Cuộc Đời Này Đáng Để Chờ Đợi!

Chương 35


trước sau

Advertisement




Đã trải qua lắm lần ở cửa phòng ký túc xá chia tay nhau cùng nhau nói ngủ ngon, nhưng lần này chung quy không giống, tuy chúng tôi cũng giống trước đây không thích bật đèn, nhưng lúc em ấy xoa đầu tôi, sờ mặt tôi, bóp cằm tôi, tôi có thể lớn mật đem những hành vi kia hiểu thành là bởi vì em ấy yêu thích tôi.
Em ấy thích chạm tôi.
Không có kiêng kỵ, không cần hoài nghi dụng ý của em ấy, cũng không cần cảm thấy em ấy chỉ thuận tay làm vậy.
Sau khi ôm nhẹ, tôi lưu luyến không muốn rời nói tạm biệt.
Trong phòng vẫn là dáng vẻ bình thường, học muội chưa về, Ngư Ngư vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim truyền hình, nhìn thấy tôi về chỉ nói làm bảng báo lâu vậy à.
Tôi Ừ một tiếng.
Thực ra đến bây giờ, tôi vẫn như cũ không tin được tất cả những chuyện vừa xảy ra, dường như từ trong mộng đi ra, cho nên cứ như vậy, tôi và Hà Trừng bên nhau?
Tôi kéo ghế ngồi bên cạnh Ngư Ngư, nhìn gò má cậu ấy.
Gần đây cậu ấy theo dõi một bộ tiểu thuyết chuyển thành phim, lúc xem phim không chỉ có khói đạn mà còn không ngừng chửi rủa thậm chí có nhiều chỗ điên cuồng tua qua, cách làm như thế rõ ràng có vẻ cậu ấy rất ghét bộ phim này, nhưng mỗi khi có tập mới, cậu ấy liền vội vàng vào xem, tranh giành bình luận đầu tiên.
Lúc tôi ngồi xuống, tay cậu ấy đúng lúc đặt trên bàn phím, nhấp nhấp 3 cái, gần tới đoạn nam nữ chính hôn nhau.
"Ăn không?" Cậu ấy đem miếng khoai tây chiên chuyển tới trước mặt tôi.
Tôi không cầm, hướng về phía cậu ấy cười ha ha ha ba tiếng, có lẽ xuất phát từ tâm trạng, cười có chút ngốc.
Quả nhiên miếng khoai tây chiên còn chưa cắn cậu ấy đã quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt chê bai:
"Cậu làm gì?"
Tôi cắn môi lại cười vài tiếng, nắm lấy bộ đồ ngủ lông của cậu ấy, hưng phấn nói:
"Cậu mau hỏi mình mau hỏi mình đi."
Vẻ mặt cậu ấy như đang nhìn kẻ điên, tay vẫn như cũ đặt trên bàn phiếm, gõ gõ vài cái, giọng càng thêm ghét bỏ:
"Hỏi cái gì?"
Tôi sắp kiềm không nổi nữa rồi.
"Hỏi vấn đề mấy bữa nay cậu thích hỏi mình đó, hỏi nhanh!"
Đầu tiên là cậu ấy suy nghĩ vài giây, sau đó đột nhiên hét lớn lên, tùy tiện nuốt miếng khoai chiên xuống, kích động đưa tay nắm chặt tay tôi:
"Con mẹ nó, cậu và Hà Trừng sao rồi?"
Hai tay tôi nâng cằm lên, vui vẻ nói:
"Hai đứa mình bên nhau rồi!"
Tôi cười lặp lại:
"Mình và Hà Trừng bên nhau rồi Ngư Ngư ạ."
Sau đó nửa phút, ngốc Ngư Ngư và ngốc Chu Tiểu Dĩ hai tên như tên ngốc cùng nhau hét chói tai.
Có lẽ cũng chỉ có Ngư Ngư mới hiểu được tâm tình của tôi, tuy là góc độ của tôi và cậu ấy bất đồng nhưng cậu ấy thật sự vì tôi vui vẻ, niềm vui này tạm thời làm cậu ấy quên đi cậu ấy có thể thêm chương mới cho truyện tranh của mình.
Sau đó Ngư Ngư kích động ngừng bộ phim, lôi kéo tôi hỏi buổi tối rốt cuộc xảy ra chuyện gì, hỏi tôi không phải đi làm bảng báo sao, tự nhiên lòi ra một người bạn gái.
Chuyện này tôi cũng biết nó rất thần kỳ, có thể chia sẻ với Ngư Ngư, đem chuyện phát sinh đêm nay từng chút từng chút kể lại điều đó mới kéo tôi về thực tế, mới làm cho tôi chân chính tin tưởng sự tồn tại của nó.
Tôi lời ít ý nhiều nói những chuyện đã xảy ra, quá trình này kết hợp với vẻ mặt luôn kinh ngạc của Ngư Ngư, câu chuyện trở nên vô cùng đặc sắc.
"Sau đó em ấy liền quay lại hỏi mình, có phải thích em ấy không, mình nói: Phải, sau đó thì... bên nhau."
Nói xong tôi chống đầu nghiêng người dựa vào bàn nhìn Ngư Ngư, chờ cậu ấy phát biểu cảm tượng.
Sau một hồi tiêu hóa, cậu ấy chợt cười:
"Không nghĩ tới, Đường Sóc còn có thể giúp đỡ một phen."
Tôi nhún vai: "Mình cũng không nghĩ tới." tôi nghĩ nghĩ, hỏi: "Cậu nói mình có nên đi cảm ơn hắn không?"
Ngư Ngư lập tức trả lời:
"Không nên, cảm ơn cái gì."
"Ha ha." Tôi ra sức vỗ vai cậu ấy, dù sao tôi cũng biết không cần cảm ơn hắn, không muốn dây dưa quá nhiều với hắn, lại sợ không tốt nhưng Ngư Ngư đã nói vậy, vậy thì không sao rồi.
Có người đứng trước mặt bạn nói về quan điểm của đạo đức đi xuống, như vậy mọi thứ đều sẽ trở thành chuyện hiển nhiên.
Hơn nữa, Đường Sóc đã nói, không cần cảm ơn hắn.
Sau khi cười ngây ngô mấy giây, Ngư Ngư chợt dừng lại, hất cằm tặc lưỡi gian xảo nhìn tôi, ánh mắt trở nên vô cùng mờ ám, đưa tay nâng cằm tôi, ánh mắt tà mị nhìn tôi, nói:
"Nói cho chị nghe, có hôn nhau không?"
Tôi:
"A"
Ngư Ngư: chậc chậc chậc chậc chậc chậc chậc chậc chậc chậc.
Ngư Ngư nhướng mày:
"Cảm giác thế nào?"
Tôi lui ra sau, cằm của tôi rời xa tay cậu ấy, sau đó tôi le lưỡi nói:
"Không nói cho cậu nghe."
Cuộc trò chuyện của chúng tôi trong chốc lát dừng lại, học muội về rồi, vẻ mặt Ngư Ngư xxx vỗ vai tôi, tiếp tục xem phim của cậu ấy.
Tối nay tâm tình rất phiêu, tắt đèn tôi vẫn còn trong trạng thái hưng phấn, lăn qua lăn lại trên giường, nghe tiếng ván giường cọt kẹt cọt kẹt, sợ làm phiền đến người khác nên đành thôi, chỉ có thể im lặng chui vào chăn cười trộm.
Không biết tâm tình của Hà Trừng có giống như tôi không, bất quá theo sự lý giải của tôi đối với em ấy, có lẽ cũng giống như sinh hoạt thường ngày, không quá mức ầm ĩ như tôi, có chút tâm tư cũng không giấu được.
Trước khi ngủ, tôi lấy điện thoại ra gởi cho Hà Trừng cái icon mũi tên tình yêu, rất nhanh em ấy cũng nhắn lại tôi, cũng là một cái icon như vậy.
Tôi: Ngày mai có tiết không?
Hà Trừng: Buổi chiều có tiết.
Hà Trừng: Buổi sáng phải hoàn thành báo cáo thí nghiệm, em còn chưa viết xong.
Tôi khẽ cắn môi, thầm nghĩ có phải em ấy biết ngày mai tôi muốn hẹn em ấy ra ngoài chơi không.
Thời gian này quả không thích hợp, bên nhau ngày thứ hai lại không thể hẹn hò, thật là đáng tiếc.
Tôi: À, được rồi.
Hà Trừng: Ngày mai qua bên em, em ở phòng viết bài.
Tôi: Được nha.
Hà Trừng: Em sẽ đuổi hết mấy người cùng phòng đi.
Những lời này làm tôi nhịn không được bật cười, sau đó nhắn 'Được.', nhìn thời gian cũng sắp 12 giờ, cho nên tôi gượng nói Ngủ ngon, hối em ấy đi ngủ.
Có lẽ tiếng cười vừa rồi quá kinh người, sau khi cất điện thoại, Ngư Ngư lại chui vào chăn của tôi, tôi dùng điện thoại chiếu lên cậu ấy, thấy cậu ấy nói với tôi vài chữ, cảm thấy âm lượng không ổn, cuối cùng lấy điện thoại, gõ gõ gởi cho tôi.
Ngư Ngư: Hà Trừng có duỗi đầu lưỡi không?
Tôi: ...
Tôi quay đầu qua thấy mặt cậu ấy đầy tiếu ý.
Tôi: Mình không nói cho cậu.
Ngư Ngư: Nói chút thôi mà.
Ngư Ngư: Cùng mỹ nữ hôn môi, cảm giác thế nào, mình cảm thấy Ngô Đại Gia đại lão gia quá sơ sài.
Ngư Ngư: Cậu không biết à?
Ngư Ngư: Lúc anh ấy cùng mình hôn nhau.
Tôi thấy cậu ấy đi sâu vào liền sợ hãi lập tức che màn hình điện thoại cậu ấy lại, ngăn cản động tác của cậu ấy.
Tôi: Đừng, đừng có gởi cho mình mấy cái chi tiết đó, mình không muốn biết.
Ngư Ngư: Ha ha ha, được rồi.
Tôi: Dù sao thì...
Tôi: Thơm thơm mềm mềm ~
Tôi: [Phiêu phiêu ~]
Sau khi xem, Ngư Ngư che miệng ghé lên tay tôi cười, tôi cũng cười theo, chỉnh đèn màn hình tối xuống, đặt trên bụng.
Tôi cho rằng tôi hưng phấn đến nổi không thể ngủ, nhưng không nghĩ tới lại rất nhanh tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm sau bị đau mà tỉnh, mới phát hiện chân Ngư Ngư đặt trên chân tôi, thành công đẩy tôi vào tường, bày ra dáng ngủ hình chữ đại, cảm giác đau vừa rồi là do tay cậu ấy đưa qua lướt qua cằm tôi, mạnh mẽ áp trên cổ tôi.
Tôi khụ khụ vài tiếng, lấy tay cậu ấy ra, nhấc chân đẩy chân cậu ấy qua một bên, có lẽ bởi vì hành động này quá rõ ràng cậu ấy mở mắt liếc nhìn tôi, sau đó lăn qua lăn qua một bên.
Thật ra trời còn sớm, xuống giường đánh răng rửa mặt ăn sáng chưa tới 8 giờ, không biết Hà Trừng thức chưa, tôi ở trong phòng đi tới đi lui mấy vòng, sau đó lấy điện thoại gởi tin nhắn chào buổi sáng, hỏi em ấy tỉnh chưa.
Uống một hớp, Hà Trừng nhắn lại, chỉ một chữ Ừm.
Tôi đưa lưỡi liếm nước bên môi, hít hít.
Tôi: Chị qua tìm em nha?
Em ấy vẫn như cũ một chữ Ừm, tôi đem nước ấm trên bàn uống hết, ở trong phòng đụng mấy thứ không cần thiết, cầm chìa khóa lặng lẽ đi ra ngoài.
Hà Trừng để cửa cho tôi, đứng ở cửa tôi có chút ngượng ngùng, tuy tôi đến đây nhiều lần rồi nhưng cố ý thế này là lần đầu tiên.
Tôi khụ khụ vài tiếng, cho bản thân thêm can đảm, đẩy cửa đi vào, đã chuẩn bị xong chào hỏi, thấy chỉ có mình em ấy, tôi mới nhớ tới, tối qua em ấy nói em ấy đuổi mọi người đi.
Thì ra không phải nói đùa.
Ngẩng đầu nhìn, Hà Trừng ngồi ở trên giường của em ấy, mặc đồ ngủ dựa tường, chăn đang đắp trên chân, đưa lưng về phía cửa, nghe thấy tiếng tôi em ấy quay đầu nhìn tôi, tôi nhẹ nhàng đi tới, trong tay cầm bút đang viết báo cáo.
"Dậy sớm nha." tôi nói.
Em ấy ở trên giường, lúc này ló ra nhìn tôi, vừa ra hiệu cho tôi đi tới vừa nói:
"9 giờ 30 phải hoàn thành, đáng lẽ muốn viết cả đêm."
Tôi cởi giày đi tới, leo lên giường đặt một chân quỳ bên mép giường, em ấy đem bàn nhỏ qua một bên, tôi nắm ống sắt sau lưng em ấy, em ấy chợt đưa tay đặt lên thắt lưng của tôi, dùng sức, lật một cái, ném tôi lên giữa giường.
Tôi nghiêng nghiêng ngả ngả chưa ngồi xong, nghiêng người dựa vào giấy dán tường, cái nón của bộ đồ ngủ cũng vì vậy che nửa mặt tôi.
Chưa kịp kéo nón lên, em ấy đã đưa tay kéo nón xuống, phút chốc cả đầu tôi đều bị cái nón che mất, bên tai truyền tới tiếng cười của em ấy.
Phía trên cái nón của tôi có hai tai có mặt có miệng, tôi nghĩ, lúc em ấy kéo xuống, hai cái tay có phải lắc lắc với em ấy, sẽ nói chuyện luôn?
Nghĩ như vậy, tôi lắc đầu mấy cái.
Không thể tự động, nhưng não có thể mà.
Quả nhiên nghe thấy tiếng em ấy cười.
Sau khi kéo nón lên, em ấy xích ra cho tôi ngồi, tôi không khách khí chui vào trong chăn, cũng giúp em ấy đem cái bàn nhỏ qua, tôi tìm một tư thế thoải mái dựa vào.
Em ấy cầm bút viết hai chữ, sau đó tôi hỏi:
"Em viết báo cáo, chị làm gì?"
Em ấy ngừng lại, quay đầu nhìn tôi:
"Bình thường ở ký túc xá chị làm gì?"
Tôi nghĩ nghĩ:
"Cũng không làm gì, xem phim, chơi điện thoại, làm bài tập." tôi cười ha ha, "Rất nhàm chán."
Em ấy nghe tôi nói xong, chợt xoay người hướng về phía tôi, một tay vòng qua, trong lúc tôi cho rằng em ấy sẽ cho tôi một cái ôm thật lớn chào buổi sáng, em ấy lại cầm một cuốn sách ra, nói:
"Có thể xem cái này."
Có lẽ thẹn quá hóa giận, tôi đã chuẩn bị xong, vì sao không ôm tôi! Cho nên tôi bỗng không có đầu óc mà ôm lấy em ấy, sau đó nghe thấy thấy tiếng va chạm giữa cuốn sách và cái bàn khi em ấy làm rơi xuống.
Rất nhanh tôi buông em ấy ra, nhìn em ấy có chút sững sờ, cảm thấy rất đáng yêu, vì vậy tôi đưa tay xoa tóc em ấy, dành cho em ấy nụ cười thật tươi, nhặt sách trên bàn lên, dựa ra sau một chút, làm bộ hứng thú lật xem.
Con sâu nhỏ dậy sớm, có thể ôm nhau.
------------------------------
Ps. Chu tỷ là kẻ cơ hội :v
Cuối tuần vui vẻ!^^


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện