“Mạc thẩm ~ “
“Ai da, tiểu Kỳ cháu về nhà a?”
“Ừm.
” Mộng Kỳ cười, Mạc thẩm là mẹ của bạn tốt mình từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai nhà nằm đối diện nhau, tình cảm hết sức tốt, “Mạc thẩm, đây là đối tượng kết hôn của cháu, Lạc Gia Hoa, Gia Hoa, đây là hàng xóm của chúng ta, Mạc thẩm, lúc nhỏ em thường đến nhà bọn họ ăn cơm, Mạc thẩm đối với em khá tốt.
”
“Mạc thẩm khỏe.
”
“Ơ, xin chào , đứa nhỏ này thật là tuấn tú a.
” Mạc thẩm cười tủm tỉm nhìn Mộng Kỳ, “Chỉ chớp mắt mà cháu đã có đối tượng, Tử Thông nhà chúng ta còn không có đây.
”
“Mạc thẩm không nên gấp, anh Tử Thông vừa thông minh lại đẹp trai như vậy, chỉ cần anh giơ lên một ngón tay, bảo đảm có một đám mỹ nữ nhào tới nguyện ý lấy anh ấy.
”
Mạc thẩm nghe Mộng Kỳ nói làm cho tức cười, “Nói là nói như vậy, nhưng ai biết những phụ nữ kia đồng ý lấy hắn là có mục đích gì đây, nếu là không có tiểu Kỳ tốt như vậy a, thẩm có thể suy xét lại cho các cô ấy làm con dâu của thẩm.
”
“Ha ha ~” Mộng Kỳ lúng túng, lúc nhỏ Mạc thẩm cũng rất thích mình, mình và con trai của bà tình cảm cũng hết sức tốt, hai nhà đã từng cho là bọn họ sẽ trở thành người yêu, đáng tiếc, giữa bọn họ là chỉ có tình cảm anh em, mắt nhìn Lạc Gia Hoa, hướng Mạc thẩm nói,
“Mạc thẩm, cháu sẽ qua thăm thẩm sau, bây giờ cháu phải về nhà.
”
“Ai, được, nếu không buổi tối đến nhà thẩm ăn cơm?”
“Không phiền toái thẩm , một lát bọn cháu phải về rồi, hôm nay Gia Hoa xin nghỉ cùng cháu về nhà , ngày mai anh ấy còn phải đi làm.
”
“Ân, hắn là người địa phương nào a?”
“Thành phố B.
”
“Ân, không tệ, xem ra tiểu Kỳ là muốn an cư ở thành phố B.
”
“Thẩm không cần phải nói như vậy, nơi này cách thành phố B cũng chỉ mất hai giờ đi xe, về sau có rất nhiều cơ hội, cháu sẽ thường xuyên trở lại thăm thẩm.
”
“Ai, lời này thẩm thích nghe, tiểu Thông chạy ra nước ngoài, cha của hắn lại cả ngày bận rộn công việc , tiểu Kỳ a, thẩm từ nhỏ đem cháu trở thành con gái, có rảnh, con phải đến thăm thẩm a.
”
Mộng Kỳ cười, “Nhất định.
”
“Vậy được, cháu về nhà trước đi, chắc ba mẹ cháu cũng nhớ cháu lắm.
” Làm quan hệ hàng xóm thân thiết, Mạc thẩm cũng biết Mộng Kỳ đã lâu chưa có trở về nhà, mặc dù rất muốn nói chuyện với cô, nhưng vẫn là để cô nhanh chóng về gặp ba mẹ mình.
Mắt thấy Mạc thẩm cầm lấy đồ đi xuống lầu, Mộng Kỳ lúc này mới ấn chuông cửa, có lẽ là nhiệt tình của Mạc thẩm làm cho trong lòng cô bớt khẩn trương một chút, ngược lại cũng có chút ít mong đợi.
Mở cửa là ba ba, Mộng Kỳ ánh mắt sáng lên, “Ba ba.
”
“Đã trở lại.
” Kiều cha liếc mắt liền thấy Lạc Gia Hoa đi phía sau Mộng Kỳ, nghiêng người để cho hai người bước vào, “Vào đi, ba và mẹ của con đã chờ nãy giờ.
”
Nghe được Kiều cha nhắc đến Kiều mẹ, Mộng Kỳ lập tức liền có chút khẩn trương.
Lôi kéo Lạc Gia Hoa vào nhà, liếc mắt liền thấy Kiều mẹ ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, một bộ dáng đại nhân muốn thăng đường thẩm vấn, tim Mộng Kỳ lập tức nhảy lên,
“Mẹ, con đã trở về.
”
Kiều cha đóng cửa lại ngồi vào bên cạnh kiều mẹ, nhìn hai người nói, “Các con ngồi đi.
”
“Ừm.
” Mộng Kỳ lập tức ngồi xuống.
“Cảm ơn cha.
” Lạc Gia Hoa cười mở miệng, vừa giới thiệu chính mình vừa đưa lên lễ vật, “Cha, mẹ, con tên là Lạc Gia Hoa, lần đầu gặp mặt, có chút tâm ý nhỏ.
”
“Để xuống đi.
” Kiều cha bị Lạc Gia Hoa một tiếng cha làm cho hù dọa không nhẹ, “Khụ, con gọi bác trai là được rồi.
”
Lạc Gia Hoa lễ vật để xuống , ngồi xuống bên cạnh Mộng Kỳ, mắt thấy cô