" Độ hảo cảm +5, độ hảo cảm của Giang Thừa Minh 70.."Cuối cùng cũng không uổng phí những kịch bản trước đó.Dung Tự trong lòng thầm cảm thán, độ hảo cảm hai anh em nhà họ Giang tăng thật nhanh, đáng tiếc vẫn chịu ảnh hưởng từ gương mặt này, chờ đến sau này lúc cô và Lâm Dĩ Nhu cùng xuất hiện trước mặt bọn họ, độ hảo cảm đó mới là thật, giống như Giang Thừa Diệc sau khi gặp Lâm Dĩ Nhu, độ hảo cảm của hắn đối với cô duy trì trong khoảng 80 đến 90, đôi lúc không ổn định, nhưng thủy chung không đến được 90, trong vòng tình yêu đích thực.Thuận theo để Giang Thừa Minh thắt dây an toàn cho cô, Dung Tự đột nhiên ngẩng đầu lên, hoảng sợ nói: " Không tốt, Lệ Lệ còn đang ở bên ngoài, chúng ta không thể đi."Tô Lệ Lệ còn đang ở bên ngoài, cô không thể mặc kệ cô nàng được!Ngay lúc Dung Tự chuẩn bị tháo dây an toàn, Giang Thừa Minh không nói lời nào mà giữ lại tay cô: " Bạn của em sao? Được rồi, em đừng lo lắng, để tôi bảo cấp dưới đưa cô ấy trở về rồi, Hướng Đông Hoa cũng không dây dưa với cô ấy, đừng nóng vội."Nghe vậy Dung Tự liền thấy Giang Thừa Minh bấm điện thoại, lúc sau liền thấy một chàng trai khôi ngô mặc tây trang đi xuống từ chiếc xe, cùng Giang Thừa Minh gật đầu một cái, liền lập tức hướng Tô Lệ Lệ đi tới.Dung Tự nhìn Tô Lệ Lệ vẫy tay với cô, liền theo chàng trai kia lên taxi, lúc này dung tự mới thở phào nhẹ nhõm." Cho nên bây giờ không sao chứ?"" Hả?"Dung Tự không hiểu quay đầu nhìn sang, thấy Giang Thừa Minh cười híp mắt nhìn cô, gương mặt nháy mắt liền đỏ một mảnh." Hiện tại tôi có vinh hạnh đưa Dung tiểu thư em về nhà sao?"" Tôi....tôi.... Sao anh biết tên của tôi?"Hỏi xong Dung Tự mới nhận thấy mình hỏi một vấn đều ngu ngốc, dù sao tên của cô ở Châu quang bảo khí tùy tiện tra một cái liền có thể tra ra, chỉ là động tác Giang Thừa Minh quá nhanh đi.Thấy Giang Thừa Minh cười mà không nói, Dung Tự cũng không hỏi tiếp, xe nhanh chóng rời khỏi con phố Châu quang bảo khí, cả người cô mới dần dần buông xuống sự lo lắng, nhìn lại, Hướng Đông Hoa cũng không có theo tới, cả người mới buông lỏng xuống.Sau khi đánh giá hoàn cảnh xung quanh mình, theo đó mắt sáng ngời: " Được rồi, Giang tiên sinh, đến nơi này là được, ở đây có bến xe buýt, tôi có thể ngồi xe số 218 trực tiếp về nhà, cảm ơn Giang tiên sinh."Vừa nhìn thấy bến xe buýt gần đó, giọng nói Dung Tự mang theo vui vẻ, vội vàng nói, sau đó.....Liền sau đó trơ mắt nhìn xe lướt qua bến xe buýt." Này.... Tôi...."Dung Tự có phần nóng vội." À, xem ra em biết thân phận của tôi."Đúng lúc này giọng nói Giang Thừa Minh vang bên tai Dung Tự, nhìn cô nhóc này lúc trước khách sáo, nóng lòng xóa sạch quan hệ, anh còn tưởng rằng cô không biết anh là ai, lá gan lớn như vậy, hiện tai xem ra, cũng không phải không biết? Có gương mặt như vậy, cho nên có chủ ý gì? Hay là có người cố ý phái cô tới....Nghĩ tới đây, ánh mắt Giang Thừa Minh hơi híp lại, dù sao những chuyện trước đây quá trùng hợp." Tôi..." Dung Tự cắn cắn môi, quay đầu liến cúi đầu với Giang Thừa Minh: " Lúc trước thật ngượng ngùng, tôi....tôi quả thực biết rõ thân phận của Giang tiên sinh anh, chính vì biết, lúc tôi bị lão già kia bắt ép mới tìm tới anh, nếu không, đổi lại là bất kỳ người nào đều bị tôi liên lụy, thật sự.... thật sự không cố ý!"Dung Tự vẻ mặt bối rối, nhưng vẫn trực tiếp thẳng thắn thừa nhận tính toán của mình.Nhung thấy Giang Thừa Minh không có ý tứ trả lời, cô nói tiếp:" Thực ra tôi...lúc mới đầu tôi cũng không nghĩ Giang tiên sinh sẽ giải vây giúp tôi, cũng chỉ muốn kéo dài thời gian hơn một chút, sau đó tìm cơ hội trốn đi, nhưng...thật không ngờ Giang tiên sinh là người tốt nhưvậy..." Nói đến đây, mặt Dung Tự đỏ hồng: "Dù thế nào, trước đó cũng là tôi không phải, anh muốn trách tôi, tôi cũng nhận, chỉ là vẫn phải cảm ơn anh đã giải vây cho tôi và Lệ Lệ, thật sự cảm ơn..."Còn chưa nói xong, xe vẫn luôn chạy vững vàng bỗng nhiên dừng lại, Dung Tự theo quán tính vọt tớiphía trước một chút, sau đó cảm giác một bóng mờ hướng về phía mình.Cô có chút kinh ngạc quay đầu, chóp mũi bất ngờ va vào mũi của đối phương, cảm xúc kỳ lạ không chỉ làm cho Dung Tự vô cùng ngượng ngùng, mà ngay cả Giang Thừa Minh cũng không kiềm chế được rung động trong lòng. Anh lập tức cười như không cười cúi đầu xuống, Dung Tự cả kinh, hai tay theo bản năng đẩy ra,lại bị đối phượng trực tiếp đặt ở ngực, sau đó tạm thời có chút không thể động đậy được."Anh...""Cho nên, tôi giúp em nhiều như vậy, chuẩn bị báo đáp tôi như thế nào đây? Hay là..."Hơi thở đàn ông theo lời của anh ta từng chút từng chút phả vào vành tai Dung Tự, cô khẩn trương, cả người không tự chủ được mà run rẩy, mặt càng đỏ hơn.Thậm chí ngay cả Giang Thừa Minh cũng có thể thấy rõ trêи cổ cô nổi lên chút da gà nho nhỏ, cũng cảm nhận được sự run rẩy của cô gái bị mình ép dưới thân.Nhíu nhíu mày, cũng không có ý ngồi thẳng dậy, anh muốn nhìn xem đối phương sẽ nói như thế nào, là tiện thể đồng ý, hay là giả vờ không hiểu đẩy đưa, hay là cảm thấy mình bị vũ nhục, dùng lời nói chính nghĩa từ chối.Có thể nói, gần như mỗi loại phải ứng đều khiến anh vô cùng mong chờ.Nghĩ như vậy, ánh mắt Giang Thừa Minh dần dần biến thành tĩnh mịch, hành vi cũng trở nên tùy ý hơn, hai người càng lúc càng dính chặt, dĩ nhiên hơi thở cũng quấn quanh lại một chỗ, không khí trong xe thoáng cái trở nên mập mờ.Dung Tự thầm nhíu mày, quả nhiên Giang Đại thiếu quát tháo trêи thương trường này chính là không giống vị em