Chọc Hoắc Thành Hôn

Muốn đổi ý?


trước sau

Advertisement
Chương 12: Muốn đổi ý?
"Chân tướng của mọi chuyện, không muốn biết sao?" Tiếng nói nhàn nhạt, bỏ lại câu này, chân dài của Hoắc Thanh Tùy bước đi ra ngoài trước.
Hạ Vãn hít sâu một cái, đè xuống tâm trạng, không thể không theo sau.
Lúc Bentley dừng lại ở trước câu lạc bộ Đế Cảnh, Hạ Vãn không nhịn được ở trong lòng văng tục!
Khốn nạn!
Ăn cơm liền ăn cơm, chọn địa phương đắt tiền như thế làm gì? !
Hoắc Thanh Tùy nhìn cô trong lúc lơ đãng toát ra dáng dấp đau thịt, trong lòng không khỏi lóe qua ý cười: "Xuống xe."
Hạ Vãn cắn răng, quay về bóng lưng anh chính là phiền muộn trừng mắt nhìn.
Hừ!
Đi vào Đế Cảnh, có hai cái mỹ nữ chân dài eo nhỏ đi tới.
"Thực sự là cô phục rồi, thẻ phòng cũng có thể cầm sai nữa!"
"Cũng không trọn vẹn là tôi sai nha, tôi mới vừa cầm thẻ phòng ở quầy tiếp tân còn chưa kịp nhìn đây, xoay người liền đụng phải người khác, ai biết lúc nhặt lên lại cầm sai đâu. Được rồi, cô liền chớ nói tôi nữa đi mà."
"Cô nên vui mừng, cầm sai thẻ phòng cô chính là cô gái nhỏ, lỡ như là đàn ông thì làm sao bây giờ? Có điều nói đi nói lại, không xảy ra chuyện gì chứ?"
"Cái nào... Sao có thể chứ, không nói cái này, vẫn là ngẫm lại đợi lát nữa đi đâu chơi đi."
"..."
Ttiếng hai người trò chuyện dần dần đi xa, Hạ Vãn lại là đột nhiên sững sờ ở tại chỗ.
Đụng phải người?
Cầm sai thẻ phòng?
Bỗng dưng, một số ký ức bị lãng quên ngày đó trong nháy mắt rõ ràng lên.
"Lệ thiếu yên tâm đi, tôi bảo đảm hầu hạ Hoắc thiếu thoải thoải mái mái."
"Đây là phòng tôi."
Một là giọng kiều mị của người phụ nữ trong thang máy, một là giọng lành lạnh trầm thấp của người đàn ông trong phòng.
Nắm chặt tay, Hạ Vãn bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Nhưng mà theo sát phía sau, lại là không hiểu sao tức giận.
"Còn không tiến vào?" Hoắc Thanh Tùy liếc mắt nhìn Hạ Vãn sắc mặt kỳ quái, nhắc nhở cô vào thang máy.
Bỗng bị thức tỉnh, Hạ Vãn đột nhiên ngẩng đầu, cô không chút suy nghĩ vọt tới, hai mắt trong trẻo thẳng tắp nhìn xem người đàn ông trước mặt: "Tôi có lời muốn nói với anh!"
"Hả?" Giương lên âm cuối, như là từ nơi sâu xa trong yết hầu tràn ra, gợi cảm đến cực điểm.
Hạ Vãn không bị đầu độc, đọc từng chữ rõ ràng nhanh chóng nói ra chuyện mình đã nghĩ rõ ràng: "Ngày đó phòng tôi cũng ở tầng cao nhất, thế nhưng lúc ở lầu ba có một người gọi điện thoại đi vào, chúng tôi đụng vào nhau, vì vậy mới cầm nhầm thẻ phòng. Mà người kia, rõ ràng chính là tìm được anh rồi, tôi chính tai nghe được cô ấy nói sẽ... Hầu hạ anh thoải mái."
Lúc nói đến mấy chữ cuối cùng, bên tai Hạ Vãn nơi hơi nóng lên, sau đó cúi đầu xuống.
Tầm mắt của người đàn ông còn rơi vào trên người cô, rõ ràng là lành lạnh, lại giống như có thể thiêu đốt người ta.
"Vì vậy?"
"Anh còn hỏi tôi là vì vậy sao?" Hạ Vãn không hiểu sao xù lông, lông mày nhíu lại làm khuôn mặt nhỏ thêm sinh động, "Bây giờ biết rõ, ngày đó người nên vào phòng anh là một người khác, chỉ là không cẩn thận nhầm thẻ phòng rồi, vì vậy anh không nên bám vào tôi không buông, bắt tôi kết hôn với anh, anh muốn kết hôn thì đi tìm người kia kìa, chứ không phải tôi!"
Con ngươi Hoắc Thanh Tùy đen tối nhìn xem cô, tiếng nói trầm thấp: "Muốn đổi ý?"
Con mắt Hạ Vãn linh động giảo hoạt xoay một cái: "Nếu không như vậy đi, tôi sẽ không nói chuyện anh tìm người giao hợp ra ngoài, mà chúng ta đây, liền xóa bỏ chuyện trước kia đi."
"Xóa bỏ?"
Hạ Vãn dùng sức gật đầu: "Ừm!"
"Xì." Hoắc Thanh Tùy trầm thấp nhẹ cười cười.
"Anh cười cái gì? Anh..." Hạ Vãn còn chưa nói hết lời, liền thấy chân thon dài thẳng tắp của người đàn ông bước ra áp sát mình.
Hoắc Thanh Tùy nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng của cô, lành lạnh nói: "Không xóa bỏ được, dù sao, em đã ngủ với tôi rồi, phải chịu trách nhiệm với tôi."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện