Nhìn vẻ mặt dối trá của Cố Đức Hiệp, quả thực Tô Kim Thư muốn cười phụt thành tiếng.
Hiện giờ anh ta không muốn nói ra mục đích thật của mình, bản thân mình cũng phải nghĩ đến tìm cách khác thôi.
Đầu óc Tô Kim Thư linh hoạt.
Cô mới chớp mắt hia cái, hốc mắt liền đỏ lên: “Lời anh nói… Là thật sao?”
Tô Kim Thư từng ở cùng Cố Đức Hiệp một khoảng thời gian nên anh ta cũng biết cô vốn đơn thuần lương thiện, tâm tư trong lòng không quá phức tạp.
Bây giờ đột nhiên mắt cô ấy đỏ vậy, có vẻ sắp khóc nên cũng có chút tìn tưởng.
Anh ta vội vàng tiến lên nằm tay cô: “Đương nhiên là thật rồi, anh không.
muốn làm em đau lòng nên sao có thể để em bên cạnh giúp đỡ Lệ Hữu Tuấn được cơ chứ?”
Tô Kim Thư nghẹn ngào: “Nhưng… Nhưng Lệ Hữu Tuấn có quyền thế như vậy, anh ta có tìm ra nơi này hay không, em thật sự hơi sợ.”
Cố Đức Hiệp cười nhạt: “Yên tâm đi, Lệ Hữu Tuấn đang có chút phiền phức ở vùng biển quốc tế cho nên anh †a chưa về ngay được đâu. Tính đến lúc anh ta trở về, hai người chúng ta đã nấu gạo.
thành cơm, anh ta không còn cách nào đâu.”
Nói xong mấy lời này, anh ta liền cúi đầu hôn Kim Thư.
Cố kìm nén không nôn mửa, Tô Kim Thư ra vẻ thẹn thùng né tránh: “Những gì anh vừa n “Tất nhiên là thật rồi: Cố Đức Hiệp thẳng tay kéo quần áo cô xuống.
Tô Kim Thư thuận thế đứng dậy: “Anh gạt em”
“Sao em lại nghĩ vậy?”
“Lúc trước em ở cùng anh đã nói là muốn đều là thật sao?”
đem cái quý giá nhất cho đêm tân hôn.
Nhưng, nhưng bây giờ em đã… Em đã có hai đứa nhỏ, chắc chắn anh sẽ ghét bỏ em, xem thường em nên đến cái danh phận em còn chưa có đã bắt em sinh con cho anh rồi đúng không?”
Cố Đức Hiệp nghe xong, gân xanh trên trán như muốn bùng nổ, anh ta cố nén cơn giận: “Vậy em muốn thế nào?”
Tô Kim Thư thẹn thùng cúi đầu, đôi tay ¡ trước ngực: “Em, em muốn một cái đám cưới.”
“Em nói cái gì?”
Cố Đức Hiệp nghe xong đầu muốn bùng nổ, giống như ông trời đang chế nhạo anh ta.
Tổng cộng thời gian anh ta có chỉ ba tháng Chỉ ba tháng ngắn ngủn này, anh ta muốn Tô Kim Thư sinh con cho mình.
Hơn nữa, chuyện sinh nở này không có cách nào đoán trước.
Vận khí tốt thì trúng ngay. Không tốt thì khả năng phải khoảng một, hai năm, chưa chắc đã có tin vui nữa.
Tóm lại đều không biết là bao lâu.
Anh ta làm gì có thời gian và tâm tình mà chuẩn bị tổ chức đám cưới?
Tô Kim Thư nhìn vẻ mặt anh ta, trong lòng cô cười thầm.
Dĩ nhiên trên mặt cô vẫn duy trì sự dịu dàng đoan trang mà tươi cười, trong mắt tràn ngập mong đợi.
“Thật sự thì em chỉ cần biết thành ý của anh là đủ rồi nhưng phận làm con gái, em muốn mình có một cái đám cưới, không cần quá lớn, chỉ cần có một vài người bạn bè chứng kiến là được.”
Cố Đức Hiệp cảm thấy huyệt thái dương mình đập thình thịch mãnh liệt Tới mắt của anh ta cũng nhìn chằm chẵm Tô Kim Thư không ngừng.
Nói thật đi!
Nếu xét riêng về vẻ bề ngoài thì Tô Kim Thư là người thích hợp nhất cũng như là người mà bà đã chọn.
Chỉ tiếc nhà họ Tô đã phá sản mà thôi.
Đôi mắt híp lại sắc bén, Cố Đức Hiệp lộ ra sự nham hiếm: “Nếu em muốn đám cưới vậy thì ngày mai chúng ta lập tức tiến hành”
“Cái gì?”
Tô Kim Thư sửng sốt một chút, tuyệt đối không đoán được Cố Đức Hiệp lại thoải mái đáp ứng như