Cưới Trước Yêu Sau

Chương 24


trước sau

Advertisement


Hai người tay cầm tay cười nói tiến vào một cửa hàng vàng bạc, Lạc Gia Hoa hỏi Mộng Kỳ muốn mua bạch kim hay là hoàng kim (vàng) , Mộng Kỳ không chút do dự lựa chọn hoàng kim , vật này bảo đảm giá trị tiền gửi, hơn nữa cá nhân cô cảm thấy còn rất có không khí vui mừng , hai người đến quầy kinh doanh hoàng kim, lúc này cũng không nhiều người, bởi vậy nhân viên hết sức nhiệt tình, cuối cùng Mộng Kỳ chọn một người nhìn hào phóng phong cách cũng không phải hết sức phức tạp, “Tiểu thư, phiền toái đem cái này cho tôi xem một chút.” “Tốt, chờ.” Tay Mộng Kỳ hết sức mảnh mai, theo lời mẹ của cô nói chính là thập phần thích hợp để đánh đàn, điều này cũng làm cho tay của cô so với người ngoài nhỏ hơn chút ít, bởi vậy sau khi đeo lên lập tức liền có vẻ lớn, “Quá lớn, cái này có loại nhỏ hơn một chút không?” “Tay tiểu thư thật xinh đẹp.” Nhân viên bán hàng khen Mộng Kỳ, “Chờ, tôi tìm cho cô loại nhỏ hơn.” “Tốt, phiền toái.” “Không khách khí.” Thừa dịp nhân viên bán hàng đi tìm một số nhẫn cỡ nhỏ, Mộng Kỳ lôi kéo Lạc Gia Hoa ở bên cạnh xem nhẫn dành cho nam, “Anh thích hoàng kim hay là bạch kim ?” “Anh cái gì cũng có thể, quan trọng nhất là xứng đôi với em, em là hoàng kim , anh dĩ nhiên là lựa chọn hoàng kim .” “Ha ha, em vẫn cảm thấy chúng ta mang hoàng kim là theo truyền thống, hơn nữa cảm giác vui mừng hơn một chút, quan trọng nhất là giá trị của nó ổn định.” Lạc Gia Hoa cười nhìn Mộng Kỳ, “Cô gái bây giờ đều thích kim cương bạch kim , khó có người như em thích truyền thống như vậy, sẽ không phải là tiết kiệm tiền cho anh đi, cả đời anh mới mua một lần, em không nên khách khí.” Mộng Kỳ cười, “Không quan hệ, dù sao của anh chính là của em.” Lạc Gia Hoa: … “Tiểu thư, mời xem thử cái này như thế nào?” nhân viên tìm được một số nhẫn tương đối nhỏ , Mộng Kỳ thử qua một lần, “Ừm, không sai, rất vừa.” “Ừm, tiểu thư lấy cái này sao?” “Ừm, đúng rồi, cô đem cái kia cho tôi xem một chút…” Mộng Kỳ chỉ chỉ chiếc nhẫn nam vừa rồi cùng Lạc Gia Hoa xem.

“Tốt, chờ.” Nhân viên lần này lấy ra không có loại nhỏ, Lạc Gia Hoa đeo vào, “Phải cái này sao?” “Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, “Đem hai chiếc nhẫn này gói lại cho chúng tôi.” “Tốt, hai vị còn cần gì khác nữa không?” “Xem một chút dây chuyền cùng hoa tai vòng tay các loại a.” Lạc Gia Hoa nói ra.

“Không cần đi.” Mộng Kỳ phản bác, “Em ngày thường cũng không mang những vật này, mua cũng là lãng phí, một chiếc nhẫn là đủ rồi.” Lạc Gia Hoa cười sờ sờ đầu Mộng Kỳ, “Vợ à, em thật sự là tiết kiệm tiền cho chồng em sao?” Mộng Kỳ: … Nói thật thì cô cảm thấy hai người mặc dù là vợ chồng, nhưng là chân chính chung đụng không lâu, thoáng cái để cho anh mua này mua kia , chính cô cũng xác thực thẹn thùng, “Thật sự không cần.” “Như vậy sao được chứ, những thứ này vốn là nên mua trước khi kết hôn, hiện tại mới mua, em không trách anh là tốt rồi, những thứ này không phải là vấn đề em mang không mang, mà là theo lý anh nên mua cho em , hơn nữa, em là cô dâu, chỉ có một chiếc nhẫn sao được, cho dù em không thích mang, trong ngày thường để ở nhà cũng có thể tăng tỉ giá đồng bạc a, thời điểm lễ mừng năm mới lấy ra mang, hoặc là tham gia mấy cái tụ hội gì đó, cũng lại dùng a.” Mộng Kỳ suy nghĩ một chút, Lạc Gia Hoa nói rất có đạo lý, liền gật gật đầu, “Vậy cũng tốt.” Cuối cùng, hai người vẫn là chọn lựa một sợi dây chuyền, một chiếc vòng, một đôi bông tai, lúc ra khỏi cửa hàng vàng bạc, đồ đã đeo ở trên tay Mộng Kỳ, đều này làm cho cô cảm giác thẹn thùng giống cô dâu mới cưới.


Không có gì muốn mua nữa, Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ thương lượng là nên đến nhà cha mẹ của anh, Mộng Kỳ vừa hỏi, nơi này cách nhà cha mẹ của anh cũng gần hai tiếng đồng hồ, còn rất xa, gật đầu, hai người lấy xe, mang đồ đạc ném tới chỗ ngồi phía sau, Mộng Kỳ lên tay lái phụ, sờ sờ bắp chân của mình, “Thật may là không có mang giày cao gót, nếu không hôm nay chân này đã có thể phế đi, mệt chết em.” “Đi dạo phố không phải là sở thích của phụ nữ các em sao?” Lạc Gia Hoa vừa khởi động xe hơi vừa hỏi.

“Nhưng em lại không thích, cùng em đi dạo cho tới trưa, có mệt mỏi không, có cảm thấy phiền hay không?” Lạc Gia Hoa cười, “Không biết.” Mộng Kỳ vô lực nằm ở tay lái phụ, “Em cảm thấy được em quá may mắn.” “Ừm?” “Em biết Lạc Gia Hoa, cơ hồ là một người không có khuyết điểm, đối với nữ nhân của mình vừa ôn nhu lại săn sóc, người đàn ông như vậy, đối tượng như vậy dù cho có đi đến chỗ nào cũng sẽ có phụ nữ điên cuồng chiếm đoạt, rõ ràng để cho em đụng phải, không phải em may mắn là cái gì, bất quá, em còn muốn cám ơn bạn gái trước của anh đây.” Thẩm Điệp? Lạc Gia Hoa tay vô ý thức nắm chặt vô lăng lại một chút, “Cảm ơn cô ấy cái gì?” Mộng Kỳ quay đầu, cười, “Trên đời này không có người thập toàn thập mỹ, cũng không có cuộc sống thập toàn thập mỹ, em không tin anh từ nhỏ chính là hoàn mỹ , nhất định là cần người dạy dỗ , mặc dù thời kỳ trưởng thành của anh không có em làm bạn, nhưng là, tại anh từ một tiểu tử chưa ráo máu đầu biến thành một người thành thục chững chạc, biết rõ quý trọng, biết rõ trách nhiệm, có thể gặp được anh, liền là vận may của em , có thể nói, em cơ hồ là trực tiếp hưởng thụ may mắn của người khác, tính ra, là em nhặt được một cái tiện nghi đây, anh nói, em có phải hay không nên cười trộm rồi?” Mỗi người, khi mất đi mới có thể càng hiểu được quý trọng, bất kể là Lạc Gia Hoa, hay là Mộng Kỳ, bọn họ đều từng đã mất đi, cho nên đối với người bên cạnh mới có thể càng thêm khoan dung cùng quý trọng, cho nên nhiều năm sau, bọn họ mới có thể đối với đối phương mà nói, gặp anh (em), là hạnh phúc lớn nhất đời này của em (anh).

Nghe Mộng Kỳ nói, Lạc Gia Hoa cười, “Nói như vậy, người dù sao vẫn có kinh nghiệm một lần yêu đương, mới có thể càng thêm thành thục, như vậy, anh vào lúc này gặp được em xinh đẹp như thế, có phải hay không cũng là vận may của anh đây?” Mộng Kỳ nhắm mắt, cười, “Vâng.” “Phốc xuy ~~em thật đúng là không khách khí.” “Khách khí thần mã , đều là Phù Vân.” “Ha ha ~~~” Lạc Gia Hoa phát hiện, cùng Mộng Kỳ một chỗ, sẽ luôn rất vui vẻ rất nhẹ nhàng.

“Có thể mở nhạc nghe đi.” “Tốt, mở ra cái tủ nhỏ trước mặt em, bên trong có đĩa.” “Ân.” Mộng Kỳ mở ra, phát hiện tất cả đều là nhạc tiếng anh, “Anh thích phong các Âu Mỹ ?” “Có thể cho là như vậy, ngẫu nhiên nghe một chút.” “Đối với phong cách Trung Quốc anh càng ưa thích .” “Em thích nhạc nào, lần sau anh mua để vào bên trong.” Lạc Gia Hoa lập tức nói.

“Hay là chính mình đi mua đi.” Mặc dù cô tự nhận tiếng anh của mình cũng khá tốt, nhưng dưới bình thường tình huống cô cũng không thích nghe nhạc Anh, chỉ có số ít , đặc biệt kinh điển , cô sẽ thích, nói ví dụ như MJ , rất khéo, trong đống đĩa của Lạc Gia Hoa cũng có rất nhiều đĩa nhạc kinh điển, Mộng Kỳ dĩ nhiên là lựa chọn thể loại này , “Chỗ mở đĩa ở đâu?” “Đây này.” Lạc

Advertisement
Gia Hoa vừa lái xe vừa đưa tay đem DVD mở lên, “Thích MJ?” “Ừm.” “Anh cũng vậy.” “Ha ha ~ “ Nghe MJ ca, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thật sự là một chuyện rất hạnh phúc.

Thấy Mộng Kỳ nhắm mắt lại nghe nhạc, Lạc Gia Hoa cũng không nói chuyện với cô, chuyên tâm lái xe.

Có âm nhạc thưởng thức, bất quá là mười mấy bài hát chuyện tình, liền đến nơi muốn đến, một canh giờ, trôi qua thật là nhanh a, Mộng Kỳ bị Lạc Gia Hoa la to làm cho tỉnh, mở mắt ra, nhìn qua chính là tường đỏ ngói đen sân nhỏ, từng loạt từng loạt.


Tại thành phố B ngây người nhiều năm như vậy, nên những nơi như thế này vẫn là từng đi qua, những thứ tứ hợp viện này, cũng là thường nhìn qua, chỉ là không có đi vào thôi, Mộng Kỳ rất muốn trở về cầm cái camera đến chụp mấy tấm hình.

Lạc Gia Hoa đem xe dừng lại, nói, “Cha mẹ anh còn ở bên trong, không tốt lái xe, chúng ta nên đi vào.” “Ân.” Mộng Kỳ gật gật đầu, xuống xe, chờ Lạc Gia Hoa cầm lấy đồ đạc, khóa xe, “Đi thôi.” Lạc Gia Hoa chỉ cầm theo lễ vật tặng cha mẹ, quần áo Mộng Kỳ anh bỏ vào trong cốp xe, Mộng Kỳ có chút bận tâm hỏi, “Sẽ an toàn sao?” “Yên tâm, không có việc gì, nếu em không yên tâm, chúng ta sẽ cầm đi vào nhà.” “Hay là thôi đi.” Mộng Kỳ ngẫm lại lắc đầu, “Chỉ là thường xuyên ở trong TV chứng kiến mấy vụ án trộm đồ trong xe, có chút không yên lòng, bất quá đem đồ đạc của em mang vào, cũng không quá thích hợp.” Vạn nhất lão phu nhân nhìn thấy nhiều đồ như vậy cho là của cô tặng cho bà , kết quả chỉ có một món là của bà, còn lại đều là của mình, bà có thể hay không mất hứng, sẽ không cảm thấy mình là người lợi dụng, đây chính là chết oan a.

“Kia chúng ta đi thôi.” Lạc Gia Hoa đưa tay dắt Mộng Kỳ, tay của cô hết sức mảnh mai, nhưng cũng không hoàn toàn là xương cốt, bàn tay nhỏ bé đặt ở trong bàn tay của anh, còn có chút cảm giác con gái, nhưng là, rất thoải mái, làm cho anh không muốn buông tay.

“Tốt.” Quả nhiên là ở nơi này mấy thập niên, càng đi về phía sau, càng nhiều người chào hỏi Lạc Gia Hoa, đa số là người cao tuổi, Lạc Gia Hoa vừa đi vừa cùng mọi người chào hỏi, thoạt nhìn hết sức nhiệt tình, mỗi lần gặp được người, cũng sẽ đem chính mình lôi kéo Mộng Kỳ giới thiệu một phen, “Đây là vợ của cháu.” Sau đó sẽ đổi lấy thanh âm ca ngợi , “Ơ, vợ của cháu thật là xinh đẹp a.” “Đúng vậy.” Mỗi lần như vậy, liền nghe được Lạc Gia Hoa cao hứng lên tiếng.

Mộng Kỳ mặc dù hào phóng, bị nhiệt tình nhìn chăm chú ca ngợi như vậy cũng sẽ có chút ít thẹn thùng, chỉ có thể an tĩnh đi theo Lạc Gia Hoa, mỗi lần Lạc Gia Hoa giới thiệu mình, liền nhu thuận đáp một tiếng: a di tốt / bà nội khỏe / thúc thúc tốt… Đương nhiên, khi bọn họ đi rồi cô cũng không có nghe được nghị luận của mọi người: vợ của A Hoa không phải là nha đầu Thẩm gia sao, như thế nào lại thay đổi, bọn họ tách ra? “Có phải hay không đặc biệt nhiệt tình, có chút nhịn không được a?” Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa cười, “Là có một chút, bất quá so với khinh khỉnh tốt hơn.” “Ha ha ~” Lạc Gia Hoa cười, “Này cũng không cần lo lắng, người thành phố B trời sinh nhiệt tình hiếu khách, bình thường ngoại trừ cá nhân đặc biệt cay nghiệt ra, mọi người đối với người mới đều hết sức tốt, đương nhiên, tại người ta quen biết , tạm thời không có phát hiện người như vậy tồn tại, cho nên em hoàn toàn không cần phải lo lắng những thứ này.” “Những người này đều là người bình thường, em muốn lo lắng, còn không có nhìn thấy đâu.” “Yên tâm đi, cha mẹ anh càng thêm nhiệt tình thiện cảm.” Lạc Gia Hoa cười, “Hơn nữa anh sẽ luôn bên cạnh em , yên tâm, nếu cha mẹ anh phát cáu, anh sẽ vọt tới trước mặt che trở cho em .” Mộng Kỳ nghe Lạc Gia Hoa nói làm cho tức cười, vốn là tâm tình có chút khẩn trương cũng không thấy , “Anh lắm mồm quá đi.” “Khó mới dịp được lắm mồm một tý.” “Phốc xuy ~~ “ Đang khi nói chuyện, hai người đã đến một cái tứ hợp viện không tính là lớn, Lạc Gia Hoa đứng ở cửa nói, “tứ hợp viện của chúng ta không tính lớn, bên trong chỉ có ba gia đình ở, trong đó một hộ vào hai năm trước đã chuyển đi ra ngoài, cho nên hiện tại chỉ có hai nhà ở mà thôi, mà này con gái nhà này cũng đều chuyển đi ra ngoài, chỉ có hai vợ chồng còn ở nơi này.” “Ân.” “Đi thôi, chúng ta đi vào.” “Ừm.” Đi theo Lạc Gia Hoa tiến vào tứ hợp viện, Lạc Gia Hoa lớn giọng kêu ra, “Mẹ, cha, chúng con đã trở lại.” “Hoa tử ~ “ “Ơ, Lưu a di, ở nhà a, Lý thúc đây?” “Đi ra ngoài đánh cờ , Hoa tử, cháu đây là…” Lưu a di ánh mắt tò mò nhìn Mộng Kỳ, Lạc Gia Hoa đang chuẩn bị trả lời, Lạc mẹ lại từ bên trong đi ra, “Hoa tử…” “Mẹ.” Lạc Gia Hoa cười, tại Mộng Kỳ bên tai nhanh chóng giải thích, “Một người là mẹ anh một người là hàng xóm của chúng ta.” Mộng Kỳ không để lại dấu vết gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười.

“Mẹ, để con giới thiệu một chút, đây là vợ của con, Kiều Mộng Kỳ, Mộng Kỳ, đây chính là mẹ anh, còn có vị này, là hàng xóm nhiều năm của chúng ta, Lưu a di.” Mộng Kỳ lập tức gật đầu, “Mẹ, ngài khỏe, Lưu a di ngài khỏe.” “Vợ ! ! !” Lưu a di hiển nhiên có chút khiếp sợ.


Lạc mẹ dĩ nhiên cũng giật mình hết sức, nhưng nhìn ánh mắt bát quái (nhiều chuyện) cùa Lưu a di, bà đành phải trước để xuống sự nghi ngờ của mình, gật gật đầu, “Tốt, tốt, đi vào trước đi.” “Tốt.” Lạc Gia Hoa gật đầu, hướng Lưu a di gật đầu, lôi kéo Mộng Kỳ đi theo phía sau mẹ cùng nhau vào cửa.

“Ông à, con trai đã trở lại.” Lạc mẹ một tiến vào phòng liền kêu.

Lạc Gia Hoa theo ở phía sau, “Cha, con đã trở về, giới thiệu một tý, đây là vợ con, con dâu của cha, đây là cha anh.” “Ba ba, ngài khỏe, con là Kiều Mộng Kỳ, là vợ của Gia Hoa, thật xin lỗi hiện tại mới đến thăm ba, nghe nói ba rất thích đánh cờ, đây là thành ý nhỏ của con dâu, xin ba ba nhận lấy.” Mộng Kỳ đưa lên cho Lạc cha bàn cờ.

“Ân, cám ơn.” Lạc cha nhất thời có chút không kịp phản ứng, chỉ là phản xạ có điều kiện nhận lấy.

Thấy Lạc phụ nhận lấy, Mộng Kỳ lại quay đầu đem lễ vật đưa lên cho Lạc mẹ, “Mẹ, nghe nói mẹ thích nghe hí khúc, con mua mấy đĩa hoàng mai hí, hi vọng mẹ thích.” “Ân, cám ơn, cái kia… Ách…” “Mẹ gọi con là Mộng Kỳ được rồi.” “Ân, tốt, Mộng Kỳ, ngồi a.” “Cảm ơn mẹ.” “Cha, mẹ, con biết rõ các người có rất nhiều nghi hoặc, hiện tại, muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi.” Gia Hoa mang theo Mộng Kỳ ngồi ở trên ghế sofa, Lạc cha và Lạc Mẹ ngồi đối diện đánh giá bọn họ, thấy Gia Hoa nói như vậy, Lạc mẹ lập tức liền hỏi ra vấn đề của mình, “Về chuyện kết hôn con, mẹ và cha con từng nói qua sẽ để cho con tự làm chủ, cũng đã nói mặc kệ con, chỉ cần con sau khi kết hôn nói một tiếng, hôn lễ do chúng ta tổ chức là được, hiện tại con đã có vợ, mẹ cũng không có vấn đề gì khác, mẹ chỉ muốn biết vợ con như thế nào đổi người rồi?”.


Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện