Cô Ấy Có Tiền, Có Sắc, Còn Có Anh Ấy

Chương 182: Thanh giả tự thanh


trước sau

Advertisement

Editor: Mộc Lạp Đề
Để chứng minh lời mình nói là thật, ID tên là "Người vạch trần" này còn thả một vài tấm ảnh gọi là "Chân tướng" vào cuối bài viết.
Những tấm ảnh này có hình ảnh có Diệp Phồn Tinh đang chơi đùa cùng với mấy bạn nam trong lớp, có cả hình ảnh của Ôn Trác Vũ mặt mũi trắng bệch nằm trong bệnh viện, có cả Ôn lão phu nhân quỳ xuống cầu xin Diệp Phồn Tinh ở căn tin, còn vẻ mặt Diệp Phồn Tinh thì vô cùng lạnh lùng, khiến người nhìn vô cùng phẫn nộ.
Các học sinh ở trường Nhị trung chưa từng thấy tin đồn nào bùng nổ như vậy, ngay tức thì thảo luận vô cùng náo nhiệt.
Diệp Phồn Tinh lướt lướt xuống, phát hiện đa số mọi người đều đang hết sức kinh hoàng về tin đồn, chỉ có một vài người đang tỏ ra nghi ngờ với tính chân thực của bài đăng.
Người đăng bài trả lời: Chứng cứ đã đầy đủ như thế, mấy người còn bênh vực cho cái vị Diệp nữ thần kia sao, không phải là cô ta mua thủy quân đó chứ?
Lại vứt ra thêm mấy bức ảnh về "Ghi chép lịch sử trò chuyện" nghe nói là lấy từ học sinh của Thánh Đắc, nói rằng ngoại trừ những tài liệu đen ở phía trên kia, vị Diệp nữ thần này còn thích tham gia vào các nhóm nhỏ để bắt nạt bạn cùng lớp, ngay cả người em họ ở nhờ tại nhà cô ta cũng thường xuyên bị cô ta sỉ nhục và đánh chửi. Ngoài ra ,ỷ vào nhà mình có tiền, cô ta còn đánh đập thầy cô ở trường, tiếc là người cô kia không quyền không thế, sau khi bị đánh, không những không lấy được công lý, mà còn bị buộc phải từ chức.
Diệp Phồn Tinh: "...."
Diệp Phồn Tinh cũng phục người viết bài này luôn, hư hư thực thực, thật thật giả giả trộn lẫn với nhau, làm y như thật, nếu cô không phải là người trong cuộc, con mẹ nó cô cũng tin đó!
Nhìn bài của đối phương vừa có chữ vừa có cả ảnh, hiển nhiên đã chuẩn bị rất kỹ, sau khi đọc xong thì cảm thấy vô cùng kinh sợ, ánh mắt dần dần lạnh xuống.
Cô chuyển đến Nhị Trung vẫn chưa được một tuần, ai sẽ căm ghét cô như vậy chứ?
Nghĩ lui nghĩ tới, cô chỉ nghĩ đến một cái tên: Đồng Khả Hân
Nhưng sau khi bị cô cảnh cáo ở lần trước, Đồng Khả Hân không giở trò quỷ nữa, giữa hai người cũng không xảy ra mâu thuẫn gì.... Quan trọng nhất chính là, nội dung của bài post này, còn tệ hơn so với lần trước Đồng Khả Hân lợi dụng Tạ Linh Linh để lan truyền nữa, người viết bài post này thậm chí còn có ý muốn không để cô ở lại Nhị Trung được nữa. Đồng Khả Hân dù sao vẫn còn đang ở nhờ tại nhà cô, cho dù có cái tâm tư này, cũng không có lá gan để làm ầm ĩ chuyện này lớn đến như vậy?
Đương nhiên là không có nghĩa chuyện này là không liên quan đến cô ta, dù sao bên trong bài post này cũng cố ý nhắc đến việc cô ở nhà "Sỉ nhục, đánh chửi em họ".
"Đệch mẹ nó, tên tôn tử nhà nào post cái tin đồn nhảm này vậy!" Đang ngồi suy nghĩ, phía trước đột nhiên có người tức giận vỗ bàn một cái.
Diệp Phồn Tinh hoàn hồn, nhìn thấy Vương Kiến Nam vừa đi vào phòng học, chuẩn bị ngồi xuống.
"Làm sao vậy tiểu Tiện Tiện?"
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Những người khác cũng giật nảy mình, nhao nhao lại gần hỏi.
"Có người tung tin đồn nhảm trên diễn đàn, nói Diệp Phồn Tinh lớp chúng ta.... Đệch, mọi người tự mình xem đi!" Vương Kiến Nam tức đến nỗi chửi tục, không hề nghĩ ngợi gì mà ném đi động cho người bạn bên cạnh. Sau khi ném xong, cậu mới ý thức được làm như vậy hình như không tốt cho lắm, vội vàng xoay người giật điện thoại lại, "Không đúng, mọi người đừng nhìn!"
Nhưng mà đã muộn rồi, những thứ nên nhìn hay không nên nhìn, mọi người đều đã nhìn thấy hết rồi.
"Đây, đây là chuyện gì vậy?"
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, sau khi ngơ ngác nhìn nhau, theo bản năng nhìn về phía Diệp Phồn Tinh.
"Thật, thật xin lỗi Phồn Tinh, cái đó, tớ không phải cố ý nói chuyện này cho mọi người đâu, vừa nãy tại tớ quá tức giận nên.." Vương Kiến Nam cũng hoảng hốt nhìn lại.
Nhưng mà vẻ mặt của cậu không phải là ngạc nhiên và chán ghét, mà là chột dạ với áy náy. Diệp Phồn Tinh sửng sốt, một lúc sau mới nói: "Cậu.. Cậu không tin những gì viết bài post à?"
"Đương nhiên không tin! Cái này vừa nhìn một cái liền biết là giả!" Nghĩ đến bài post ở trên diễn đàn chỉ sợ đã sớm truyền đi khắp nơi rồi, Vương Kiến Nam cũng không xin lỗi vì chuyện lúc nãy nữa, chỉ không chút do dự mà nói: "Mặc dù cậu chuyển đến lớp chúng ta không lâu, nhưng cậu là hạng người gì, tất cả chúng ta đều có mắt, đều có thể nhìn thấy a!"
Ngược lại là.
Từ lúc chuyển trường đến bây giờ, Diệp Phồn Tinh vẫn luôn an phận đi học, lúc cùng nói chuyện cùng mọi người, cũng đều ôn hòa mà cười tít mắt, không có một chút kiêu căng của con nhà giàu có, chứ đừng nói đến việc ỷ trong nhà có tiền mà bắt nạt bạn học, xung đột với thầy cô.
Về phần thích làm chuyện mập mờ, nuôi lốp xe dự phòng gì đó, ngay cả đại soái ca Lộ Thâm ngồi cùng bàn với cô cũng không nói chuyện nhiều nữa được không? Những bạn nam khác trong lớp mới cô ăn uống gì, cô luôn từ chối một cách rõ ràng, không có một chút sự mập mờ nào,...
Bị nội dung của bài post làm cho choáng váng, vừa nghĩ lại những chuyện này, mọi người đều nhao nhao phản ứng lại: "Đúng đó, bạn học Diệp đừng lo lắng, người này nhất định là ghen ghét cậu nên mới cố ý hắt nước bẩn lên người cậu. Cậu chờ đó, đợi tớ phủ thêm mười lăm cái áo lót*, tớ sẽ đi bóp chết cái tên đăng bài viết này!"
*披上马甲: đây là hiện tượng một người sử dụng nhiều ID(bao gồm một ID chính và nhiều ID ảo gọi là 马甲ID) gây rối các quản trị viên của một số trang hay diễn đàn, trong tình huống này ý của bạn trên là muốn nói cậu sẽ lập thật nhiều ID để tra rõ người đăng bài là ai đó.( Mình cũng dịch ra tạm vậy thôi, nếu ai hiểu rõ thì giúp đỡ mình với nha).
"Còn có tớ nữa, bà nó, dám nói xấu nữ thần của tao như vậy, gặp tao tao tạt cho mày một xô máu chó đầy đầu!"
Triệu Thu Tĩnh vừa xem xong bài post thì cũng vô cùng tức giận, liên tục an ủi Diệp Phồn Tinh, nói: "Đúng đó Phồn Tinh, cậu đừng sợ, người này rõ ràng là vu oan cho cậu, bọn mình sẽ không tin đâu!"
Diệp Phồn Tinh kinh ngạc nhìn mọi người, rõ ràng chưa quá thân quen với cô, thấy những tin đồn ùn ùn kéo đến trước mặt, không chút do dự mà lựa chọn tin tưởng cô, còn muốn ra mặt bảo vệ cô, giống như có thứ gì đó, từng tầng từng lớp ôm lấy trái tim cô, trong nháy mắt vừa chua xót vừa mềm mại.
Mặc dù cũng có rất nhiều người có vẻ mặt nghi ngờ, không nói gì, nhưng Diệp Phồn Tinh vẫn có một chút vui vẻ "Mình đã không sai khi chuyển đến đây học."
Điều kiện học tập ở đây có lẽ sẽ không tốt như ở Thánh Đắc, nhưng ở đây có rất rất nhiều bạn học với tâm hồn trong sáng, đơn thuần và vô cùng lương thiện.
"Cảm ơn mọi người đã tin tưởng tớ." Diệp Phồn Tinh sau khi nói xong những lời này, ngẩng đầu nở một nụ cười đẹp nhất với mọi người, "Tất cả những gì trong bài post này đúng là bịa đặt. Tớ không phải là người thích làm việc mờ ám hay nuôi lốp xe dự phòng, cũng không có thay bạn trai như thay áo. Tớ cũng chưa từng kéo bè kết phái để bắt nạt người khác, nguyên tắc đối nhân xử thế của tớ là người không phạm ta ta cũng sẽ không phạm đến người. Còn về việc có nam sinh vì tớ mà cắt tay tự sát...."
Chuyện này là tiêu điểm chú ý của mọi người, Diệp Phồn Tinh vừa nói xong, tất cả mọi người đều dựng lỗ tai lên nghe.
"Quả thực là có một người đã làm như vậy, nhưng từ đầu đến cuối, tớ đều có thể nói một câu tớ không thẹn với lương tâm."
Diệp Phồn Tinh vốn dĩ không có ý định giải thích với mọi người, bởi vì những tin đồn về loại chuyện này sẽ không dễ dàng bị phá vỡ chỉ bằng một vài lời giải thích của cô. Nhưng lúc này nhìn thấy vẻ mặt của Vương Kiến Nam, Triệu Thu Tĩnh và mọi người đang yên lặng chờ cô giải thích, trong lòng cô có chút bủn rủn, vẫn là mở miệng-cũng nên để mọi người biết, bản thân họ đã không tin sai người, phải không?
Thế là cô chuẩn bị một chút, đem chân tướng về vụ việc của Ôn Trác Vũ tỉ mỉ nói lại một lần.
".... Chuyện là như thế này. Có lẽ có người sẽ cảm thấy tớ ác độc khi làm như vậy, nhưng người mà nghe thấy một chữ không hợp với ý của mình thì liền cắt cổ tay tự sát, tớ thực sự không đủ can đảm để tới gần cậu ta một lần nữa. Mạng người quá nặng nề, tớ không gánh vác nổi, cũng không muốn bởi vì bản thân nhất thời mềm lòng, mà đem nửa đời sau của bản thân giao phó cho một người như vậy. Mặt khác, người nhà của cậu ta cũng làm cho tớ vô cùng sợ hãi. Bà nội của cậu ta xem cậu ta là bảo bối, vì giúp cậu ta đạt được mong muốn, không ngại ở trước mặt mọi người mà quỳ xuống cầu xin một vãn bối như tớ, hơn nữa còn dùng chuyện làm ăn để uy hiếp bố của tớ...Một gia đình như vậy, tớ thật sự không biết họ còn có thể làm ra những cái gì khác để đạt được mục đích của mình nữa."
Tất cả mọi người đều sững sờ trước sự thật bất ngờ này. Diệp Phồn Tinh sau khi nói xong, trong lớp yên lặng một lát, sau đó mọi người liền bùng nổ.
"Đệch mẹ nó, bọn họ thật là khinh người quá đáng! Đây là cái loại người gì vậy!"
"Cái tên họ Ôn kia cũng thật là ghê tởm, một người đàn ông thế mà dùng tự sát để uy hiếp người mình thích để buộc cô ấy chấp nhận làm bạn gái cậu ta, cậu ta có biết xấu hổ hay không!"
"Người nhà của cậu ta mới ghê tởm, không lo dạy dỗ con của mình thì thôi, thế mà còn vừa bắt cóc đạo đức vừa âm thầm uy hiếp Diệp Phồn Tinh phải thỏa hiệp, may mắn là Phồn Tinh đã kháng cự, nếu không chúng ta vẫn không biết sau này sẽ xảy ra những chuyện gì nữa!"
"Đúng đó, Phồn Tinh cậu thật đáng thương, thảo nào cậu lại muốn chuyển trường!"
"Đáng hận nhất là cái người post bài viết này? Thế mà dám đổi trắng thay đen, hắt nước bẩn lên người Phồn Tinh! Đậu phộng, tớ phải bắt được hắn để đánh hắn một trận mới được!"
Nhìn thấy những khuôn mặt đầy phẫn nộ của mọi người, sự uất ức và lạnh lẽo trong lòng dần dần lắng xuống.
"Cảm ơn mọi người, mình cũng không biết tác giả của bài post này là ai, vì cái gì mà lại làm như thế, nhưng tớ muốn nói, thanh giả tự thanh*, tớ không sợ hắn một chút nào." Diệp Phồn Tinh nói đến đây, thậm chí có một chút tâm tình để nói đùa. Cô nháy nháy mắt, mắt hạnh trong veo, khóe miệng cũng cong lên, "Chờ tớ bắt được hắn, tơ sẽ nói kết quả của chuyện này cho mọi người."
*Thanh giả tự thanh: có nghĩ là tự bản chất của người ngay thẳng, trong sạch, thanh tao, cho dù bị nói xấu hay vu oan, họ vẫn không thanh minh và rồi sự thật sẽ được phơi bày.
Cmn nữ thần cười lên thật xinh đẹp!
Còn nữa, đối mặt với phong ba bão táp lại không chút lo lắng, khí phách ung dung....
Hu hu hu, yêu rồi yêu cmn rồi!
"....Xảy ra chuyện gì vậy?" Lộ Thâm vừa bước vào phòng học thì nhìn thấy ánh mắt long lanh của mọi người, và khuôn mặt tươi cười như phát sáng của Diệp Phồn Tinh, mới từ nhà vệ sinh quay về thấy vậy thì Lộ Thâm dừng lại, ánh mắt trong nháy mắt liền đờ đẫn.
"Thâm ca anh quay lại rồi!" Vương Kiến Nam vừa tức giận vừa si mê ngắm Diệp Phồn Tinh cuối cùng cũng hoàn hồn, nhanh chóng chạy về phía Lộ Thâm, "Có người đăng bài lên trên diễn đàn trường để bôi nhọ Phồn Tinh, anh mở điện thoại ra xem đi.... Được rồi, cái điện thoại rách kia của anh, ngay cả QQ Wechat gì cũng không tải xuống được, nói gì đến lướt vào diễn đàn! Tới đây, em mở cho anh xem!"
Lộ Thâm nhíu mày "Ừ" một tiếng, Diệp Phồn Tinh đứng bên cạnh nghe vậy, khuôn mặt tươi cười liền cứng đờ, cả người ngây lại.
Khoan, chờ một chút, Vương Kiến Nam vừa mới nói cái gì?
Điện thoại Lộ Thâm rất nát.. nát đến nổi ngay cả QQ Wechat cũng không tải về được???
*****************************
Editor: Mọi người muốn mình đăng truyện mỗi ngày hay gom lại rồi đăng một lần?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện