Chọc Hoắc Thành Hôn

Ngủ ta liền muốn đi? (2/2)


trước sau

Chương 10: Ngủ ta liền muốn đi? (2/2)
Trong làn khói, vầng trán của người đàn ông lạnh nhạt, biểu cảm trầm ổn, không có nửa phần tâm trạng dư thừa.
"Tỉnh rồi?" Tiếng nói trầm thấp nặng nề, lành lạnh như con người anh vậy, "Đầu còn choáng váng không? Có chỗ nào không thoải mái không?"
Đầu óc Hạ Vãn có chút trống rỗng, nhất thời sững sờ ở tại chỗ.
Dưới áo sơmi ngắn, hai chân đều đặn tinh tế của cô liền như vậy bại lộ trước mặt người kia, lên trên nữa, phong quang kiều diễm như ẩn như hiện.
Hầu kết Hoắc Thanh Tùy hơi trượt, nhưng rất nhanh sẽ dời đi tầm mắt, chân dài bước về phía trước hai bước, anh cầm túi giấy trong tay phóng tới trên giường: "Thay đi."
Trong giây lát giương mắt nhìn, anh nhìn thấy cái đóa "Hoa mai" kia, sắc mặt trong nháy mắt hơi đổi một chút, lông mày anh tuấn cau lại, anh xoay người liền muốn rời khỏi.
"Chờ đã!" Hạ Vãn đột nhiên gọi anh lại, tâm trạng đủ mùi vị lẫn lộn.
Hoắc Thanh Tùy dừng lại, tiếng nói ôn nhạt: "Hả?"
"Cái kia... Cái kia..." Hạ Vãn bất giác cắn cắn môi dưới, lúng túng không nhịn được.
Hoắc Thanh Tùy nhàn nhạt liếc cô một chút: "Có việc?"
Hạ Vãn nghe vậy len lén liếc anh một chút, sau đó cắn răng, nắm chặt nắm đấm, ngẩng cái cổ lên nhanh chóng nói: "Cái kia gì chứ... Đêm hôm qua là tôi hôn anh, cũng xảy ra cái gì đó, thế nhưng, chỉ có vậy thôi! Chúng ta đều là nam nữ hiện đại mà, chuyện như vậy xảy ra liền xảy ra, hãy để cho nó qua đi, ai cũng không nên nhắc lại!"
Hoắc Thanh Tùy hơi run.
Nhưng rất nhanh, anh hiểu rõ ra.
Hoá ra, con bé này là vì bọn họ xảy ra quan hệ?
Nhìn tư thái đỏ mặt lúng túng như cô gái nhỏ của cô, tròng mắt Hoắc Thanh Tùy bất giác xẹt qua một vệt ý cười.
Chậm chạp không có chờ được người đàn ông trả lời, Hạ Vãn phiền muộn không nhịn được, tim đập cũng đặc biệt lợi hại, đầu óc nóng lên, cô không nói hai lời nhấc chân chạy ra ngoài.
"Đứng lại."
Hạ Vãn lừa mình dối người coi như không nghe thấy.
Phía sau, mắt ưng sâu thẳm của Hoắc Thanh Tùy híp lại, cong môi mà cười, anh nhìn xem cô, chậm rãi mở miệng nói: "Ngủ với tôi rồi, liền muốn đi?"
Cơ thể Hạ Vãn đột nhiên cứng đờ ở tại chỗ!
Không chờ cô có phản ứng, hơi thở mát lạnh chỉ thuộc về một mình Hoắc Thanh Tùy liền đã hung hăng vây quanh cô.
Sau một giây, cằm của cô bị giơ lên, cô bị ép đón nhận tầm mắt của anh.
Đầu ngón tay man mát, con mắt thâm thúy không thấy đáy.
Cả trái tim Hạ Vãn không khống chế được run run.
Ánh mắt Hoắc Thanh Tùy nhàn nhạt: "Ngủ với tôi, lẽ nào liền không muốn phụ trách?"
"Sao... Vì sao phải phụ trách?" Hạ Vãn nói lắp, khuôn mặt nhỏ càng là nóng đến lợi hại.
Tâm trạng trở nên vô cùng tốt, Hoắc Thanh Tùy môi mỏng hé mở, ý tứ sâu xa nhắc nhở: "Ngày hôm qua tôi bảo em cân nhắc kết hôn với tôi, bây giờ có đáp án chưa?" Không chờ cô trả lời, anh lại xa xôi ném hai câu, "Hay là nói, em kỳ thực hi vọng lúc luật sư của tôi tìm được em rồi, thêm vào một cái, ép buộc tôi và em xảy ra quan hệ?"
Cái gì? !
Ép buộc xảy ra quan hệ?
Cô ép buộc anh? !
Hạ Vãn luống cuống trừng mắt nhìn, trong lúc nhất thời không tiêu hóa được tin tức này, ngây người!
Hoắc Thanh Tùy cười khẽ: "Hả?"
"Anh anh anh..." Giận dữ và xấu hổ xông lên đầu, Hạ Vãn mở tay ra chỉ anh ta một cái, ngược lại trợn mắt lên giận dữ nhìn anh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện