Cuộc Sống Kết Hôn Ngầm Với Ảnh Đế

Chỉ bán nghệ, không bán thân


trước sau

Advertisement

Chương 12.2: Chỉ bán nghệ, không bán thân

Cảnh Bác Hiên khinh bỉ trong lòng "Ồ" một tiếng, hờ hững mấp máy môi: "Nếu cô Lương đã có nơi thuộc về vậy thì tôi cũng không muốn hỏi nhiều nữa." Nói xong anh đứng lên: "Chúng ta nên đi qua bên kia, cô Lương." Đối phó với loại phụ nữ như này thật sự không có ý nghĩa, anh ta cảm thấy không hứng thú.

Lương Đồng đi theo, cảm thấy tim như bị dao cắt, quá đau! Tinh Hoa không thể nào sánh bằng Huyễn Ảnh, sao lúc trước cô ta lại ngốc như vậy.

Bên này đã ngồi đông đủ, Lương Đồng muốn ngồi cạnh Mạc Thiếu Khanh, nhưng phát hiện bên cạnh anh ta lại có người, một bên là đàn ông một bên khác là người mẫu nữ, đến đoàn phim làm khách mời, không nghĩ đến hôm nay không quay được, mất cả ngày đợi nên cũng đi theo đến dùng cơm.

Trong lòng cô ta không nhịn được thoải mái nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, cô ta đi đến chỗ trống bên cạnh Cảnh Huyên.

Cảnh Huyên đang lên mạng, cảm thấy một luồng gió lạnh phía bên tay trái, vừa nhấc mắt thì thấy Lương Đồng, nhất thời cảm thấy khó chịu như ngũ hành xung khắc! Cô nhếch miệng không quan tâm Lương Đồng, cúi đầu tiếp tục lên mạng.

Lương Đồng tức giận khi không có chỗ ngồi, bèn giật điện thoại di động của cô: "Cảnh Huyên, cô có ý gì?"

Cảnh Huyên lạnh mặt: "Lương Đồng, cô phát điên cái gì, cô chê người khác biết chúng ta cạch mặt? Hay là não của cô bị chó ăn rồi?" Cô hạ giọng cảnh báo cô ta, nhấc tay giật lại điện thoại của mình.

Sắc mặt Lương Đồng rất khó coi, cô ta biết rõ Cảnh Huyên nói đúng nhưng bản thân lại không thể nào khống chế tâm trạng của mình, cô ta chán ghét nhìn Cảnh Huyên, ước gì có thể xé cô ra thành trăm mảnh.

Lương Đồng né ra, tay của Cảnh Huyên rơi vào khoảng không, không lấy được điện thoại của mình, nếu như bây giờ không có ai thì có lẽ cô đã tát thẳng vào mặt Lương Đồng rồi.

"Trả đây!"

Lương Đồng thay đổi sắc mặt, tỏ ra đáng yêu cười: "Ồ, khẩn trương như vậy sao, để tôi xem xem trong đây có gì." Ánh mắt của cô ta nhìn vào màn hình điện thoại di động, nhìn một lát thì tỏ ra kinh ngác "oa" một tiếng: "Huyên Huyên, cô lại nhìn nửa thân trên của thầy Khương, cô thật sự là..."

Một tiếng la này làm mọi người đều bắt được trọng điểm"Thầy Khương", "nửa thân trên", họ quay đầu nhìn thấy mặt của Cảnh Huyên hồng hồng, cô chỉ đang đọc tin tức thôi, cô ta nhất định phải la lớn như vậy sao?

Cảnh Huyên xấu hổ ngẩng đầu nhìn Khương Hàn ngồi đối diện mình! Anh cũng đang nhìn cô, ánh mắt hoàn toàn thanh lãnh không gợn sóng, nhưng không biết vì chột dạ hay gì mà Cảnh Huyên không nhịn được cảm thấy ánh mắt của anh tràn đầy thâm ý.

Cô sắp điên rồi! Cảnh Huyên giựt lại điện thoại của mình, trừng mắt nhìn Lương Đồng một cái, sau đó bình tĩnh uống một ngụm nước, dùng giọng nói bình thản nhất có thể: "Chỉ là trò đùa thôi!"

Ôn Viện Viện đang lật menu, nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn Cảnh Huyên, trêu chọc: "Nhìn hình làm gì, cứ để ảnh đế Khương cởi cho cô xem nha, dù sao cơ thể của anh ấy cũng là một tác phẩm nghệ thuật."

Khuôn mặt bình tĩnh của Cảnh Huyên có dấu hiệu rạn nứt, nữ thần à, làm ơn có chút hình tượng đi, ưu nhã đâu hết rồi? Sao có thể đùa giỡn lưu manh trước mặt nhiều người như vậy.

"Chị Viện Viện, chị thật biết nói đùa!"

"Không nói đùa, tôi nói thật, ảnh đế Khương luôn chiều Fan hâm mộ, anh ấy sẽ thỏa mãn em, đừng xấu hổ mà bỏ lỡ cơ hội." Ôn Viện Viện quay đầu nhìn Khương Hàn: "Đúng không?"

Ồ, để tôi chết đi là vừa! Cảnh Huyên yên lặng uống nước, không dám nhìn Khương Hàn, có lẽ sau này cô không còn mặt mũi nhìn Khương Hàn nữa.

Một đám người cười lên, đi nhậu chuyên gia chọc mấy người yêu mập mờ gần như đã thành truyền thống, nên lúc này mọi người bắt đầu nháo nhào lên.

Khương Hàn chỉ cười nhẹ: "Tôi chỉ bán nghệ, không bán thân."

Đột nhiên nghe ảnh đế Khương nói đùa như thế, một đám người hơi sững sờ sau đó mới ngấm những lời anh nói, không nhịn được cười phá lên.

Cảnh Huyên cũng không nhịn được nhìn anh một cái, cảm giác như khai quật được tính cách mới của ảnh đế!

Lương Đồng không sợ làm lớn chuyện nói: "Huyên Huyên của chúng ta là Fan cứng của thầy Khương, năm ngoái lúc sinh nhật của thầy Khương, cô ấy bỏ ra gần hai tháng cắt ghép video chúc mừng, ôi chao, tràn ngập tình yêu nha, video này được lan truyền rất rộng trong trường của chúng tôi, lượt xem đã lên đến hàng triệu rồi." Lúc này cô ta ước gì có thể trực tiếp nhét Cảnh Huyên vào trong ngực Khương Hàn, để Cảnh Bác Hiên bớt thương nhớ.

Cô ta đã quyết định, dù chỉ là bạn tình thì cô ta cũng phải trở thành người phụ nữ của Cảnh Bác Hiên, không tiếc bất kỳ giá nào, cho nên ai cũng đừng hòng cản đường của cô ta.

Cảnh Huyên sặc nước, cúi người ho khan, mặt đỏ bừng, hơi vội vàng tóm lấy Lương Đồng: "Im miệng, đừng nói nữa!"

Lương Đồng oa oa kêu lên: "Huyên Huyên xấu hổ kìa."

Xấu hổ em gái nhà cô! Cảnh Huyên gấp đến muốn dán miệng Lương Đồng lại.

Có người bị khơi dậy hứng thú, hỏi Lương Đồng: "Video gì? Chắc chắn không đơn giản là video chúc mừng bình thường, nếu không thì lượt xem sẽ không được nhiều như vậy."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện