Con Đường Bá Chủ

Chương 1564


trước sau



Kim Hoa Lâu…
Khác với Song Tu Lâu chỉ đơn thuần kinh doanh quán rượu ở Ma Giới, thì Kim Hoa Lâu lại là lầu xanh chính hiệu, tiếng tăm khá thịnh, dù là tại các phương Đại Tiên Giới cũng có danh tiếng không nhỏ.

Nguyên nhân chính nằm ở chỗ, nữ nhân bên trong Kim Hoa Lâu đều là trăm người tuyển một, dung nhan xinh đẹp rung động lòng người, lại cực kỳ biết chiều quan khách, mỗi người đều sở hữu mị ý, phong tao đến tận xương tủy.

Trong lúc hoan ái, nữ nhân Kim Hoa Lâu còn biết biện pháp song tu, hỗ trợ bạn tình tu luyện, hiệu quả mang đến còn hữu hiệu hơn ngồi bên trong Tụ Tiên Trận và Gia Tốc Trận bế quan một cách nhàm chán.

Chính vì thế, Kim Hoa Lâu rất được lòng các nam nhân đến từ bốn phương.

Vô số nam nhân ca tụng ở Kim Hoa Lâu còn sung sướng hơn lạc vào thiên đường, chỉ cần trả đủ Tiên Thạch, dù ngươi muốn tận hưởng cuộc sống của vua chúa cũng chẳng phải điều không thể.

Dạo gần đây, Kim Hoa Lâu nghênh đón một vị khách nhân đặc biệt.

Hắn đã vung tay bao trọn mười vị kiều nữ đẹp nhất của Kim Hoa Lâu liên tục mấy tháng thời gian, khiến không ít nam nhân hận đến nghiến răng nghiến lợi lại chẳng thể làm gì, ai bảo đối phương có tiền hơn bọn hắn?
Kim Hoa Lâu có thể tồn tại nhiều năm như vậy, nội tình đương nhiên không cạn, nghe nói sau lưng có thế lực khổng lồ chống lưng, rất nhiều đối thủ kinh doanh từng có ý đồ quấy rối đều bóc hơi trong vòng một đêm vô cùng nhanh chóng.

Lâu dần đã không còn ai dám đắc tội Kim Hoa Lâu.

Khi đã quyết định tiến vào nơi này, thứ duy nhất dùng để phân chia địa vị chính là tài sản.


Bên trong một gian phòng xa hoa đang diễn ra cảnh tượng vô cùng xấu hổ, mùi vị tà dâm lan tràn khắp bốn phía.

Chỉ thấy vô số kiện đồ lót được phơi bày dưới mặt đất, chất chồng dày cộm lên như một chiếc giường, bên trên nằm lấy một tên thanh niên làn da ngăm đen, diện mạo có phần anh tuấn, nhưng cử động ngẫu nhiên lại toát ra vẻ vô sĩ nồng nặc không thể che giấu.

Mà xung quanh hắn, các vị kiều nữ như hoa của Kim Hoa Lâu lại đang trần trụi như nhộng, liên tục thay các kiện đồ lót khác nhau theo yêu cầu của thanh niên, để hắn si mê ngắm nhìn, nước miếng nước bọt chảy ròng ròng.

Đối với điều này, các vị kiều nữ cũng vô cùng bất đắc dĩ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam nhân này có sở thích cực kỳ quái dị, từ lúc bao trọn các nàng, xuyên suốt mấy tháng nay, hắn ngay cả đầu ngón tay của các nàng cũng chưa từng động đến, nhưng mỗi ngày đều yêu cầu các nàng phải liên tục thay đổi đồ lót cho hắn ngắm nhìn, những đồ lót sau khi bị các nàng thay ra đều được hắn xem như bảo bối cất giữ.

Mấy tháng liên tục làm khách ở Kim Hoa Lâu, số lượng đồ lót mà hắn thu được e rằng đã lên đến con số mấy trăm bộ.

Bất quá tuy sở thích của hắn kỳ quặc và biến thái, nhưng lại hào phóng cực kỳ, mỗi người đều ban thưởng các nàng không ít lễ vật quý giá, vì vậy mười vị kiều nữ cũng chỉ ngoan ngoãn thuận theo đam mê của hắn.

KẼO KẸT…
Cánh cửa đã đóng kín nhiều ngày qua của gian phòng đặc biệt bất chợt mở ra.

Hắc y tung bay, một thân ảnh toàn thân bao trùm trong áo choàng đen, vô thanh vô tức như quỷ mị chậm rãi tiến vào.

“Người nào…”
Các vị kiều nữ hoảng sợ, đang muốn mở miệng hét lên gọi người cứu viện.

“Nhiếp Hồn – Siêu Hồn!”
Người mặc áo choàng nhẹ giọng lẩm bẩm.

Lấy hắn làm trung tâm, một cổ Hồn Lực nồng đậm quét ngang bốn phía.

Mười vị kiều nữ chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, sau đó lý trí trở nên mơ hồ, gục xuống đất ngủ say…
Kẻ tỉnh táo duy nhất còn sót lại chính là thanh niên da đen đang nằm trên đống đồ lót.

Lúc này, hắn cực kỳ bất mãn nhìn người khoác áo choàng, cao giọng kháng nghị nói:
“Chơi đang vui, đừng có đến phá đám!”
“Hừ!” Người khoác áo choàng cười lạnh một tiếng:
“Uổng công ta lo ngại các ngươi sẽ gặp nguy hiểm, nào ngờ cuộc sống của ngươi còn sung sướng hơn cả ta!”
“Vất vả nhiều như vậy, cũng phải tranh thủ tận hưởng cuộc sống nha!” Thanh niên da đen nhếch miệng cười tà.

Ý niệm vừa động, da thịt và cơ thể của hắn lấy tốc độ khủng bố bắt đầu biến dạng.

Chưa đầy hai hơi thở, vốn là thanh niên khỏe mạnh đã hóa thành một con heo vừa mập vừa ú, bộ lông đen như chó mực, biểu cảm trên mặt như được khắc lấy hai chữ “xấu xa”, vừa nhìn đã biết nhân vật phản diện.

Nếu để Long Ngạo Thiên và Tru Nghịch Liên Minh các loại cường giả nhìn thấy cảnh tượng này, e rằng phải giận dữ đến mức thổ huyết a.

Khá lắm, chúng ta dốc trăm phương ngàn kế truy lùng tin tức của ngươi, ngươi lại đang ở trong lầu xanh phong hoa tuyết nguyệt, làm những chuyện không đứng đắn đàng hoàng.

Hiển nhiên, thanh niên da đen không ai khác là do Hắc Trư kiêm Thiên Địa Trư hóa thành.

Con hàng này ẩn nấp trong thanh lâu cũng không từ bỏ sở thích và đam mê sưu tầm đồ lót a.

Mà người khoác áo choàng thần bí chắc chắn là Lạc Nam.

“Đứng sau chống lưng cho Kim Hoa Lâu là Kim Xí Đại Bằng Tộc, ngươi lại dám vào tận hang ổ của bọn hắn chơi bời lêu lỏng, ta thật phục lá gan của ngươi!” Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, ung dung bước đến ngồi xuống đối diện Hắc Trư.

Mười vị kiều nữ đã hoàn toàn tạm thời mất ý thức, không cần phải lo lắng các nàng nghe trộm.

Hắc Trư nhún nhún vai móc cứt mũi, sau lại vò vò bún ra thật xa, cười hề hề đáp:
“Có câu nơi nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất, ta ở đây đã mấy tháng ròng, lại chưa có bất kỳ tổ chức tình báo hay tổ chấp pháp của các thế lực khác đến rà soát!”
Lạc Nam tán đồng gật đầu, con heo này xem như khá thông minh, nếu tự tiện chạy lung tung ẩn nấp ngoài không gian vô tận, khả năng bị đụng mặt người của Tru Nghịch Liên Minh là rất cao.

Ngược lại nó trốn trong lầu xanh của Kim Xí Đại Bằng Tộc, ở trong địa bàn của chủng tộc hàng đầu này, chỉ cần qua mắt được chấp pháp và tổ tình báo của một phương duy nhất là Kim Xí Đại Bằng Tộc là được.

“Huống hồ nếu như có biến…ta lại trốn vào Tiểu Thế Giới đào tẩu!” Hắc Trư có chút tự đắc nói.

Móng heo đen kịch nâng lên, một viên hạt châu có năm màu sắc đan xen hiện ra, lơ lửng trên móng heo của Hắc Trư.

Chính là Ngũ Sắc Giới, kiện Ngũ Hành Tiểu Thế Giới mà Lạc Nam chuẩn bị cho đám người Hắc Trư.

Lần trước, sau khi Lạc Nam và Phượng Tịch Y ở trong Xa Giá của Phượng Nghi Nữ Đế và Phượng Cửu Huyền, nhằm thuyết phục các nàng kết thành đồng minh với hắn trước khi đến Long Tộc nghị sự.


Hai bên vừa đạt thành hiệp nghị, Hắc Trư lại từ đâu đột ngột nhảy ra.

Mà đi cùng với hắn còn có Viêm Miên Châu dẫn theo Vô Tận Hỏa Giới, Nhân Kê cùng Nhân Yêu Giới, Tôn Hầu Tử và Vô Chi Kỳ với Vạn Yêu Thánh Địa, Cự A Man cùng Cự Chiến Cổ Tộc các loại tàn quân…
Thì ra khi Cửu Huân Dao gặp nạn, Vạn Yêu Thánh Địa bị Long Ngạo Thiên đột kích, Hắc Trư vẫn luôn ẩn nấp ở hiện trường, chờ đợi thời cơ thích hợp sẽ ra tay cứu viện.

Nào ngờ chưa kịp ra tay, hắn nhìn thấy Lạc Nam chấp nhận bại lộ thân phận Nghịch Long, thông qua Thời Không Môn cứu được Cửu Huân Dao, đồng thời dọa cho Long Ngạo Thiên chạy trốn như cẩu.

Trước tình hình đó, Hắc Trư rốt cuộc không hiện thân công khai, trái lại âm thầm hành động.

Hắn biết Nghịch Long xuất thế sẽ gây nên động tĩnh kinh hồn, các đại thế

lực kiểu gì cũng sẽ nghị sự với nhau, nhắm đến những tàn quân Nghịch Long như bọn hắn.

Cho nên Hắc Trư nhân cơ hội đi trước một bước, chạy đông chạy tây, lôi kéo Viêm Miên Châu và Vô Tận Hỏa Giới, kêu gọi Nhân Kê và Cự A Man, lại tập hợp cùng Vạn Yêu Thánh Địa đi gặp mặt Lạc Nam thương nghị kế hoạch ứng đối.

Nhân cơ hội đó, Lạc Nam dùng Đồ Long Chưởng, hóa giải lời nguyền của Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã, để bọn hắn từ pho tượng trở lại bình thường.

Mỗi một lần triển khai Đồ Long Chưởng chỉ có thể hóa giải lời nguyền cho một người, vị thời gian có hạn nên Lạc Nam chỉ mới giải cho Sơn Dương Đế cùng Thiên Lý Mã mà thôi.

Khi thương nghị kế hoạch, Sơn Dương Đế nhận ra điểm khó khăn là quân số của bọn hắn quá đông, nếu hành tẩu hay ẩn nấp cũng khó tránh khỏi nguy cơ bị các tổ chức tình báo phát hiện.

Để giải quyết tình huống này, Lạc Nam đích thân tại chỗ luyện ra một kiện Pháp Bảo Không Gian.

Nhưng thế vẫn là chưa đủ, hắn lại quyết tâm bỏ vốn, lấy ra vốn liếng định dùng để đúc nên Hóa Vũ Bá Thần Thể cho mình là Ngũ Hành Hỗn Độn Khí.

Dùng năm loại Hỗn Độn Khí này nâng cấp kiện Pháp Bảo Không Gian thành một phương tiểu thế giới tiệm cận Linh Giới Châu, đặt tên Ngũ Sắc Giới.

Hắc Trư cầm theo Ngũ Sắc Giới thu hết tất cả tàn quân của Nghịch Long vào, một mình mang theo thế giới hành tẩu và thực hiện kế hoạch.

Lạc Nam giả mạo Thiên Đế, cùng Phượng Nghi tiếp tục tham gia nghị sự như chưa có gì xảy ra.

Hắc Trư thì dẫn theo quân đội giả vờ tập kích Thiên Đình nhằm dẫn long xuất hải, giúp Lạc Nam dương đông kích tây, thành công xâm nhập Long Ngục giải cứu Long Liên mấy người.

Hắc Trư và chúng tàn quân cũng thông qua Thiên Lý Mã bố trí trận pháp bỏ trốn.

Khi Thiên Cơ Nhị Lão tiến hành bói toán về tung tích của đám người, Hắc Trư và Sơn Dương Đế đã phối hợp chống lại nhằm ngăn cách thiên cơ, lại thêm có Ngũ Sắc Giới bảo hộ, kết quả là thành công ngăn cản Thiên Cơ Nhị Lão nhìn ra tung tích.

Rảnh rỗi chẳng có chuyện gì làm, Hắc Trư mới chui vào Kim Hoa Lâu ăn chơi trác táng xuyên suốt mấy tháng trời, mà những người khác như Tôn Hầu Tử, Viêm Miên Châu, Vô Chi Kỳ các loại chỉ có thể ở trong Ngũ Sắc Giới tu luyện, chờ đợi chỉ thị tiếp theo của Lạc Nam.

Rốt cuộc, Lạc Nam cũng tìm đến.

Đương nhiên, việc thành lập nên một phương Ngũ Hành Tiểu Thế Giới như Ngũ Sắc Giới sẽ mang đến những lợi ích phi phàm, chính là Thế Giới Ban Phúc.

Mặc dù đã tiêu tốn nguyên liệu quan trọng đúc nên Hóa Vũ Bá Thần Thể, nhưng những gì mà Ngũ Sắc Giới đem lại cũng đủ khiến Lạc Nam cảm thấy hài lòng.

Đầu tiên là cung cấp lực lượng Luyện Thể và nâng cấp lực lượng vốn có trong cơ thể lên một bậc.

Tuy nhiên, Lạc Nam lại chấp nhận từ bỏ lực lượng rèn luyện Thể Tu, tập trung tất cả lực lượng vào bên trong đan điền, nâng cấp Tôn Lực thành Đế Lực cho các tôn Đại Đỉnh của mình.

Cũng nhờ như vậy, các tôn Đại Đỉnh vẫn còn ở trạng thái Tôn Lực của hắn đồng loạt được chuyển hóa thành Đế Lực, tuy đa phần chỉ là Đế Giả Lực, nhưng vẫn giúp Bá Lực của hắn mạnh lên vài bậc, chiến lực đại tăng…
Cuối cùng, Thế Giới Ban Phúc còn trợ giúp một người phá vỡ giới hạn của cơ thể, đủ điều kiện đúc loại Thể Chất thứ hai…bất quá điều này Lạc Nam đã hưởng thụ rồi, nên hắn hạ lệnh cho Ngũ Sắc Giới tạm thời đem phần thưởng này giữ lại, chờ tìm được người thích hợp thì ban phúc sau cũng không muộn.

Lạc Nam dự định sẽ giao cho Lạc Kỳ Nam, đáng tiếc lần trước khi nha đầu này đến gặp hắn thì Ngũ Sắc Giới đang ở chỗ Hắc Trư, chưa thể ban cho nàng.

Tiểu Thiên Ý được chăm sóc, Tiểu Kỳ Nam cũng không thể lép vế được.

Hai nữ nhi của hắn không thua kém ai.

“Trước tiên rời khỏi chỗ này!” Lạc Nam đề nghị.

“Được!” Hắc Trư nghiêm túc gật đầu, nhanh chóng thu lấy tất cả đồ lót xung quanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Lạc Nam nhận lại Ngũ Sắc Giới, đem Hắc Trư thu vào.

Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, thân thể hắn biến mất tại chỗ.


Rời khỏi địa bàn Kim Hoa Lâu, tìm một gian khách sạn bình dân ven đường, Lạc Nam thần không biết quỷ không hay tiến vào.

Ý niệm vừa động, hoàn cảnh xung quanh cấp tốc thay đổi, một phương thế giới hoàn toàn mới mẻ hiện ra.

Rộng lớn mênh mông không thua gì Linh Giới Châu, đáng tiếc cường độ Tiên Khí và Nguyên Khí không thể sánh bằng vì chưa được hắn cung cấp Tiên Thạch và Nguyên Thạch…
Cũng chẳng có những kiến trúc đặc sắc như Cung Đình Thụ, Linh Dược Điền…
Nhưng mà, Lạc Nam cũng cố gắng kiến tạo hoàn cảnh tu luyện tốt nhất có thể cho đám người.

Ví dụ như trăm vạn dặm sơn lâm cho Vạn Yêu Thánh Địa và Nhân Yêu Giới cư ngụ, quần thể núi lửa cho Vô Tận Hỏa Giới luyện quân, thập vạn đại sơn cho Sơn Cự sinh tồn…
Mà lúc này, toàn bộ Ngũ Sắc Giới đang cực kỳ náo nhiệt.

Thì ra đám người này rảnh rỗi chẳng có chuyện gì làm, ngoài tu luyện chính là dùng binh đối chiến, luyện tập.

Chỉ thấy Nhân Yêu Giới chiến với Vạn Yêu Thánh Địa, Sơn Cự đại chiến Vô Tận Hỏa Giới.

Bên trên bầu trời, Tôn Hầu Tử và Vô Chi Kỳ hung mãnh lao vào nhau.

Nhân Kê cùng Viêm Miên Châu tỷ thí.

Cự A Man ngứa ngáy tay chân, giao thủ với Đại Trưởng Lão Bạch Trạch.

Cảnh tượng hỗn loạn đến cực điểm, thậm chí khi Lạc Nam đi vào cũng chẳng ai thèm để ý.

Không vội ngăn cản bọn hắn, Lạc Nam có chút hứng thú quan sát chiến trường.

Nào ngờ ngay lúc này, con hàng Hắc Trư đột nhiên nở nụ cười xấu xa, há mồm hét lớn:
“Hai con khỉ, Chủ Công chê các ngươi quá yếu, công kích không đủ gãy ngứa cho hắn!”
XOẸT XOẸT…
Hắc Trư vừa dứt lời, hai đôi mắt hừng hực chiến ý đã triệt để khóa chặt Lạc Nam, ngửa đầu cười dài:
“Đến chiến!”
Bị hai vị Hỗn Thế Tứ Hầu nhắm vào, Lạc Nam nhứt cả trứng, đang muốn xoay người đá đít heo mập, lại phát hiện con hàng này đã sớm chạy trốn mất dạng.

Động tĩnh nơi này quá lớn, tất cả quân lính và tu sĩ cũng đều chuyển mắt về phía Lạc Nam nhìn chằm chằm.

Lạc Nam trong lòng bất đắc dĩ, nếu lúc này từ chối trận chiến…e rằng sẽ ảnh hưởng đến uy vọng của mình.

Lần đầu ra mắt, không thể để người dưới trướng xem thường được.

Nghĩ đến đây, hắn cất tiếng cười ngạo nghễ:
“Lên đi! cho ta thấy Hỗn Thế Nhị Hầu mạnh đến mức độ nào!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện