Lâm Thúy Vân im lặng liếc nhìn qua Tô Kim Thư một cái.
Những người đàn ông này thật là.
Phương Trí Thành hắng giọng nói.
“Cô trở về tiếp tục chờ tin tức đi”
Nguyễn Bảo Lan càng cảm thấy trống rỗng.
Cô đáp “vâng ạ” một tiếng rồi định quay người rời đi Nhưng đúng lúc này, Tô Kim Thư đột nhiên nói.
“Cô tên là Nguyễn Bảo Lan sao?”
Nguyễn Bảo Lan ngẩng đầu lên nhìn qua thì thấy Tô Kim Thư.
Cô ta phát hiện ra đó là nhân viên mà cô ta gặp trong thang máy.
Không lẽ cô ấy là đạo diễn sao!
Nguyễn Bảo Lan nhanh chóng gật đầu: “Đúng vậy, là tôi.”
*Vị trí mà cô đang ứng tuyển thực sự không phù hợp với cô.”
Tô Kim Thư thẳng thắn nói.
Nét mặt của Nguyễn Bảo Lan đơ ra Thực ra, cô ta biết nữ nhân vật số 2 kiêu ngạo hống hách này đối với cô ta mà nói sẽ rất khó diễn.
Nhưng cô ta vẫn luôn muốn thử, lỡ như gặp may mắn này thì sao!
Nhưng lời nói của Tô Kim Thư đã làm tan nát mọi hy vọng cuối cùng của cô ta.
“Tôi… tôi biết rồi ạ”
Cô miễn cưỡng cười: “Làm phiền mọi người rồi.”
“Cô đã xem xét qua một nhân vật khác như Đồng Vũ Phi chưa?”
Các bước chân của Nguyễn Bảo Lan dừng lại, dường như có chút khó tin.
Cô ta ngơ ngác quay lại nhìn Tô Kim Thư: “Cô nói sao?”
Khóe miệng Tô Kim Thư nhếch lên.
“Có một nữ phụ tên Đồng Vũ Phi trong Đại Đường Vô Song, được coi như một dòng nước trong trẻo bên trong dàn mỹ nhân hậu cung. Cô ấy ngây thơ, dễ thương và là một người thích ăn vặt. Tôi nghĩ nếu vai này diễn tốt thì khán giả cũng sẽ rất yêu thích. Cô có muốn thử qua một chút không?”
“Tôi thực sự có thể thử sao?”
Đôi mắt của cô gái ngay lập tức sáng lên, vẻ mặt của cô †a tràn ngập sự kinh ngạc.
Tô Kim Thư quay đầu nhìn Phương Trí Thành.
“Đạo diễn Phương, anh thấy thế nào?”
“Chính cô tự xem xét rồi xử lý là được rồi Tô Kim Thư đứng dậy, đưa kịch bản trong tay cho Nguyễn Bảo Lan.
“Cô xem kịch bản trước đi, ngày mốt sẽ có người trong đoàn phim gọi cho cô. Cô cứ suy nghĩ thật kỹ một chút”
“Được rồi, cảm ơn, cảm ơn cô.”
Nguyễn Bảo Lan mừng rỡ, ánh mắt sáng lên.
Cô ta giữ thật chặt tập kịch bản rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Phương Trí Thành nghỉ ngờ liếc nhìn Tô Kim Thư, thở dài: “Này, Kim Thư, tôi nói chứ sao cô lại giống như người có tiêu chuẩn kép thế nhỉ?”
“Cái gì?” Tô Kim Thư còn chưa có lập tức lấy lại tinh thần.
“Cô nhìn cái người Lê Thần Hi kia đi, không phải rất có thực lực sao? Cô lại còn ra vẻ kiêu ngạo”
“Mà cái cô Nguyễn Bảo Lan này thấy thế nào cũng là một người mới, vậy mà cô cứ như vậy quyết định thôi sao?”
*Ai bảo anh giao cho tôi nhiều quyền lực như vậy đâu?”
“Là anh kêu tôi chọn bạn diễn nữ cho anh”
“Tôi nghĩ Nguyễn Bảo Lan này khá hợp với vai đó.”
“Chưa kể cô ta còn có một bộ ngực khủng như vậy, giọng nói cũng rất ngọt ngào”
“Đến lúc cô ta mặc trạng phục cổ trang vào chắc chắn sẽ là một phong cảnh tuyệt vời.”
“Đây coi như là kiếm chút lợi ích cho mấy.
người đồng nghiệp nam trong đoàn làm phim đi”
Phương Trí Thành!
Những đồng nghiệp nam của đoàn phim: “Cám ơn chị Kim Thư.”
“Không nói chuyện này nữa. À đúng rồi sức khỏe gần đây của cậu Lệ thế nào rồi?”
Phương Trí Thành bắt đầu quan tâm đến Lệ Hữu Tuấn.
Tô Kim Thư lắc đầu “Lần này có vẻ như có chút nghiêm trọng.”
Nói đến đây, cô cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ.
“Đi thôi, chúng ta đi qua đó đi.”
Lâm Thúy Vân bước tới trước mở cửa.
Sau khi lên xe Tô Kim