Cuộc Sống Kết Hôn Ngầm Với Ảnh Đế

Anh, anh xem rồi xử lý đi!


trước sau

Advertisement

Chương 9.1: Anh, anh xem rồi xử lý đi!

Trình Dương tới gần Cảnh Huyên, hơi thở phả vào mặt cô. Anh ta cười đùa cợt, vươn tay nhấc cằm cô lên, tới gần hơn chút nữa. Lúc anh ta suýt đụng vào đôi môi cảnh hoa của cô, Cảnh Huyên chợt lùi lại sau. Vừa nghĩ tới Khương Hàn và Cảnh Bác Hiên đều đang nhìn, cô đã cảm thấy da gà toàn thân nổi lên.

Lúc cô phục hồi tinh thần lại, thấy vẻ mặt hơi lúng túng của Trình Dương mới nhận ra rằng phản ứng của mình quá lớn. Cô vội vàng xin lỗi đạo diễn: "Xin lỗi đạo diễn, xin lỗi mọi người. Tôi chưa chuẩn bị sẵn sàng. Quay lại lần nữa được không?"

Quay lại hai lần còn chưa tìm được cảm giác khiến cô ảo não nắm tóc. Mắt cô liếc qua bên kia thấy Lương Đồng đứng cạnh Mạc Thiếu Khanh, môi treo nụ cười châm biếm như có như không. Cô lập tức tức giận hơn rồi.

"Nghỉ ngơi hai mươi phút!" Vu Tại Trung đen mặt nói câu đó rồi vẫy tay: "Cảnh Huyên, cô qua đây."

Cô tới gần, Vu Tại Trung cuộn kịch bản thành cái gậy lớn gõ lên vai cô, hơi nghiêm khắc hỏi cô: "Sao hôm nay lại thế này? Vừa nãy còn tốt, sao trạng thái bây giờ lại kém thành như thế."

"Đạo diễn, tôi..."

"Được rồi đừng giải thích nữa, tôi không muốn nghe. Vấn đề của cô

Advertisement
cô phải tự mình xử lý cho tốt, đừng nói với tôi. Tôi chỉ cần hiệu quả, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là kiếm cớ. Nếu cảm thấy xấu hổ vì mình liên lụy tới mọi người thì lấy thực lực của cô ra. Đừng vì vài thứ không đáng có mà ảnh hưởng tới cảm xúc, cô hiểu chưa?"

Cô rầu rĩ đáp "vâng" một tiếng rồi lùi qua một bên nghĩ lại chuyện đã qua. Trợ lý của Ôn Viện Viện đưa cho cô một ly nước: "Cô Cảnh, uống cho nhuận giọng đi!" Cô khẽ ừ một tiếng, nhận lấy, uống từng ngụm từng ngụm, sau đó từ từ nhắm hai mắt lại. Cô không ngừng nhớ lại ước nguyện ban đầu khi ghi danh khoa điện ảnh. Cô không chỉ vì danh vì lợi mà chỉ đơn giản là vì thích. Vì thích cho nên cô mới muốn làm tốt hơn, mới muốn đứng cao hơn.

Cổ động viên mình không ngừng nhưng làm thế nào trong lòng cũng không bình tĩnh được. Cuối cùng cô ủ rũ cúi đầu xuống. Không có thời gian để cô từ từ bình phục tâm trạng, cô càng tỏ ra nóng nảy.

 

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện