Cố Tiên Sinh Thật Tâm Cơ!

Chương 29


trước sau

Advertisement


Lâm Xảo Xảo cúi đầu nhắn lại một chút.

—— buổi tối em ăn ở bên ngoài nên không trở về nhà ăn.

Sau khi cô nhắn lại thì bên kia cũng không trả lời nên Lâm Xảo Xảo đem điện thoại cất vào trong túi.

Lâm Xảo Xảo cười nói: "Nhà hàng này kỳ thật lúc trước tôi đã tới một lần, hương vị cũng không tệ lắm, cho nên liền nghĩ để mọi người cùng nếm thử."
Tiêu Thanh Ninh nhìn thoáng qua, gật đầu: "Cảm ơn."
"Không cần khách khí như vậy."
Dương Hân đôi mắt liền kém điểm muốn dính lên trên người Tiêu Thanh Ninh, Lâm Xảo Xảo nhìn cô một cái, cảm giác cô ấy đã vô pháp khống chế được chính mình.

Lâm Xảo Xảo ho khan một tiếng, nhắc nhở Dương Hân chú ý hình tượng.

Liền tính mình thích đến mức độ nào thì cũng không thể trắng trợn táo bạo như vậy, bằng không người ta sẽ giác bạn thực đáng sợ.

Dương Hân thu được ám chỉ của Lâm Xảo Xảo, cố mà đem tầm mắt của mình thu về.

Nói đến cũng thật là thần kỳ, Tiêu Thanh Ninh này từ đầu đến chân, vô luận chỗ nào cũng phảng phất đều là dáng vẻ ý trung nhân của cô, thậm chí thời điểm nói chuyện một biểu tình nho nhỏ trên mặt đều làm cô cảm giác tâm thần nhộn nhạo.

Đây là tình yêu mị lực đi......!
Dương Hân thật sự cảm giác vận mệnh chú định, thật sự có thần linh đang chỉ dẫn.

Cô độc thân nhiều năm như vậy chính là đang đợi anh.

Tiêu Thanh Ninh tự nhiên cũng chú ý tới tầm mắt của Dương Hân, nhưng anh vẫn bình tĩnh, uống một ngụm trà trước mặt mình, gợn sóng bất kinh.

Thoạt nhìn đối với loại chuyện như thế này đã thói quen vậy.

Lâm Xảo Xảo nhịn không được khẽ cười nói: "Trước kia lúc còn đi học có phải thầy Tiêu có rất nhiều nữ sinh thích anh không."
"Cũng được."
"Không cần khiêm tốn, khẳng định trước kia anh chính là kiểu học trưởng phẩm học kiêm ưu, mạc danh làm cho người ta có cảm giác sùng bái."
Tiêu Thanh Ninh nhìn về phía Lâm Xảo Xảo: "Vậy em sùng bái tôi không?"
Lâm Xảo Xảo sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại đây, cười nói: "Đương nhiên, anh là thầy giáo của tôi, tôi đương nhiên là sùng bái anh."
Tiêu Thanh Ninh cười nhạt.

Dương Hân ở một bên đi theo phụ họa nói: "Thầy Tiêu, tôi cũng sùng bái anh."
Tiêu Thanh Ninh lông mày nhịn không được giật giật một chút.

Dương Hân lúc kinh lúc rống, Lâm Xảo Xảo ở bên cạnh nhìn cũng rất lo lắng cho cô a.


Cũng không biết Tiêu lão sư thích kiểu người như Dương Hân không.

Bất quá ở thời đại này, nữ truy nam cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, chỉ cần bản thân dũng cảm, tình yêu đều có thể nắm giữ trong tay của mình.

Dương Hân cũng là một người nói nhiều lại hướng ngoại nên biết chính mình phải ở trước mặt Tiêu Thanh Ninh cuồng xoát độ tồn tại, cho nên phá lệ nói nhiều, dù cho là đề tài không có sự tồn tại của Tiêu Thanh Ninh, cũng muốn cue anh một chút.

Lâm Xảo Xảo cảm giác Tiêu Thanh Ninh đầu đều có điểm lớn.

Dương Hân sau lại còn hỏi dò: " Thầy Tiêu, lớp học thư pháp của thầy còn nhận người không?"
Tiêu Thanh Ninh trả lời nói: "Cái này thì tôi không rõ lắm, cô có thể đến đó hỏi lễ tân một chút."
Dương Hân tự hỏi một chút, "Nghe nói anh cùng Xảo Xảo là dạy học riêng?"
"Đúng vậy." Tiêu Thanh Ninh gật đầu.

"Tôi đây cũng có thể yêu cầu anh dạy học riêng không?"
Lâm Xảo Xảo ở một bên nhịn không được cong môi cười.

Tiêu Thanh Ninh: "......"
Dương Hân chạy nhanh xua tay: "Không không không, thầy Tiêu, anh không cần hiểu lầm, tôi không có ý khác, tôi là thật sự nhiệt tình yêu thương thư pháp, từ nhỏ đối với phương diện này tôi thực cảm thấy hứng thú, nhưng mà cha mẹ lại không đồng ý tôi theo đuổi nó, kỳ thật tôi còn rất có thiên phú, hiện tại quen biết anh, tôi cảm thấy tôi cần thiết mở rộng kỹ năng ở phương diện này một chút."
Lâm Xảo Xảo ở một bên đều phải bội phục chuyện ma quỷ của Dương Hân hết bài này đến bài khác.

Cô là người hiểu biết Dương Hân nhất, làm một cô gái của khoa học tự nhiên, việc mà cô ghét nhất chính là viết chữ.

Còn cái gọi là nhiệt tình yêu thương thư pháp, thật là......!
Tiêu Thanh Ninh bình tĩnh gật đầu: "Phải không."
"Đương nhiên, bây giờ tôi học cái này không tính muộn đi?" Dương Hân mang vẻ mặt thiên chân hỏi.

"Không muộn." Tiêu Thanh Ninh trả lời nói.

"Vậy là tốt rồi." Dương Hân cười một chút: "Học phí dạy học riêng là bao nhiêu thế?"
Tiêu Thanh Ninh nói ra một dãy số.

Sau khi Dương Hân nghe thấy dãy số này thì ngốc lăng ba giây, cứng đờ ba giây.

"......!Đắt như vậy sao?!"
Đây mà gọi là dạy học riêng sao, đây là giành giật từng giây giựt tiền đi!
Nhìn vẻ mặt tâm như tro tàn của Dương Hân, Tiêu Thanh Ninh đều nhịn không được khóe môi có một ít ý cười.

"Nếu thật sự cô thực nhiệt tình yêu thương đối với thư pháp mà nói, cô có thể không báo loại dạy học riêng này, còn có hình thức dạy nhiều người, loại này thì sẽ tiện nghi hơn rất nhiều, cô có thể suy xét một chút."
Dương Hân gật gật đầu: "Được......!Tôi sẽ suy xét một chút......"

Lâm Xảo Xảo ngồi ở bên cạnh nhìn sự hỗ động hai người, thế nhưng cảm giác có điểm mạc danh kỳ dị manh......?
Sau đó đồ ăn được đưa lên, tốc độ Tiêu Thanh Ninh ăn cơm không nhanh, nhưng lại rất văn nhã.

Dĩ vãng lúc Dương Hân ăn cơm đều là phái phi thường dũng cảm cùng tốc độ, hôm nay ăn cơm lại là ăn từng miếng nhỏ một, thoạt nhìn là một người ăn không quá nhiều, nhìn dáng vẻ đó có lẽ là muốn ở trước mặt thầy Tiêu lưu lại một ấn tượng thực tốt.

Lâm Xảo Xảo lại nhớ tới lời nói mà Cố Vi Ngôn nói với cô.

"Một người đàn ông nếu thật sự thích một người mà nói, anh ta sẽ không để ý người đó ăn quá nhiều, nếu em ăn nhiều ngược lại anh ta sẽ sàng vui vẻ, cảm giác em ăn uống rất tốt, cho nên không cần thiết ở trước mặt anh che giấu gì đó."
Nhưng mà người phụ nữ lần đầu tiên cùng người mình thích ăn cơm thì trong lòng khẳng định vẫn có chút ngượng ngùng.

Một bữa cơm ba người tùy ý tâm sự, không khí cũng khá là hài hòa.

Dương Hân bằng vào tính cách hướng ngoại rộng rãi của mình rốt cuộc đem Tiêu Thanh Ninh WeChat đạt tới tay, mỹ kỳ danh rằng thảo luận vấn đề trên phương diện thư pháp, cô nói như vậy, Tiêu Thanh Ninh tự nhiên là vô pháp cự tuyệt.

Ba người chuẩn bị ra cửa, lúc xuống thang máy, Dương Hân bỗng nhiên che bụng.

Lâm Xảo Xảo nhìn cô: "Cậu làm sao vậy?"
Dương Hân: "Tớ đi vào phòng vệ sinh một lát."
"Được, cậu đi đi, chúng tớ chờ cậu." Lâm Xảo Xảo nói.

Dương Hân đi về hướng phòng vệ sinh, Lâm Xảo Xảo cùng Tiêu Thanh Ninh đứng ở gần cửa thang máy chờ cô ấy.

Tiêu Thanh Ninh nhìn Lâm Xảo Xảo một cái: "Chỉ sợ đây mới là chân chính mục đích của em đêm nay đi?"
Lâm Xảo Xảo bất đắc dĩ cười một chút.

"Thầy Tiêu......"
Không có biện pháp a, khuê mật của mình, dù thế nào cũng phải giúp một phen.

Tiêu Thanh Ninh cũng minh bạch câu hỏi mà đêm đó Lâm Xảo Xảo hỏi anh ở trong WeChat là có ý tứ gì.

Nguyên lai là anh hiểu lầm.

Anh còn tưởng rằng......!
Nguyên lai là anh nghĩ nhiều.

Tiêu Thanh Ninh trong lòng có nhàn nhạt mất mát, nhưng một chút cũng không biểu hiện ra ngoài.


Lâm Xảo Xảo mới vừa tính toán nói cái gì đó, bỗng nhiên cảm giác được có chút không thích hợp.

Cửa thang máy mở ra có một đoàn người.

Tây trang giày da, thoạt nhìn rất có máu mặt, vừa nhìn đã đoán được là loại hình tinh anh của xã hội, hơn nữa người đang đi ở trung tâm bị mọi người vây quanh sao lại mạc danh cảm thấy quen mắt......!
Ngũ quan tinh xảo, biểu tình có chút đạm mạc.

Cái gì quen mắt a......!Rõ ràng chính là Cố Vi Ngôn!
Lâm Xảo Xảo trong lòng "Lộp bộp" một chút, này cũng quá trùng hợp đi.

Cô đều thấy Cố Vi Ngôn, Cố Vi Ngôn ngước mắt nhìn lên trong nháy mắt tự nhiên cũng thấy được cô.

Bất quá, tầm mắt liếc sang, cũng thấy được người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đứng cạnh Lâm Xảo Xảo.

Trong mắt Cố Vi Ngôn cảm xúc không rõ, lông mày rất nhỏ nhíu lại.

Khoảng cách càng ngày càng gần.

Cho đến khi anh đi tới bên người Lâm Xảo Xảo.

Cố Vi Ngôn dừng chân.

Người bên cạnh có chút nghi hoặc nhìn Cố Vi Ngôn, không biết vì sao anh bỗng nhiên dừng lại.

"Cố tổng, làm sao vậy?"
Cố Vi Ngôn đạm nói: "Mọi người đi vào trước, đây là phu nhân của tôi, tôi cùng cô ấy nói mấy câu."
Những người bên cạnh Cố Vi Ngôn có chút hiểu rõ gật đầu một cái, cười cười.

"Thì ra là thế, chúng ta vào thôi."
Bọn họ nhìn nhiều một chút, phu nhân của Cố Vi Ngôn quả nhiên tuổi trẻ mạo mỹ.

Trách không được bọn họ rất ít gặp qua, nguyên lai là Cố Vi Ngôn kim ốc tàng kiều, chỉ để ở nhà bảo bối đâu.

Sau khi đoàn người kia đi rồi Cố Vi Ngôn nhìn người đàn ông bên cạnh Lâm Xảo Xảo, hỏi: "Vị này chính là?"
Một phen lời nói vừa rồi của Cố Vi Ngôn không chỉ làm những người bên cạnh của anh kinh ngạc mà lông mày Tiêu Thanh Ninh cũng nhíu lại.

Phu nhân?
Lâm Xảo Xảo kết hôn?
Lâm Xảo Xảo cảm giác có chút xấu hổ, tại sao lại cố tình ở lúc này gặp được Cố Vi Ngôn.

Cô không có làm chuyện gì trái với lương tâm, nhưng mà cảm giác loại trường hợp ngẫu nhiên gặp được Cố Vi Ngôn tại đây, bên người còn có một người đàn ông, giống như chính mình đã làm cái gì không nên làm vậy......!
Tại sao lúc này Dương Hân còn không ra?!
Lâm Xảo Xảo giới thiệu một chút: "Đây là thầy giáo dạy thư pháp của em, thầy Tiêu."
Cố Vi Ngôn đánh giá người đàn ông trước mặt này một chút, nguyên lai anh ta chính là thầy Tiêu trong miệng Lâm Xảo Xảo.

Trách không được lúc trước cô nói qua người này đẹp trai, xác thật bộ dạng lớn lên còn có thể.


Cố Vi Ngôn trong lòng trầm trầm xuống.

"Em nói đêm nay ăn ở bên ngoài, chính là ăn cùng với anh ta?"
Lâm Xảo Xảo nghe ra được từ bên trong lời nói của Cố Vi Ngôn mang theo một tia ghen tuông như vậy, thật nhanh giải thích: "Không phải, còn có Dương Hân, ba người bọn em ăn cùng nhau."
Nói xong, cô nhìn về phía Tiêu Thanh Ninh: "Thầy Tiêu, đây là chồng của tôi, Cố Vi Ngôn."
Tiêu Thanh Ninh nhìn về phía Cố Vi Ngôn.

Nam nhân trước mắt tuấn mỹ văn nhã, thoạt nhìn có khí thế bất phàm, chẳng qua trong mắt lại nhiều vài phần đề phòng.

Thoạt nhìn là hiểu lầm cái gì đó.

Tiêu Thanh Ninh đạm nói: "Xin chào."
Cố Vi Ngôn tự nhiên cũng thân sĩ trả lời: "Xin chào, nguyên lai anh chính là thầy giáo của Xảo Xảo."
Tiêu Thanh Ninh gật đầu: "Đúng vậy."
Cố Vi Ngôn hơi hơi mỉm cười, đem Lâm Xảo Xảo ôm vào trong ngực, bàn tay đặt lên trên eo Lâm Xảo Xảo, cười nói: "Tôi nghe Xảo Xảo nói qua về anh, ngày thường còn muốn nhờ thầy nhiều chiếu cố Xảo Xảo nhà chúng tôi, tính tình của cô ấy còn có chút trẻ con, thầy giáo làm tốt bổn phận của mình là được."
Lời này nói, một câu hai ý nghĩa.

Tiêu Thanh Ninh cũng là một nam nhân tự nhiên biết lời này của Cố Vi Ngôn là có ý gì.

Hắn gật đầu: "Cái này thì không nhọc anh lo lắng, học sinh của tôi đương nhiên tôi biết phải dạy dỗ như thế nào."
Cố Vi Ngôn nhếch môi, chỉ là bên trong nụ cười không có một tia độ ấm.

Lâm Xảo Xảo cảm giác trong không khí mạc danh có một tia □□ hương vị như vậy......!
Hai người này đang làm cái gì vậy a, rõ ràng giữa hai người bọn họ cái gì đều không có, □□* hương vị nhưng thật ra không ít.

Cô khụ khụ hai tiếng, vừa chuẩn bị nói cái gì đó liền nghe được sau lưng có một thanh âm vang lên.

"Di."
Nguyên lai là Dương Hân đã từ trong phòng vệ sinh ra tới, nhìn thấy Cố Vi Ngôn bỗng nhiên xuất hiện kinh ngạc một chút.

"Cố Vi Ngôn nhà cậu sao cũng tới đây vậy?" Dương Hân hỏi.

Lâm Xảo Xảo: "Ngẫu nhiên gặp được......"
Dương Hân đánh giá một chút: "Như vậy a......"
Lâm Xảo Xảo cảm giác lực đạo của bàn tay trên eo mình không giảm chút nào liền biết Cố Vi Ngôn khẳng định có điểm nho nhỏ không vui.

Nếu lúc này cô cùng đi với hai người bọn họ thì phỏng chừng Cố tiên sinh tâm cơ này không biết sẽ lại đánh bàn tính nhỏ về cái gì đâu.

Cho nên, Lâm Xảo Xảo nhìn Dương Hân, nói: "Dương Hân, cậu cùng thầy Tiêu đi trước đi." Nói xong, cô còn tặng cho Dương Hân một cái ánh mắt.

Dương Hân lập tức nháy mắt đã hiểu, ăn ý giữa khuê mật với nhau vẫn rất đầy đủ.

*□□: Do mình tìm mấy bản convert đều không hiểu nó là gì nên để nguyên..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện