Cục Cưng Có Chiêu

Cô ta là con hồ Ly tinh


trước sau

Advertisement
"Tôi là ai ư? Tôi là vợ tương lai của Chủ tịch tập đoàn Hoàn Trí đây! Tôi cảnh cáo cô, cách xa Ân Tuấn nhà tôi một chút. Cô Trương, mau gọi bảo vệ tống cổ người phụ nữ này đi cho tôi!"

Giọng nói của Sở Anh Lạc hơi chói tai.

"Vợ tương lai của chủ tịch? Vậy tức là vẫn chưa phải chứ gì? Tôi phải nhắc nhở cô thế này, đối với Diệp Ân Tuấn, tôi là một người rất quan trọng với anh ta! Bây giờ cô đuổi tôi đi, sợ rằng sau đó còn phải mời tôi quay lại."

Thẩm Hạ Lan vẫn thản nhiên nói, nhưng ánh mắt lại chẳng buồn nhìn Sở Anh Lạc.

Sở Anh Lạc nào bị người ta đối đãi như thế, cô ta lập tức nổi giận.

"Mời cô quay lại? Cô nằm mơ đi thôi, cô mau cút cho tôi!"

Cô ta thấy cô Trương không nhúc nhích, tự mình đi tới định đẩy Thẩm Hạ Lan, ai ngờ Thẩm Hạ Lan chuyển sang một bên.

Sở Anh Lạc không kịp đề phòng, cả người không đứng vững, đột nhiên ngã về phía trước.

"Vợ tương lai của chủ tịch, cô cẩn thận chút."

Thẩm Hạ Lan theo bản năng giơ tay đỡ cô ta, nhưng trong mắt Sở Anh Lạc thì đó là sự trào phúng của Thẩm Hạ Lan đối với cô ta.

"Cô cút đi!"

Cô ta bỗng nhiên quăng một bạt tai.

Tiếng tát lanh lảnh vang vọng khắp đại sảnh.

Gương mặt của Thẩm Hạ Lan lập tức sưng đỏ, nhưng Sở Anh Lạc vẫn không chịu thu liễm, một tay kéo mái tóc dài của Thẩm Hạ Lan, hung hăng nói: “Với sắc đẹp này của cô mà cũng dám tới tập đoàn Hoàn Trí quyến rũ Diệp Ân Tuấn. Đây là sự cảnh cáo dành cho cô! Nếu còn có lần sau, tôi hủy luôn cái bản mặt này của cô!"

Lời nói hung hăng của cô ta làm cho Thẩm Hạ Lan híp mắt, cô vốn định phản kháng nhưng khóe mắt loáng thoáng thấy được một bóng người đi ra khỏi thang máy.

Không biết Diệp Ân Tuấn đã nhìn thấy dáng vẻ hung hăng càn quấy như hôm nay của cô ta chưa.

Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn mới đi ra khỏi thang máy, mặc cho Sở Anh Lạc kéo tóc cô nói xằng nói bậy, cô tức giận nói: “Tập đoàn Hoàn Trí mấy người đúng là ức hiếp người ta quá đáng lắm rồi!"

"Ức hiếp người quá đáng? Tôi không lột cái da hồ ly của cô là khoan dung với cô rồi đấy. Bây giờ cô tốt nhất nên cút ra khỏi tập đoàn Hoàn Trí cho tôi, nếu không..."

"Chủ tịch Diệp, đây là thái độ và phong cách mà tập đoàn Hoàn Trí các anh chào đón nhà thiết kế của công ty hợp tác phái tới sao? Nếu Chủ tịch Diệp không muốn hợp tác thì có thể nói với Chủ tịch của chúng tôi một tiếng mà, không cần phải nhục nhã tập đoàn HJ chúng tôi như thế!"

Thẩm Hạ Lan kịp thời ngắt lời Sở Anh Lạc, đôi mắt nhìn thẳng vào Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn không ngờ được sẽ nhìn thấy Sở Anh Lạc trong một cảnh tượng khó coi như thế.

"Sở Anh Lạc, buông tay!"

Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói.

Sở Anh Lạc không ngờ Diệp Ân Tuấn lại đột nhiên đi xuống, cả người đờ đẫn, Thẩm Hạ Lan không hề bỏ qua cơ hội này.

"Sao thế? Vị vợ tương lai của Chủ tịch vẫn muốn tay đấm chân đá với tôi hay sao?"

"Sở Anh Lạc!"

Giọng nói của Diệp Ân Tuấn mang theo sự tức giận.

Lúc này Sở Anh Lạc như mới tỉnh mộng, vội vàng buông Thẩm Hạ Lan ra, lúc quay người lại nhìn Diệp Ân Tuấn, sắc mặt hơi hoảng hốt.

"Ân Tuấn, không phải như thế đâu, là người phụ nữ này tới khiêu khích em, cô ta chính là hồ ly tinh, em chỉ là..."

"Im mồm!
Advertisement
Cút sang một bên!"

Diệp Ân Tuấn không dám tin rằng người phụ nữ khiến người ta chán ghét trước mắt này lại là Sở Anh Lạc.

Anh lướt qua Sở Anh Lạc, khi cô ta vươn tay muốn kéo tay Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn nhanh chóng tránh đi.

"Cô Thẩm, xin lỗi."

Diệp Ân Tuấn chìa tay với Thẩm Hạ Lan.

Lúc nãy Thẩm Hạ Lan bị Sở Anh Lạc kéo tóc nên vẫn cúi đầu, lúc này nhìn thấy đôi bàn tay thon dài của Diệp Ân Tuấn, đôi mắt cô khẽ nhúc nhích.

"Chủ tịch Diệp, tôi nghĩ rằng sự hợp tác của chúng ta khả năng có vấn đề rồi, tôi cần báo cáo về sự đối đãi tôi nhận được khi tới công ty các anh với Chủ tịch của chúng tôi, sau đó lại bàn về chuyện hợp tác của chúng ta thì tốt hơn."

Thẩm Hạ Lan đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt sắc bén đó nhìn thẳng vào Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn sững sờ.

Là cô ấy sao?

Cái người phụ nữ chẳng những có tên giống với Thẩm Hạ Lan, ngay cả dáng vẻ và bước đi đều rất giống lại chính là Lisa?

Nhưng mà Diệp Ân Tuấn cũng chỉ sững sờ trong nháy mắt, anh nhanh phóng phản ứng lại.

"Cô Thẩm hiểu lầm rồi, Sở Anh Lạc không phải người trong công ty chúng tôi, mà chỉ là người nhà của tôi, lúc nãy đã có hành động thiếu lịch sự với cô, tôi thay cô ấy xin lỗi cô."

Một câu "người nhà" của Diệp Ân Tuấn như là một con dao găm sắc nhọn, một lần nữa đâm vào vết sẹo của những vết thương chồng chất của Thẩm Hạ Lan, đau đến mức máu tươi đầm đìa.

"Người nhà?"

Thẩm Hạ Lan nở nụ cười nhẹ, đáy mắt lại hết sức lạnh lùng.

"Ngay cả người nhà của Chủ tịch Diệp cũng không chào đón tôi, Chủ tịch Diệp bảo tôi làm sao tin rằng tập đoàn Hoàn Trí có lòng hợp tác với tập đoàn HJ chúng tôi chứ? Trường hợp hợp tác này của chúng tôi cũng không nhất thiết phải cùng tập đoàn Hoàn Trí đúng chứ? Chủ tịch Diệp, tôi cảm thấy chúng ta đều cần suy nghĩ cẩn thận hơn."

Thẩm Hạ Lan nói xong thì xoay người rời đi.

Tuy rằng tóc cô rối tung, trên mặt cũng bị sưng đỏ, nhưng không thể nào che đi khí thế và sự tao nhã của cô.

Diệp Ân Tuấn bắt lấy tay Thẩm Hạ Lan, sự ấm áp đó nhất thời làm cho Thẩm Hạ Lan ngẩn người, sau đó thì ngẩng đầu trào phúng.

"Sao vậy? Vợ tương lai của Chủ tịch Diệp đánh tôi vẫn chưa đủ, Chủ tịch Diệp đây định dùng thủ đoạn cứng rắn ép tôi ở lại hay sao?"

Diệp Ân Tuấn lập tức nhíu mày.

Tung hoành chốn thương trường nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên anh bị người ta làm cho nghẹn họng không nói nên lời, mà người này còn là một người phụ nữ!
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện