Cuộc Sống Kết Hôn Ngầm Với Ảnh Đế

Lại là anh ấy


trước sau

Advertisement

Chương 2.1: Lại là anh ấy

Vu Tại Trung nổi tiếng với bộ phim về đề tài lịch sử do mình đạo diễn, mà Tưởng Thục Đình lại nổi tiếng với thể loại phim tình cảm xuyên không, hai người này đều là người xuất sắc trong giới, vốn không liên quan đến nhau, bây giờ lại kết hợp với nhau, chủ đề đương nhiên rất cao, tin tức phía đoàn phim đưa ra rất ít, chỉ biết bộ phim này là phim thần tượng cổ trang xuyên không, tên là 《Nhất Thế Trường Ninh》, các vai diễn đều trong giai đoạn bí mật. Nếu không phải thân phận của Giản Thư Dao đặc biệt, thì Cảnh Huyên cũng sẽ không nói cho cô ấy biết.

Nửa tháng trước Vu Tại Trung đã khiêm tốn khai máy ở Bắc Kinh, trong lễ khai máy, ngoại trừ nhân viên ra, thì không có lấy một nhà truyền thông.

Đến bây giờ mọi người cũng không biết nhân vật chính là ai, đạo diễn dẫn theo nam nữ chính lấy bối cảnh quay ở Bắc Kinh, bên Hoành Điếm do Đạo diễn Phó dẫn mọi người cọ sát trước, nhưng riêng đội hình phụ cũng đã đủ hút mắt, nữ số 3 Lương Đồng là nữ minh tinh được nâng đỡ năm nay của Tinh Hoa, một bộ phim thần tượng đình đám dịp hè đã giúp cô ta thu hút vô số fan, được truyền thông phong tặng là bông hoa đầu tiên của tân tứ tiểu hoa đán, một ngôi sao mới đang lên. Nam số hai và số ba chia cho nghệ sĩ Dịch Minh Lãng của Tam Thê và tiểu thịt tươi đang nổi năm nay Trình Dương, ngoài ra còn có rất nhiều diễn viên phụ, có Phạm Gia Ninh năm ngoái giành ngôi Ảnh hậu, ảnh đế nổi tiếng Lương Văn Huy, và nữ hoàng phim thần tượng Kiều Hi Ân tham gia, kiểm tra một mạch, ngoại trừ nữ số 2 là gương mặt mới, thì gần như đều là đội hình ngôi sao, chỉ cần nhìn vào danh sách này thôi cũng đủ khiến mọi người phấn khích.

“Đạo diễn Phó, nam nữ chính rốt cuộc là ai diễn thế? Làm gì bí mật vậy.”

“Tuần sau người đến mọi người sẽ biết, bây giờ trước không nói cho mọi người biết, kẻo mọi người quá phấn khích.” Đạo diễn Phó kéo dài, mọi người càng tò mò hơn, đạo diễn và biên kịch thuộc liên minh mạnh mẽ, các diễn viên phụ cũng không phải hàng vô danh, nhân vật chính đương nhiên sẽ không kém, nhưng rốt cuộc là ai, thì thật sự khó nói.

Lúc hóa trang, chuyên gia trang điểm nắm cằm Cảnh Huyên ngắm tỉ mỉ, “Da rất đẹp, nền cũng không cần đánh nhiều. Cảnh tiểu thư là sao nữ tuyệt nhất tôi từng gặp đấy, lần này cô nhất định sẽ nổi.”

“Đừng nói như thế, có khen tôi nữa tôi cũng không thể quay phim hay được đâu.” Cảnh Huyên nửa đùa nói.

Chuyên gia trang điểm cũng quen biết cô, bởi vì trang điểm của Cảnh Huyên là khó nhất, làm đi làm lại rất nhiều lần. Nữ số 2 là một cô gái mười sáu tuổi, ban đầu đạo diễn muốn tìm một ngôi sao nhí, nghe nói đã liên hệ với Lương Giai Nhân con gái quốc dân năm nay vừa lên lớp 12, nhưng đã từ chối vì việc học, mà kỹ thuật diễn của các diễn viên khác ở độ tuổi này lại không thể đáp ứng được yêu cầu của vai diễn, cho nên khi lựa chọn nữ thứ hơi tốn thời gian, cuối cùng lúc chọn Cảnh Huyên ngoại trừ kỹ thuật diễn ra, thì nhiều hơn là vì gương mặt lẫn lộn tuổi tác kia của cô, nhưng một cô gái hai mươi hai tuổi rốt cuộc cũng có phần khác với cô gái mười sáu tuổi, nên trang điểm không tự nhiên rất dễ gây nghi ngờ là cố trang điểm cho trẻ trung.

Đến khi trang điểm xong đi ra, tất cả mọi người đều tấm tắc khen ngợi, “Hoàn toàn là cảm giác của Tự Âm.”

Nữ thứ Tự Âm được xây dựng là một người tự luyến lại ngạo mạn, tự xưng là người đẹp nhất thiên hạ, có tiếng là muốn dựa vào khuôn mặt xinh đẹp chinh phục Tứ Châu, đặc biệt thích khoác lác, nhưng nội tâm lại vô cùng cô đơn rụt rè.

Cái đẹp của cô là vẻ đẹp tinh khiết, nhưng lại mang theo chút khói lửa nhân gian, cho nên nam chính mới sẽ yêu thương cô, dẫn cô theo bên cạnh. Cho dù về sau trở nên xấu xa cũng là cái xấu không đáng kể, hoàn toàn không thể làm người ta ghét được, thậm chí còn có hơi đau lòng, vai diễn thế này rất được yêu thích, cho nên sau khi vào đoàn Lương Đồng biết được cô diễn vai Tự Âm, thì mặt mày đều xanh lét.

Mấy ngày sau Đạo diễn Phó dẫn mọi người thảo luận kịch bản, biên kịch Tưởng Thục Đình giúp họ phân tích vai diễn.

Đến khi đạo diễn đến Hoành Điếm đã là một tuần sau, chiều hôm đó đang quay cảnh loạn lạc, nhân vật chính cũng chưa ra trận, chỉ có hai cảnh quay của nữ thứ.

Lúc ấy Tự Âm vừa bị lưu đày đến biên cương, tận mắt nhìn thấy chiến trường ngựa sắt giáp vàng, khắp nơi đều là xác chết, máu chảy thành sông, đập vào mắt là màu đỏ kinh hoàng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện