Chú Nhỏ Bá Đạo, Trêu Chọc Ít Thôi

Vệ Hàn Tước lại tới.


trước sau

Advertisement

Chương 23: Vệ Hàn Tước lại tới.

Nghe không hiểu ý của An Quân không chỉ có mình Lục Thất mà trong đầu Vệ Xuyến cũng đầy dấu hỏi chấm?

Nhưng hai người kia chưa kịp hiểu rõ, giáo viên chủ nhiệm đã ôm một chồng bài thi lớn đi vào phòng học.

Chủ nhiệm lơp vừa vào đã cảm thấy không giống với bình thường lắm, vẻ mặt nữ sinh trong lớp tràn đầy hưng phấn, không phải dáng vẻ trước lúc thi như bình thường.

Khi nhìn thấy Vệ Xuyến hàng thứ nhất và Lục Thất hàng thứ hai thì hiểu ra.

Sau khi bài thi nhanh chóng được chuyển từ đầu đến cuối, An Quân lướt nhìn đề văn, lúc này mới lật về lần nữa bắt đầu làm bài thi.

Qua nửa thời gian làm bài thi văn, An Quân chỉ dùng một tiếng đã làm xong bài thi, sau đó liếc nhìn Vệ Xuyến đang ngủ ngáy ô từ lúc phát bài thi đến giờ, không khỏi liếc nhìn sau đó mới đứng dậy giao bài thi.

Bài thi sau là toán học, An Quân cũng nộp bài thi đầu tiên, sau khi cô nộp bài thi, hai bài thi giấy trắng cũng đặt phía trên bài thi của An Quân.

“An An, câu thực sự muốn đấu bi - a với Vệ thiếu sao, tên đó rất giỏi!” Lục Thất chớp chớp đôi mắt đào hoa sáng lấp lánh, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

Lục Thất biết, trừ anh ta ra thì toàn bộ nhất trung Cẩm Đô, không ai có thể thắng được mấy bàn với Vệ Xuyến.

Mặc dù hiện giờ có lẽ nhiều hơn một An Quân, nhưng đấu với Vệ Xuyến, Lục Thất vẫn cảm thấy___ thua!

Lục Thất đều từng đấu với Vệ Xuyến và An Quân, cho nên khá hiểu trình độ của hai người, mặc dù An Quân chơi rất giỏi nhưng so với Vệ Xuyến vẫn kém hơn nữa điểm!

“Yên tâm đi, sẽ không làm cậu thất vọng đâu!” An Quân nở nụ cười, đôi mắt đen lấp lánh, càng làm nổi bật làn da trắng như ngọc.

Lục Thất sững sờ___ a a a anh không quan trọng thắng hay thua mà!

“Đi nhanh một chút, đừng tưởng kéo dài thời gian thì có thể trốn được!” Vệ Xuyến nheo mắt, mấy sợi tóc tán loạn trên trán kỳ lạ không nói ra được.

Chủ của phòng bi – a là Lục Thất

Khi Lục Thất vẫn là Lục đại thiếu gia, nơi này cũng chỉ là một nơi để Lục Thất thường xuyên đến chơi.

Nhưng bây giờ một khi nghèo túng, phòng bi – a này thành nguồn cung cấp tiền sinh hoạt và học phí cho Lục Thất.

An Quân đi sau lưng Lục Thất, nhìn Lục Thất lấy chìa khóa ra mở cửa, con ngươi sáng ngời của cô chợt lóe lên ánh đen___ Thất ca, thứ thuộc về cậu, tôi sẽ từ từ giúp cậu lấy về!

“Đừng nói tôi bắt nạt cậu, cây cơ để cậu chọn!” Vệ Xuyến chỉ chỉ cây cơ trên giá, khóe miệng khẽ nở nụ cười.

An Quân tiện tay cầm một cái, liếc nhìn từ trên xuống dưới, “Cái này đi!”

Vệ Xuyến hơi nheo mắt nhìn, thuận thế cầm một cây cơ, mọt tay đút túi nhìn An Quân, “Chơi bi – a lỗ sap?”

“Ừ!”

“Được, bắt đầu!”

Mà lúc này, cách phòng bi – a đó không xa có một chiếc xe việt dã Land Rover màu đen dừng kaji.

Một đôi mắt tràn ý cười giờ phút này đảo qua bàn bi – a, đôi môi mỏng nhếch lên, tóc màu bạch kim càng chói mắt.

“Cô bé kia chính là An Quân?”

“Vâng, Tần thiếu!”

Nụ cười trên mặt Tần Mặc càng thêm sâu, “Không ngờ cháu trai, cháu gái của Vệ Hàn Tước có quan hệ không tệ… hay lawsm1’

“Tần thiếu, muốn ra tay sao?”

Tần Mặc đưa tay ra theo bản năng, lúc vừa định mở miệng, bất ngờ nhìn thấy một chiếc xe Hummer quân đội dừng ở bên cạnh đường cách đó không xa.

Mà chiếc xe và biển số đặc biệt kia, cả Cẩm Đô tuyệt đối tìm không ra chiếc thứ hai…

Đôi mắt Tần Mặc cong thành lưỡi liềm___ Vệ Hàn Tước lại tới?

Càng ngày càng vui nha!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện