Cuộc Sống Kết Hôn Ngầm Với Ảnh Đế

Cay mắt


trước sau

Chương 11.1: Cay mắt

Hốc mắt của Cảnh Huyên hồng hồng, vừa thấy anh thì giật mình sau đó u oán lườm anh một cái.

Giống như nhìn một tên bạc tình bạc nghĩa.

Khương Hàn bị cảm giác của mình chọc cười, nhấc tay lau nước mắt giúp cô: "Đừng khóc...Xấu chết đi được."

Cảnh Huyên chép miệng: "Anh mới xấu, cả nhà anh đều xấu, không...Cả nhà anh chỉ có anh xấu." Giọng nói của cô hơi khàn khàn do vừa khóc xong, mắt híp lại, bĩu môi nhìn rất đáng yêu.

Giống như một đứa bé!

Anh không nhịn được cười: "Biểu hiện lần này rất tốt, người mới đóng phim với Ôn Viện Viện và anh cũng rất luống cuống, em phát huy rất tốt."

Cảnh Huyên "Ồ" một tiếng, trong lòng thầm đậu đen rau muống với anh, vừa nhìn anh tự luyến vừa được khen mà kiêu ngạo, nên cô không nhịn được cũng cười theo, lộ ra hàm răng trắng bóc, khóe môi có lúm đồng tiền như ẩn như hiện. Sau đó lại cảm thấy mình lật mặt hơi nhanh liền yên lặng cúi đầu che giấu sắc mặt của mình.

Anh xoa đầu cô, giống như lúc còn nhỏ. Cảnh Huyên ngạc nhiên ngẩng đầu lên, khi nhìn vào đôi mắt sâu như hồ nước của anh thì trái tim nhảy lên rất lợi hại, sau đó tiếp tục cúi đầu xuống, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra.

Cảnh Huyên cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều nở ra, từ khi cô biết bản thân và Khương Hàn được đính hôn từ nhỏ, cô liền không dám đến gần anh.

Vì...Sẽ cho rằng là thật! Má ơi!.

Nhiếp ảnh nhìn hai người qua màn hình, không nhịn được cười ra tiếng:" Ôi chao má ơi, quá tình, cái này mà tung ra là hot lắm nha!"

Cuối cùng buổi trưa cũng mưa, kế hoạch quay chụp tạm thời gác lại, Cảnh Bác Hiên thuận thế mời mọi người ăn cơm.

Nhà đầu tư mời khách, nên ai cũng vui vẻ lái xe đến địa điểm hẹn trước, chuẩn bị ăn trực một bữa, an ủi cho mấy ngày nay cực khổ.

Cảnh Huyên không có người đại diện, không có trợ lý, đương nhiên không có xe riêng, tất cả mọi người bàn bạc sắp xếp xe ngồi vì hiện trường không có nhiều xe, có người hỏi Lương Đồng: "Đồng Đồng, cô ngồi chung xe với chị Ôn đi! Bên đó còn nhét được thêm một người."

Lương Đồng ghét bỏ ngửa đầu nói: "Không cần, tôi không thiếu xe ngồi, qua đó chật lắm, tôi không quen náo nhiệt, để Cảnh Huyên qua đó đi! Anh Mạc nói muốn chở tôi."

Giọng nói kia...Thật sự nghe rất muốn đánh! Người gọi cô ta lúng túng đứng bên cạnh xe, cảm thấy rất xấu hổ, nhìn vào xe xin lỗi Ôn Viện Viện.

Tích đức bớt khẩu nghiệp đi! Cảnh Huyên bất lực đau đen rau muống trong lòng, sắc mặt không đổi đi qua, cô cảm thấy chuyện này không đáng làm mình tức giận.

Ôn Viện Viện nhìn qua cửa sổ: "Huyên Huyên, em qua ngồi với thầy Khương đi! Hiện tại trên xe của anh ấy không có ai, đạo diễn cũng ở đó, mấy người có thể thuận tiện trò chuyện một chút." Cô ta cười ôn hòa, tỏ ra là một đàn chị dìu dắt người mới.

Trong nháy mắt Lương Đồng cảm thấy không vui lắm, cảm giác thoải mái khi chèn ép Cảnh Huyên vơi đi rất nhiều, ai cũng biết có thể nói chuyện với đạo diễn là chuyện vinh hạnh cỡ nào, tiếp xúc nhiều nói không chừng đạo diễn sẽ chú ý đến mình nhiều hơn, đây là chuyện không phải ai cũng cầu được.

Hơn nữa bên đó còn có Khương Hàn.

Cảnh Huyên biến Ôn Viện Viện cố ý nói cho Lương Đồng nghe, cô cũng lười nói nhiều: "Được, vừa vặn tôi đang muốn trò chuyện với đạo diễn!"

Cảnh Huyên liếc qua thấy sắc mặt của Lương Đồng rất kém, cô cũng không thèm quan tâm, quay người chui vào xe Khương Hàn.

Bên trong làm gì có "không có ai", ngoại trừ đạo diễn Vu và nhà sản xuất A Hành thì còn có Khương Hàn, Tống Thần ngồi ghế cạnh tài xế, Mẫn Hạo lái xe. Chỗ đạo diễn Vu và A Hành ngồi đối diện Khương Hàn, Cảnh Huyên suy nghĩ đi đến gần Khương Hàn ngồi xuống, chắc chắn người trong xe đều nghe được lời của Ôn Viện Viện, có điều Cảnh Huyên vẫn lặp lại nói: "Ngại quá, xe bên kia đã đầy, nên tôi đến ngồi nhờ."

Vu Tại Trung và A Hành cười, Tống Thần quay đầu nhìn thoáng qua Cảnh Huyên, cũng cười nói: "Mấy năm không thấy, nhóc con này lễ phép hơn rất nhiều nha." Ngày cô vào đoàn phim, anh ta rất kinh ngạc, thật sự bị dọa sợ, sợ Khương Hàn lại làm ra chuyện ngu ngốc vì cô, không nghĩ đến Khương Hàn đã biết trước cô sẽ vào đoàn phim, hại anh ta lo bò trắng răng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện