thả kim sắc quang tráo xuống đó. Có thể dùng mắt thường thấy được mỗi khi Thanh Liên Địa Tâm Hỏa khẽ lay động, quang tráo kim sắc sẽ hút vào Băng Linh Hàn Tuyền áp chế dị hỏa, nàng chính là muốn dùng Băng Linh Hàn Tuyền để cầm giữ và áp chế Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, để bản thân có thêm một chút thời gian chuẩn bị cho việc tiến giai bằng dị hỏa.

Làm xong mọi việc, nàng đang định về tẩm điện của mình thì lại có tin cấp báo, nghe xong nội dung cấp báo cũng khiến nàng nhíu mày thật lâu. Liền cho gọi tam đại trưởng lão đến để thương nghị.

.....................................................................

Tam Đại thái thượng trưởng lão đều là ba lão thái bà, thoạt nhìn có vẻ gầy yếu chỉ một cơn gió là sẽ bị thổi bay, nhưng ánh mắt lại vô cùng lợi hại, tinh quang sắc bén, là cao thủ số một số hai trong tộc. Một trong ba người sau khi nghe xong tin cấp báo, không nhịn được đập mạnh tay lên bàn.

" Hừ, tộc Kim Mao Sư Vương vẫn chưa từ bỏ ý đồ với tộc ta. Hôm nay lại có ý muốn đến cầu thân, tên sư vương lại phái đến hai cánh tay đắc lực nhất của mình, đều là Đấu Hoàng, ngụ ý đã quá rõ ràng. "

" Trước đây khi hắn chưa tiếp quản sự nghiệp của người tiền nhiệm, đã một lần đến cầu thân, tộc ta đã phải vận dụng hết mọi cách để khéo léo từ chối, mới thoát được một kiếp. Nhưng hôm nay có lẽ chúng sẽ không dễ dàng chấp nhận thoái thác của chúng ta. " Một trưởng lão khác tiếp lời.

" Hừ, sĩ khả sát bất khả nhục, cho dù là đại vương của chúng có đến, kết quả cũng không thay đổi. Chúng ta không phải là quả hồng mềm để người khác có thể cầm trên tay tùy ý định đoạt. "

Nữ vương Mỹ Đổ Toa ngồi trên bảo tọa, từ đầu đến cuối vẫn chưa nói câu nào, nàng chống tay lên cằm, trong lòng âm thầm suy tính, toàn thân đều
Advertisement
toát ra lãnh ý kinh nhân.

" Nếu ba vị trưởng lão đều chung có suy nghĩ như bổn vương, vậy bổn cương cũng không nói nhiều, truyền lệnh xuống toàn thành giới bị, triệu tập bát đại thủ lĩnh của bát đại bộ lạc, sẵn sàng ứng chiến. Mở cửa đón khách. "

Sau lệnh triệu tập, cả xà nhân tộc lúc đều khẩn trương đề cao cảnh giác, chiến ý ngất trời, chỉ cần một hiệu lệnh của nữ vương bệ hạ, họ sẵn sàng ứng chiến bất kỳ lúc nào.

Cách thần điện của xà nhân tộc một trăm hai mươi dặm, là một tràng diện khác. Tiêu Đình lúc này do vừa bị đau đầu, lại vừa bị khí huyết yêu tộc trong người ảnh hưởng, đầu óc đã muốn mụ mị, cảnh vật trước mặt cũng mông lung vặn vẹo.

" Đình nhi ngoan, mau vào nhà nhỏ đất nung, ở ngoài lúc này sẽ rất nguy hiểm. "

" Ân .. dạ .. "

Tiêu Đình lắc lắc đầu cố tìm thanh tỉnh, tay không ngừng đấm đấm vào đầu, thần thức câu thông với trữ vật định lấy ra nhà nhỏ, không ngờ lại lấy ra mấy lọ đan dược hồi sức.

Uống vào một lát sẽ có sức chống chọi với cơn đau đầu, cô ngô nghê suy nghĩ như một người say không còn tỉnh táo, cứ thế một lần uống hết số dược trong bình.

Chân nguyên cùng khí tức của Tiêu Đình vốn đang hỗn loạn, nay dưới tác dụng của đan dược, như thêm dầu vào lửa càng thêm bạo phát. Từ những lỗ chân lông trên người Tiêu Đình, ẩn ẩn tỏa ra từng luồng hắc khí nhàn nhạt, cô bây giờ muốn có bao nhiêu đáng sợ dọa người liền có bấy nhiêu.

Nhóm yêu tộc kim sư đang trên đường áp tải lễ vật, đi được một lúc lại thấy có người ngồi ở chắn ở con đường phía trước, tu vi không rõ nhưng toàn thân hắc khí lượn lờ, khí tức yêu tộc mang theo hơi thở cường đại, khiến cả đoàn không khỏi e dè khiếp sợ.

Hai tên sư vương dẫn đầu ra lệnh cho đoàn người dừng lại, bắt đầu thảo luận cách xử lý.

" Đại ca, tên yêu tộc đang chắn ở phía trước tu vi không rõ, nhưng khí tức lại vô cùng cường đại, nếu nói là tình cờ trùng hợp ngồi ở đây, có đánh chết ta cũng không tin. "

" Dù sao đây cũng không phải địa bàn của chúng ta, ra ngoài hành sự vẫn không nên quá vọng động, cẩn thận một chút, hoàn thành nhiệm vụ đại vương giao phó vẫn là quan trọng hơn. "

" Chúng ta cứ đứng đây mãi hay sau, hẻm núi đó là đường nhanh nhất để tới thần điện Mỹ Đổ Toa. "

" Được rồi, chúng ta đến thăm dò bắt chuyện thử xem, nếu không được cứ tùy cơ ứng biến. "

Hai tên thủ lĩnh ra lệnh cho thuộc hạ đặt lễ vật xuống, cả nhóm tiến đến chỗ Tiêu Đình. Tiêu Đình tự nhiên phát hiện có người đến gần, cũng đứng dậy trừng mắt nhìn kẻ mới đến, gương mặt cô vì đau đớn trong đầu không ngừng truyền đến, có chút vặn vẹo khó coi, đôi đồng tử đỏ ngầu nhìn chằm chằm những kẻ mới đến.

Từ ánh mắt cho đến biểu cảm trên gương mặt Tiêu Đình, trong mắt của đám sư vương lại nghĩ Tiêu Đình có địch ý với bọn họ, không ai bảo ai tất cả đều đồng loạt tuốt ra vũ khí, thần tình ngưng trọng sẵn sàng ứng chiến bất cứ lúc nào.

Tên thủ lĩnh được gọi là đại ca tiến lên phía trước hướng Tiêu Đình ôm quyền.

" Vị tiểu thư phía trước, chẳng hay thuộc tộc yêu nào, huynh đệ chúng ta thuộc tộc Kim Mao Sư Vương ở Xuất Vân đế quốc, đang muốn đi qua sa mạc Tháp Qua Nhĩ, còn xin tiểu thư nhường một con đường. "

" Hừ, lại muốn ta rời đi? Khắp nơi là sa mạc có biết bao nhiêu đường có thể đi, các ngươi lại muốn ta rời đi? Còn nữa... ai là yêu tộc, cả họ các ngươi mới là yêu tộc. Tại sao ai cũng gọi ta là yêu chứ?! "

Tiêu Đình vốn đang đau đầu, đầu óc mụ mị, trong người vẫn luôn khó chị, tâm tình vô cùng xấu. Lại nghe người khác nói mình là yêu, y hệt ác phụ xà nữ, khiến cô lại càng thêm bực tức, trên tay liền xuất ra hai hỏa cầu tử sắc ném vào đám sư vương kia.

" Ầm... ầm."

Hai tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, chấn động một phương, đất đá trên núi bị sạt lỡ nghiêm trọng ầm ầm đổ xuống, tử sắc hỏa diễm hừng hực thiêu đốt cháy lan tràn cả hẻm núi. Vài tên sư vương có tu vi thấp trong đoàn không kịp né tránh, bị tử sắc hỏa diễm thiêu đốt, như ngọn đuốc sống không ngừng lăn lộn kêu la trên đất.

Tử sắc hỏa diễm hừng hực bốc lên, nhuộm tím cả một vùng trời, những rặng mây thưa thớt trên bầu trời đêm cũng bị nhuốm màu. Tại thần điện Mỹ Đổ Toa, nữ vương và mọi người đều có thể cảm nhận được dư chấn của nó.

" Xảy ra chuyện gì? "

" Báo!"

Một thám tử trên người đầy bụi cát thở hỗn hển tiến vào hành lễ với Mỹ Đổ Toa.

" Báo, nữ vương bệ hạ, tại hẻm núi cách đây một trăm hai mươi dặm, nơi có đoàn người Kim Mao Sư Vương đi qua, hiện họ đang chiến đấu với một nữ tử yêu tộc không rõ lại lịch. "

" Nữ tử yêu tộc... " Mỹ Đổ Toa hơi nhướng mày, trong đầu lại nghĩ đến một người.

" Có nhận diện được gương mặt hay nhận biết cô ta thuộc yêu tộc nào? "

" Bẩm nữ vương bệ hạ, đó là một cô gái còn khá trẻ một thân nam trang màu đen, vẫn chưa thể biết người nọ là thuộc tộc yêu nào, chỉ biết cô ta có đôi mắt đỏ vô cùng tà dị. "

Nữ vương Mỹ Đổ Toa con ngươi màu tím khẽ lay động, chuyển nở ra một nụ cười quyến rũ mê người, phong tình vạn chủng.

" Xem ra... bổn vương phải đích thân đi một chuyến. "

Trở lại hẻm núi, dưới sức ảnh hưởng từ vụ nổ vừa rồi, tất cả số lễ vật mang theo của đám sư vương đều bị thiêu rụi, một số tên lâu la đi theo không kịp tránh thoát đều vùi thây trong biển lửa.

" Tiện nhân, ta với ngươi không thù không oán... nhưng nếu ngươi đã cố tình gây chuyện, đừng trách chúng ta không khách sáo. "

" Ngươi không biết ngươi đã đắc tội với ai, chúng ta là tộc Kim Mao Sư Vương phụng lệnh đại vương đến cầu thân Mỹ Đổ Toa, ngươi lại dám giữa đường tập kích, ngươi và cả gia tộc ngươi đều không gánh nổi cơn thịnh nộ của đại vương chúng ta. "

Tiêu Đình ôm đầu khẽ than một tiếng, nghe tên của Mỹ Đổ Toa nhất thời Tiêu Đình phát ra một tràng cuồng tiếu.

" Ha ha ha... các ngươi là ai? Ta chưa từng nghe qua, bất quá chỉ là một bầy sư tử lông vàng không hơn không kém. Ta phi. Còn ác phụ kia... ha ha.. không ngờ còn có kẻ đui mù muốn cưới cô ta, nếu vậy đích thân ta cũng phải tặng nàng một phần lễ vật. "

Tiêu Đình rút kiếm ra nhắm đám sư vương đi tới, uy áp cường giả bộc phát ra bốn phía, thanh kiếm đang cầm trên tay cũng bị tử sắc hỏa diễn bao phủ.

Tiêu Đình vung kiếm chém hơn mười mấy kiếm chiêu mới ngừng lại. Nếu như trước đây kiếm ảnh mang theo cương phong, thì bây giờ lại mang theo từng tia hỏa diễm vun vút lao tới, tấn công đám người sư vương. Sau khi vung kiếm tung ra hàng chục kiếm ảnh dọn đường, Tiêu Đình cũng đích thân lao lên giáp mặt đối chiến với hai tên thủ lĩnh.

Hai tên thủ lĩnh vốn là huynh đệ ruột thịt, đều có chung lôi hệ thuộc tính và sử dụng cùng loại vũ khí. Cả hai xuất ra trường thương quỷ dị chém ra một đường, những dòng điện trên mũi thương phóng ra, hóa thành một đầu sư tử liên tục gầm rống xông lên phía trước.

Hàng chục kiếm ảnh mang theo hỏa diễm của Tiêu Đình, đối đầu với hai con sư tử hình thành từ lôi điện, chúng nhanh chóng triệt tiêu lẫn nhau, nhất thời tạo thành một cỗ năng lượng nổ vang, khiến vách đá xung quanh xuất hiện vô vàn vết nứt.

Tiêu Đình không cho hai tên thủ lĩnh kia một giây phút thừa nào, liền xông lên vung kiếm tấn công trực diện với họ, kiếm ảnh chứa tử sắc hỏa diễm mỗi lần va chạm với thương mang theo lôi điện, đều tạo ra hàng chục lưới điện cùng hoa lửa văng tung tóe, tạo nên một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt nhưng cũng không kém phần lăng lệ.

Tiêu Đình từ đầu đến giờ vẫn chưa tung hết thực lực của mình, mà chỉ dừng lại ở mức Đấu Hoàng, cô có thừa khả năng đánh bại hai Đấu Hoàng này. Hai huynh đệ kim sư lúc đầu còn có thể đối kháng được với Tiêu Đình, nhưng qua hơn ba mươi chiêu vẫn không thể chạm vào Tiêu Đình, dù chỉ là vạt áo của cô, chỉ ít phút sau đã rơi xuống hạ phong, bắt đầu vất vã chống đỡ từng đòn tấn công nhanh như vũ bão của Tiêu Đình.

Tiêu Đình một thân hắc khí lượn lờ yêu dị, mặc kệ cơn đau day dẳng từ trong đầu truyền đến, thân hình cô nhanh nhẹn linh hoạt như một con báo, thoắt ẩn thoắt hiện, hóa giải hết thảy đòn tấn công của hai huynh đệ sư vương. Thỉnh thoảng lại vung kiếm đã thương hai người, từng chút từng chỗ một, như đang chơi đùa họ. Cô đang đỏ mắt với thú vui chém gϊếŧ.

" Xoát... "

Lưỡi kiếm của Tiêu Đình theo một quỹ đạo kỳ dị vút qua, tên thủ lĩnh được gọi là đại ca liền bị chém một đường dài sâu tận xương ngay ngực, hắn chỉ kịp đưa tay bịt lấy miệng vết thương, liền bị Tiêu Đình nhanh tay hơn tung một quyền đánh vào mặt văng ra ngoài, lộn mấy vòng trên đất vẫn chưa ngồi dậy được.

" Đại ca! "

Thấy đại ca mình thụ thương, tên còn lại liền quét mũi thương nhắm vào Tiêu Đình, liều mạng công kích. Đối với trò mèo quào này, Tiêu Đình sớm đã không để vào mắt, cô chỉ lắc mình tránh nè vài lần liền áp sát bên sườn phải của hắn, tay trái vung ra duỗi thẳng, đâm xuyên qua bụng hắn, bàn tay xuyên qua tận phía sau lưng hắn.

" Hộc... "

Hắn chỉ kịp kêu lên một tiếng, nôn ra một ngụm máu, từ cánh tay đến khủy tay của Tiêu Đình lại phừng cháy lên một đoàn tử sắc hỏa diễm, tử sắc hỏa diễm nhanh chóng lan ra bao lấy hắn, đem cả người hắn thiêu rụi.

Tiêu Đình cười tàn nhẫn rút tay ra đá hắn sang bên, mặc cho hắn kêu gào giãy chết, bắt đầu tiến tới chỗ tên đại ca.

Mắt thấy đệ đệ chết thảm, hắn cũng lồm cồm bò dậy mặc kệ vết thương đang chảy máu, nhặt lấy vũ khí tấn công Tiêu Đình. Tiêu Đình môi khẽ nhếch không thèm tránh né, vung kiếm chém đứt cánh tay của hắn.

" Hộc... ngươi... bọn ta và ngươi không thù không oán, vì sao... "

Không đợi hắn nói hết Tiêu Đình bén nhọn đâm một kiếm vào ngay tim hắn, tử sắc hỏa diễm từ thân kiếm lan dài ra, một lần nữa phừng lên thiêu đốt thân hình hắn ra tro. Một vài tên thuộc hạ trong đoàn sư vương may mắn còn sống, nhìn thấy cả hai thủ lĩnh của mình đều chết thảm, liền vung bỏ vũ khí liều mạng bỏ chạy.

Nếu là thường ngày, lúc Tiêu Đình còn bình thường, chỉ cần họ không gây chuyện đắc tội Tiêu Đình, chắc chắn cô sẽ vui vẻ rời đi, nhường đường cho bọn họ đi qua hẻm núi, đáng tiếc hôm nay có thể nói là do bọn họ không may.

" Còn muốn chạy.. "

Tiêu Đình đang trong cơn khát máu vui thích gϊếŧ chóc, sao có thể dễ dàng buông tha họ, Tiêu Đình muốn đuổi theo gϊếŧ hết bằng được.

Thân hình vừa muốn động, một luồng điện mãnh liệt từ đỉnh đầu cô xẹt qua, truyền từ đại não xuống thẳng từng đốt xương sống, khiến cô đau đớn mất đà té ngã trên mặt đất. Tiêu Đình đau đến không gượng dậy nổi, máu từ tai và mũi lại tràn ra, ngay trong lúc này cô lại cảm ứng được có người đến, đã đáp xuống mặt đất cách cô chỉ hơn hai mươi thước.

Tiểu Hỏa nãy giờ vẫn âm thầm quan sát Tiêu Đình, để lúc cần thiết sẽ ra tay bảo vệ cô, thấy Tiêu Đình " vui thích" đánh nhau với người xấu như vậy, nó cũng không tiện xen vào. Nhưng vào lúc mama của nó lại bị đau đớn hoành hành, có người lạ đến gần, chắc chắn phải bước qua xác của Tiểu Hỏa trước.

Tiêu Đình cố nén đau, một tay ôm đầu một tay chống tay trên đất cố gắng ngồi dậy, cảnh vật xung quanh cứ quay tròn lúc mờ lúc tỏ khiến Tiêu Đình không thể biết được là ai đang đến, lồng ngực cô càng lúc càng đau, một cỗ tanh nồng từ cổ họng dâng lên khiến cô không kềm lại được.

" Oa... "

Tiêu Đình ói ra một ngụm máu, thân hình cũng sụp đổ xuống hôn mê bất tỉnh.

Những người mới đến không ai khác chính là nữ vương Mỹ Đổ Toa, ba vị trưởng lão cùng vài thuộc hạ thân tín. Hai Đấu Hoàng đều chết thảm trong tay Tiêu Đình, đối với chính nàng vốn đã biết ít nhiều thực lực của Tiêu Đình cũng cảm thấy kinh ngạc không nhỏ, huống chi là những người khác.

Đôi mắt đẹp khẽ lướt qua, nhìn Tiêu Đình hô hấp khó nhọc nằm trên mặt đất, ánh mắt nàng toát lên một tia do dự phức tạp. Sau khi Tiêu Đình ngất đi nhịp tim và thân nhiệt của cô càng lúc càng tăng lên, hắc khí trên người cũng theo đó tuôn ra nhiều hơn.

Hắc khí bay lơ lửng trên không, cách cơ thể cô vài tấc dần dần tụ lại, hóa hình ra hư ảnh của một con báo đen với hai phong dực to lớn xòe ra trên lưng.

" Hắc Báo... "

Ba vị trưởng lão thốt lên, nhưng chính bọn họ cũng không biết đây gọi là tộc yêu báo gì. Nơi đây là hạ phẩm vị diện, người nơi đây há có thể biết yêu tộc ở trung phẩm vị diện như Võ Nguyên đại lục.

" Nữ vương bệ hạ, người này vừa nhìn đã biết cũng là cường giả trong giới yêu tộc, chúng ta nên làm sao với người này bây giờ? "

Một trong ba trưởng lão gấp gáp lên tiếng , nếu có một người như vậy gia nhập vào thì xà nhân tộc thực lực sẽ tăng lên , nhưng với điều kiện là người này nguyện ý gia nhập và không có ác ý với xà nhân tộc.

Dù sao cũng là lần đầu nhìn thấy, sao biết tâm địa người khác, nên có chút không biết phải xử lý người trước mặt như thế nào. Họ nào biết được giữa hai người, đã từng có một màn sơ ngộ vô cùng đặc biệt.

" Trước đem về chờ tỉnh lại rồi hẳn tính, người này không rõ lai lịch, khó nói không có chủ ý lên tộc ta. "

Vài hộ vệ muốn tiến lên chỗ Tiêu Đình, bỗng một cột lửa từ chỗ Tiêu Đình quét ngang một đường trên cát, cản lại bước tiến của họ. Hỏa diễm nóng cháy kinh khủng đến mức làm đất đá chung quanh thiêu thành bụi phấn, khiến mọi người đều kinh hãi lùi lại.

Nữ vương Mỹ Đổ Toa phất tay cho mọi người lui lại, tự mình tiến lên cẩn thận quan sát Tiêu Đình một lượt. Như chợt hiểu ra gì đó, môi mọng khẽ mỉm cười nhìn xung quanh một lượt.

" Tiểu gia hỏa mau ra đây, bổn vương không có ác ý gì với chủ nhân của ngươi. "

Tiểu Hỏa đang núp ở tảng đá gần bên, bị gọi ra cũng không thèm ẩn nấp nữa, bay lại gần Tiêu Đình, gầm gừ cảnh giác nhìn những người mới tới.

Mỹ Đổ Toa biết rõ thực lực của tiểu gia hỏa này mạnh thế nào, nhưng qua một ngày ở cùng Tiêu Đình, nàng cũng biết được, đứa nhỏ này linh trí chỉ như một hài tử vài tuổi.

" Ngươi là Tiểu Hỏa đúng không? Bổn vương chỉ có ý tốt muốn mang cô ta về cứu chữa, dù sao cũng không thể cứ thế để nàng ở đây, sẽ rất nguy hiểm, ngươi nói có phải không? "

Mỹ Đổ Toa vừa nói xong ý cười trên mặt nàng càng đậm, môi mọng khẽ cong nhìn Tiểu Hỏa. Tiêu Hỏa bay đến bên cạnh Tiêu Đình, dụi dụi vào mặt cô, vẫn không thấy Tiêu Đình có dấu hiệu tỉnh lại.

Tiểu Hỏa vẫn bám trên vai Tiêu Đình không buông, hướng Mỹ Đổ Toa khẽ gật gật đầu , trong lòng cũng không buông lỏng cảnh giác, nếu họ gây ra điều bất lợi gì cho Tiêu Đình, Tiểu Hỏa sẽ không e ngại cho một mồi lửa thiêu rụi tất cả bọn họ.

............................................................

Tại phòng nghị sự bên trong thần điện, Mỹ Đổ Toa đang ngồi trên bảo tọa nghị luận cùng ba vị trưởng lão.

" Nữ vương bệ hạ, người định xử trí thế nào với nữ tử kia? "

Mỹ Đổ Toa lười biếng ngồi dựa trên bảo tọa, cái đuôi màu tím thỉnh thoảng đong đưa qua lại dưới đất, ít đi một phần hung bạo lãnh đạm thường ngày, nhiều hơn một phần tùy ý lười biếng , càng lộ ra nét yêu mị câu nhân.

" Ở đây không còn ai khác, ba người cũng không cần gọi con như vậy, nghe vô cùng xa cách. "

Mỹ Đổ Toa thở dài, khẽ xoa mi tâm. Cả ba vị trưởng lão đều đồng loạt mỉm cười nhìn nàng.

" Thải Lân tuy chúng ta đều nhìn con từ nhỏ lớn lên, nhưng từ khi con chấp chưởng kế thừa chức vị nữ vương, thì lễ nghĩa vẫn không thể xem thường, con nay đã không còn là nữ hài như trước mà đã là nữ vương của xà nhân tộc, bọn ta và con không thể tùy ý như trước đây được. "

" Được rồi, được rồi, chúng ta tạm gác vấn đề này lại, ba người trước xem cái này, đưa ra ý kiến. "

Mỹ Đổ Toa- Thải Lân lấy ra hai tờ giấy lúc trước Tiêu Đình đưa cho nàng. Lúc đó, sau khi Tiêu Đình bỏ đi, nàng mang một bụng nộ khí, nên tùy ý đem kim sắc quang cầu cùng tờ giấy kia bỏ vào trữ vật.

Sau khi trở lại thần điện, nàng mãi lo thu xếp nơi cất giữ dị hỏa nên không nhớ hay đúng hơn là đã sớm quên đi. Nay gặp lại Tiêu Đình, nàng muốn cùng ba người nghiêm túc xem xét hai trang giấy kia.

Cả ba trưởng lão khi xem xong, biểu cảm trên mặt vô cùng phong phú, lúc thì mở to mắt không thể tin được, lúc hồi hộp biến sắc, sau cùng là phấn khởi vui mừng.

******************************

Truyện convert hay : Chín Vực Thần Hoàng
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện