Con Nhà Giàu

XẢY RA CHUYỆN RỒI


trước sau

Advertisement

“Thân bại danh liệt? Cách gì vậy?”

Trần Lạc Thần không khỏi tò mò hỏi.

Lúc nãy Trang Đông Thành đến bên này tìm Bạch Tiểu Phi, Trần Lạc Thần cũng đã nhìn ra mặc dù Trang Đông Thành bề ngoài khách khí, nhưng rõ ràng hai người có chút không hợp nhau.

Chỉ là kiêng kị thế lực của nhà họ Bạch mà thôi.

“Hắc hắc, để cậu xem một đoạn video.”

Nói xong, Bạch Tiểu Phi lấy điện thoại di động ra, cho Trần Lạc Thần xem đoạn video mà bọn họ đã quay.

Đây là trong một cái giường lớn ở trong phòng bao.

Nhìn thấy Trang Đông Thành ôm một người phụ nữ đang hôn mê đi tới, người phụ nữ này có lẽ cũng chừng ba mươi tuổi, xinh đẹp vô cùng.

Về phần chuyện kế tiếp, không cần nghĩ cũng biết là đã làm cái gì.

Nhưng mà đáng tiếc chính là video này cũng chỉ có ba phút, Trang Đông Thành này đã làm xong việc rồi.

Trần Lạc Thần xem mà cũng có chút ngượng ngùng.

“Cái này cũng đâu thể khiến cho hắn ta thân bại danh liệt được đâu? Chuyện này đối với các người mà nói, không phải là rất bình thường hay sao?”

Trần Lạc Thần cười khổ nói.

Nói đến nỗi Bạch Tiểu Phi cảm thấy hơi xấu hổ: “Cậu Trần, chúng tôi thật sự thường xuyên đi cua gái, nhưng mà không giống với cái tên Trang Đông Thành này. Cậu có biết người phụ nữ này là ai không, chính là mẹ kế của hắn ta đó.”

“Mẹ kiếp.”

Hai mắt của Trần Lạc Thần trừng lớn.

Vậy thì cái này kích thích hơn nhiều lắm.

“Cậu hận hắn ta như vậy, còn chuyên đi điều tra hắn ta luôn hả?” Trần Lạc Thần bất đắc dĩ cười cười.

Bạch Tiểu Phi nói: “Ai bảo nhà họ Trang của hắn ta giở trò chứ, cậu Trần, lúc đầu đấu giá nhà hàng Minh Hoàng này, khi đó nhà họ Bạch của chúng tôi đã muốn mua lại, cũng là người giành được lần đầu tiên thông qua cuộc đấu giá, thường xuyên tham gia loại hoạt động đấu giá cỡ lớn này đều có một loại ăn ý, đó chính là ba phút cuối cùng không thể kêu lại giá, kết quả nhà họ Trang của bọn họ lại chơi xấu. Mẹ nó chứ, trực tiếp kêu giá trong một phút cuối cùng.”

Hắn ta đã chơi xấu nhà chúng tôi, thì tôi cũng sẽ chơi xấu hắn ta.”

Trần Lạc Thần hiểu, trước đó bọn họ không dám làm ra chuyện này, vì sợ Lý Chấn Quốc truy cứu chuyện này, dù sao thì chuyện này cũng là do ông ta quản lý, xung đột nội bộ giữa các cửa hàng như thế này chính là điều tối kỵ.

“Cho nên, các người muốn lấy được sự đồng ý ngầm của tôi?”

“Đúng vậy, chỉ cần cậu để cho chú Lý không trách tội bọn tôi, chuyện còn lại thì cứ giao cho mấy người bọn tôi đi.”

Trần Lạc Thần không có nói chuyện, mà là bưng ly rượu lên uống một ngụm.

Mà trong nháy mắt Bạch Tiểu Phi đã hiểu, nháy nháy mắt với một tên đàn em.

Tên đàn em đó lấy điện thoại di động qua: “Được rồi, đợi lát nữa mọi người sẽ nhìn thấy thôi…”

Nói xong lặng lẽ chạy ra phía sau cánh gà.

Trước kia Trần Lạc Thần không có tiền, anh đã nhận sự khinh bỉ và khi dễ, hiện tại có tiền rồi, tại sao còn phải chấp nhận người khác bắt nạt?

Cho nên có người giống như Trang Đông Thành thế này, trong lòng của Trần Lạc Thần rất nguyện ý.

Hơn nữa làm cả mẹ kế, hành động này con mẹ nó thật khiến người khác khinh bỉ.

Lại nói buổi lễ vẫn còn đang tiến hành.

Đã đến nghi thức cắt băng khánh thành.

Mà Trang Đông Thành là ông chủ trẻ tuổi của nhà hàng Minh Hoàng, đương nhiên sẽ lên sân khấu.

“Thư Kỳ, em đi lên cùng với anh đi.”

Trang Đông Thành nhẹ nhàng nắm tay Triệu Thư Kỳ.

Khiến cho rất nhiều người ở hội trường ghen tị chết đi được.

Đặc biệt là Dương Ngọc, nghĩ thầm tại sao số phận của mình lại không tốt như vậy. Đầu tiên là tìm một tên nghèo nàn giống như Trần Lạc Thần, sau đó lại là một cậu ấm bình thường giống như là Lục Phàm.

Nếu như có thể tìm được người bạn trai có thực lực giống như Trang Đông Thành như thế này thì thật tốt.

Đương nhiên Triệu Thư Kỳ sẽ không từ chối.

Được Trang Đông Thành nắm lấy tay kéo đi, hai người bọn họ cùng nhau đi tới phía trước sân khấu.

Lúc đi ngang qua bàn của đám người Trần Lạc Thần.

Ánh mắt của Triệu Thư Kỳ không khỏi liếc nhìn về phía Trần Lạc Thần.

Ý là đang nói cho anh biết, có nhìn thấy được không, cho dù là anh ở bất kỳ đâu đi nữa thì đây cũng là sự chênh lệch.

Mà Trang Đông Thành cũng dương dương tự đắc nhìn Trần Lạc Thần, dưới ánh mắt của công chúng, anh ta có loại cảm giác dẫm đạp Trần Lạc Thần dưới chân mình.

Chỉ vì Trang Đông Thành anh ta từ nhỏ đến lớn, lần duy nhất mà lòng tự trọng bị xúc phạm lại là đến từ một tên nghèo nàn như Trần Lạc Thần!

“Cuộc sống sau này còn dài lắm, tôi sẽ giẫm đạp cậu dưới chân, sẽ không để cho cậu nghèo đơn giản như vậy đâu.”

Trang Đông Thành nghĩ thầm trong lòng.

Trần Lạc Thần ngồi đây uống rượu, ở phía bên kia đàn em của Bạch Tiểu Phi đã trở về rồi, gật đầu với Trần Lạc Thần ra hiệu đã làm xong mọi chuyện, bây giờ thì đợi đến lúc xem kịch vui thôi.

Trần Lạc Thần liền nhìn về phía Trang Đông Thành hăng hái ở trên sân khấu.

Cả bố mẹ và mẹ kế của anh ta đều đang ở đây, quả nhiên nhìn thấy được lúc mà Trang Đông Thành nắm tay của Triệu Thư Kỳ, trên mặt mẹ kế của anh ta xuất hiện một vẻ mặt rất không bình thường.

“Xin chào các vị, tôi muốn giới thiệu với mọi người một chút, đây chính là bạn gái của tôi, Triệu Thư Kỳ.”

Lúc này tất cả đám người ở dưới sân khấu đều nhìn về phía Triệu Thư Kỳ được anh ta nắm tay.

Liền giới thiệu với đám người.

Gương mặt của Triệu Thư Kỳ rất xinh đẹp, ngay cả Trần Lạc Thần không hợp tính với cô ta cũng thừa nhận trong đáy lòng, đương nhiên Trang Đông Thành cũng có cảm giác có chút mặt mũi.

“Thư Kỳ, chào hỏi mọi người đi.”

Trang Đông Thành nói khẽ.

Triệu Thư Kỳ có chút khẩn trương, nói: “Xin chào mọi người, tôi là Triệu Thư Kỳ.”

“Người đẹp, cô quen biết với cậu Trang như thế nào vậy, hoặc là nói, cái nhìn nào đã trở thành cuộc gặp gỡ bất ngờ cả đời của hai người?”

“Đúng vậy đó, mau nói đi, để cho bọn tôi học tập kinh nghiệm của cậu Trang đi.”

Ở phía dưới sân khấu có rất nhiều phú nhị đại thế hệ thứ hai, thế hệ thứ ba, bọn họ biết rõ rằng không thể làm quen được với dạng tỷ phú giống như Bạch Tiểu Phi, chỉ có thể quỳ liếm Trang Đông Thành thôi.

Triệu Thư Kỳ vén tóc dịu dàng nói: “Tôi với Trang Đông Thành đã sớm quen biết với nhau, ba của tôi và chú Trang là chiến hữu của nhau. Về phần tôi với Trang Đông Thành xác nhận quan hệ yêu đương với nhau, là bởi vì sau khi Trang Đông Thành về nước, từng vì tôi mà làm một chuyện khiến cho tôi rất cảm động.”

“Wow

Advertisement
wow.”

“Hóa ra là như vậy à? Cậu Trang thật là cao tay mà, biện pháp theo đuổi bạn gái tốt nhất chính là khiến cho người ta cảm động.”

Nghe đám người bọn họ anh một câu tôi một câu thì thầm bàn tán, đều là vì Trang Đông Thành có được một người bạn gái xinh đẹp mà cảm thấy ghen tị.

Trần Lạc Thần ở phía dưới đã sớm không có tư vị gì.

“Cái gọi là trai tài gái sắc, hôm nay quả thật song hỷ lâm môn, tiếp theo đây nghi thức cắt băng khánh thành nhà hàng Minh Hoàng chính thức bắt đầu. Tiếp theo chúng tôi sẽ công chiếu lời chúc mừng của các vị tổng giám đốc gửi đến đến nhà hàng Minh Hoàng, mời mọi người hướng về màn hình lớn.”

Người dẫn chương trình rất linh hoạt, vì tiết kiệm thời gian mà lập tức cướp lời.

Ánh đèn lập tức mờ ảo.

Triệu Thư Kỳ nhìn về phía Trần Lạc Thần vẫn luôn tươi cười.

Chỉ có điều nụ cười của Trần Lạc Thần bị cô ta định nghĩa là nụ cười đắng chát.

Ghen tị ghen ghét chứ gì.

Nhưng mà khi màn hình bắt đầu.

Hiện ra ở trước mặt của tất cả mọi người cũng không phải là các ông chủ lớn chuyển lời, mà là hình ảnh của một khách sạn.

“Gì vậy?”

Tất cả những người ở dưới sân khấu đều chăm chú nhìn.

“Đây là… mẹ kiếp!”

Nhìn thấy Trang Đông Thành ôm một người phụ nữ đi vào trong phòng, mà người phụ nữ kia không phải là ai khác, lại là mẹ kế của anh ta.

“Bùm.”

Toàn hội trường lập tức nổ tung.

Ở trên sân khấu, vẻ mặt của Trang Đông Thành trở nên khó nhìn, tiếp theo liền trở nên trắng bệch.

Giống như vậy, Triệu Thư Kỳ cũng một mặt ngốc lăng.

Đặc sắc nhất không ai có thể qua được ba của Trang Đông Thành và người mẹ kế yêu kiều của ông ta.

“Cái này… Mày, súc sinh! Súc sinh.”

Ba Trang tức giận đến phun máu.

“Không! Đây không phải là tôi! Ai đã phát đoạn video này ra?”

Trang Đông Thành nói chuyện cũng bắt đầu run rẩy.

Mặc dù là anh ta gào thét rất lớn, nhưng mà cảnh tượng hương diễm vẫn còn đang tiếp tục.

Quá khó coi.

Triệu Thư Kỳ thì mặt mũi tràn đầy thất vọng và lắc đầu, không chỉ là thất vọng, hôm nay cô ta nhận lấy chính là sự vũ nhục.

Cô ta vừa mới bước lên sân khấu giới thiệu mình là bạn gái của Trang Đông Thành, nhưng mà bây giờ lại xuất hiện một màn Trang Đông Thành buồn nôn biến thái như thế này.

Huống hồ chi ở phía dưới sân khấu còn có phóng viên của cánh truyền thông.

Triệu Thư Kỳ cô ta đã hoàn toàn nổi tiếng rồi!

Sự kiêu ngạo lúc nãy, bây giờ giờ không còn nhìn thấy một chút gì nữa.

“Cái tên khốn nạn này.”

“Bốp.”

Triệu Thư Kỳ tát Trang Đông Thành một cái thật mạnh.

Thế này quả thuật là đưa cô ta lên trời rồi sau đó ném cô ta thật mạnh xuống dưới đất.

Triệu Thư Kỳ che miệng khóc lóc chạy ra ngoài.

“Thư Kỳ, Thư Kỳ!”

Mã Tiểu Vũ cũng không ngờ tới tình hình đã phát triển như thế này, cô ta biết hôm nay chắc chắn Thư Kỳ sẽ bị tổn thương rất nặng, sợ là cô ta sẽ xảy ra chuyện gì cho nên liền vội vàng đuổi theo.

Mà ở trên sân khấu, mặt mũi của ba Trang tràn đầy xấu hổ đang đánh Trang Đông Thành túi bụi.

Tất cả những người ở dưới sân khấu đều đang xem chuyện vui.

“Haha…”

Bạch Tiểu Phi cười khanh khách: “Cậu Trần, cậu có hả giận không? Cái thằng nhóc này lúc nãy còn dám trêu chọc cậu ở trước mặt của tất cả mọi người, cố ý khiến cho cậu khó xử, Không ngờ tới bọn tôi còn có chiêu này.”

Trần Lạc Thần chỉ cười một tiếng.

Mắt nhìn về phía Trang Đông Thành ở trên sân khấu che mặt không để cho phóng viên chụp hình.

Anh nói: “Đi thôi, cũng không có gì vui để nhìn, nên rút lui rồi.”

Chỉnh người như thế này, từ trước đến giờ Trần Lạc Thần chưa từng làm.

Nhưng mà nghĩ lại, Trang Đông Thành xứng đáng với hai chữ này: “Đáng đời.”

Nói với bọn người Bạch Tiểu Phi một tiếng, Trần Lạc Thần liền đi về phía bọn người Dương Thanh bên này.

Tiếp tục ở đây cũng không có ý nghĩa gì nữa, dứt khoát rời khỏi nhà hàng chuẩn bị đón xe quay về.

Mà lúc này Lục Phàm đúng lúc chở Dương Ngọc đi ngang ven đường, còn cố ý thả chậm tốc độ xe trước mặt của Trần Lạc Thần.

“Ôi chao, đêm hôm khuya khoắt như thế này, gọi xe không được chứ gì?”

Giọng nói của Lục Phàm lạnh lùng, hôm nay anh ta đến đây vốn là muốn khoe khoang, kết quả cũng không thể khoe khoang được cái gì cả.

Còn thiếu chút nữa bị Trần Lạc Thần đánh vào mặt.

Bởi vì Trần Lạc Thần thế mà lại được bọn người của cậu Bạch mời qua đó.

Nếu như không phải Trang Đông Thành đến giải thích, tối hôm nay Dương Ngọc với Lục Phàm chỉ sợ là không thể ngủ yên giấc được.

Nói xong, hai người bọn họ cười đê tiện rời đi.

“Mẹ, đắc ý cái gì chứ.” Dương Thanh tức giận mắng một câu.

“Haiz, nghe nói cái tên Triệu Thư Kỳ lại có tiền, không phải là ngày hôm đó hắn ta trả sáu chục triệu mà cũng tốn sức à? Nghe nói không biết hôm nay lấy tiền từ đâu mà mua mấy cái đó cho Dương Ngọc.” Lý Bân thở dài bất lực nói.

Được Dương Thanh ra hiệu, Lý Bân mới ý thức được Lục Phàm thế nhưng đã cướp đi bạn gái của Lão Trần, lúc này mới không nói tiếp nữa.

Thật ra Trần Lạc Thần cũng có chút tò mò, nhưng mà những thứ này đối với Trần Lạc Thần mà nói cũng không quan trọng.

Đúng lúc này, điện thoại của Trần Lạc Thần đột nhiên vang lên, là do Mã Tiểu Vũ gọi tới.

“Trần Lạc Thần, mọi người đang ở đâu vậy? Mau đến KTV Đế Hoàng đi, Thư Kỳ đã xảy ra chuyện ở đây rồi.”



Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện