Cô Vợ Cưới Chui Của Ảnh Đế

Chương 6.2


trước sau

Advertisement

Chương 6.2

Tề Chân: [ Thì ra là vậy, lúc anh còn trẻ cố gắng ghê, chăm chỉ như Thản Chi của bọn em vậy á. ]

Nàng nghĩ một lát rồi lại xấu hổ gửi đi hai emo tươi cười.

Dụ Cảnh Hàng: [ Vậy thì anh vinh hạnh thật đấy. ]

Trong một lúc Tề Chân không biết nên phản ứng lại như thế nào, bỗng thấy hơi xấu hổ.

Cô rất nghiêm túc khen ngợi mà, nhưng đối với Dụ Cảnh Hàng đã hơi chút quen thuộc chuyện này thì có vẻ hơi vụng về. Loại lời khen kiểu này trên Weibo chắc là loại sẽ bị mắng chết... Là kiểu càng khen càng đụng chạm thì phải?

Sau đó Dụ Cảnh Hàng phản hồi một emo con mèo cốc vào đầu cô, Tề Chân bỗng cảm thấy trong lòng hơi ngọt đến kì lạ, còn chưa nghĩ nhiều, cô liền nghe thấy tiếng bà nổi giận.

Tề Chân vội chạy đến ngăn lại: "Bà ơi, ba con cũng chỉ là có ý tốt thôi ạ, bà đừng nổi giận ạ, lần trước bác sĩ kiểm tra ra bà bị huyết áp cao, tháng trước bị cảm mới hết, bác sĩ đã nói bà không thể nổi giận đâu ạ ."

Có cháu gái khuyên bảo, sau đó bà không tức giận nữa nhưng mà cũng không chịu nói chuyện.

Bà muốn khuyên con trai nhân lúc còn xem như trẻ tìm một người vợ mới, nhưng Tề Triệu Viễn kinh ngạc rồi không đồng ý, nói là không muốn liên lụy người khác lần nữa.

Cuối cùng, một bữa cơm lại là không có kết quả, cha cô nhận một cuộc điện thoại rồi lại vội vàng trở về phòng thí nghiệm, ở chỗ đó không được dùng di động, vì vậy ông đành phải lại đưa Thiện Thiện trở về, cô còn phải lên lớp phụ đạo nữa.

Trước khi đi, cha còn cố ý nói với Tề Chân một câu: "Chuyện xem mắt, con nghĩ lại một lát đi nhé, ba không phải lựa chọn đối tượng qua loa cho con đâu, là ba tổng hợp lại các phương diện thấy các con hợp nhau ba mới chọn, hơn nữa ba rất tin tính cách của cậu ấy."

Thiện Thiện đeo tai nghe, không nhịn nổi cười ra tiếng: "Chị mới lớn được bao nhiêu mà đã xem mắt rồi, mới sớm vậy mà đã lo lắng không gả được à? Ôi trời... anh rể tương lai trông như thế nào vậy, em giúp chị tham khảo một chút, có có một nửa đẹp trai như chồng em không?"

Nói xong liền bị bà trừng mắt, giáo dục nàng há mồm ngậm miệng

Advertisement
đều là chồng với vợ, ngày càng đồi trụy văn hóa rồi.

Thiện Thiện bĩu môi, bà cứ luôn như thế, cực kì bất công lại còn không che giấu nữa chứ!

Nếu Tề Chân cũng nói với bà như thế thì bà lại cảm thấy không sao, cô ấy cũng quen rồi.

Trong nháy mắt cô ấy liền nhận ra Tề Chân đang nhìn mình, nhưng ngược thể hiện một cái biểu cảm kỳ quái, từ từ cong mắt nhìn cô, khiến Thiện Thiện một mặt không hiểu nổi.

Khi mọi người đi rồi, bà liền dọn dẹp chén đĩa và bưng mâm thức ăn đặt vào máy rửa bát, một câu cũng không nói, một lúc lâu sau mới đứng cạnh cửa sổ thở dài, vẻ không biết nên làm sao nói: "Mấy đứa nó, lúc nào cũng nói hiếu thuận với bà lại toàn đưa tiền tặng quà thôi, cũng không đến thăm bà nhiều hơn."

Tề Chân cùng giúp đỡ bà, cười nói: "Bà không phải là còn có cháu ạ?"

Ăn cơm xong, Tề Chân cùng bà xem tivi, lúc này trên tivi đang phát lại phim truyền hình.

Lão thái thái chính là fan điện ảnh của Dụ Cảnh Hàng, mặc dù không hay chú ý bên phim truyền hình nhưng có thì vẫn xem , bây giờ xem bộ này tình cờ lại là bộ vài ngày trước Tề Chân xem ( cười hỏi thương sinh ).

Trên màn hình người đàn ông mặc áo xanh cầm kiếm, đầu ngón tay đặt nới đầu mũi kiếm, váy dài tung bay máu văng khắp nơi, một nhóm thích khách rên rỉ ngã xuống đất rồi chết, bên môi hắn chứa ý cười lạnh nhạt, thuận tay thu kiếm vào vỏ, tiếng đàn trong vắt véo von.

Ánh mắt người đàn ông lạnh lùng nhìn thẳng vào công chúa đang đánh đàn trong đình viện.

Tề Chân cầm chiếc chân gà trong tay, bỗng trong chốc lát lại quên cắn...

Lúc này bà mới nhớ tới một chuyện khác, bà đeo kính lão nhìn cháu gái, hỏi: "Cháu nói muốn mang một ngôi sao nào đấy về ăn cơm mà, không lừa bà chứ?"

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện